Thông tin tài liệu:
John D. Rockefeller đã làm được ba việc hơi khác thường trong đời ông. Việc thứ nhất là đã gây được một gia tài có lẽ lớn nhất trong lịch sử. Khi ông bước vào đời, ông phải đi đ ào khoai tây dưới ánh nắng gay gắt để kiếm được mỗi giờ bố xu. Hồi mà khắp Hoa Kỳ không có tới sáu nhà triệu phú thì John Rokefeller đã gây nổi một gia tài khoảng một hai tỷ Mỹ kim. Việc thứ nhì là John D. Rockefeller giúp cho mọi cơ quan một số tiền lớn nhất...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
40 Gương Thành Công - John D. Rockefeller
40 Gương Thành Công
John D. Rockefeller
John D. Rockefeller đã làm được ba việc hơi khác thường trong đời
ông.
Việc thứ nhất là đã gây được một gia tài có lẽ lớn nhất trong lịch
sử. Khi ông bước vào đời, ông phải đi đ ào khoai tây dưới ánh nắng gay gắt
để kiếm được mỗi giờ bố xu. Hồi mà khắp Hoa Kỳ không có tới sáu nhà
triệu phú thì John Rokefeller đã gây nổi một gia tài khoảng một hai tỷ Mỹ
kim.
Việc thứ nhì là John D. Rockefeller giúp cho mọi cơ quan một số
tiền lớn nhất trong lịch sử nhân loại. Ông đã giúp sáu triệu Mỹ kim, tính ra
từ khi đức Chúa Ki Tô ra đời đến nay, cứ mỗi phút ông phân phát sáu cắc
rưỡi, hoặc từ khi Moise dắt dân Israel qua Hồng Hải đến nay luôn ba ngàn
năm, cứ mỗi ngày ông phân phát sáu trăm Mỹ kim.
Vậy mà thiếu nữ ông mê lần đầu tiên lại chê ông. Tại sao? Tại bà
mẹ cô ta bảo không khi nào chịu gả con cho một anh chàng không có tương
lai.
Việc thứ ba cũng hơi đặc biệt nữa là ông sống chín mươi bảy tuổi.
Ông là một trong những người bị tất cả Châu Mỹ ghét nhất. Ông nhận được
hàng ngàn bức thư đe dọa ông. Suốt ngày đêm phải có lính hộ vệ ông, khí
giới đầy đủ. Công việc chỉnh lý và điều khiển vô số xí nghiệp của ông làm
thần kinh và cơ thể ông căng thẳng ghê gớm mà ông chịu nổi.
Harriman, nhà chuyên môn xây đường xe lửa, làm việc mệt quá,
chết hồi sáu mươi mốt tuổi.
Woolworth, người sáng lập những tiệm bán hàng giá độc nhất ở
khắp nước, chết hồi sáu mươi tám tuổi.
John D. Rockefeller gây được một gia tài gấp mấy lần gia tài của
Harriman, Woolworth, Duke hợp lại. Mà xin bạn nhớ rằng một triệu người
chỉ có ba người thọ được chín mươi bảy tuổi. Và trăm triệu người không
chắc có được một người sống tới tuổi đó mà không phải dùng răng giả: John
Rockefeller tới chín mươi bảy tuổi vẫn còn đủ răng!
Bí quyết sống lâu của ông ở đâu? Chắc chắn là do di truyền,
nhưng cũng nhờ bản tính ông điềm tỉnh nữa. Không bao giờ người ta thấy
ông nóng nảy, cũng không bao giờ ông vội vàng.
Khi ông làm Giám Đốc công ty Standard Oil, ông kê một chiếc đi-
văng trong phòng giấy ở Broadway, và muốn gì thì gì, mỗi bữa trưa ông
cũng đánh một giấc nửa giờ. Ông giữ thói quen mỗi ngày ngủ năm giấc ngắn
cho tới khi mất.
Hồi năm hai mươi lăm tuổi ông mới đau lần đầu. Thật là một tin
mừng và rất quan trọng đối với y học vì khi khỏi bệnh, ông tặng cả triệu Mỹ
kim vào công việc nghiên cứu y học. Nhờ vậy mà ngày nay Viện
Rockefeller mỗi tháng tiêu được khoảng một triệu Mỹ kim vào chiến dịch
diệt bệnh ở khắp thế giới.
Năm 1923 tôi đương ở Trung Hoa thì bệnh thời khi hoành hành
ghê gớm ở đó, và ở giữa cảnh nghèo nàn và nggu dốt của người Trung Hoa,
tôi có thể lại Bắc Binh tiêm thuốc ngừa bệnh ở Viện Rockefeller. Trước
ngày đó tôi không thấy được công ông giúp hạng người đau khổ ở châu Á và
những nơi hẻo lánh nhất thế giới. Viện Rockefeller đã rán diệt loài sán. Hiện
nay Viện đương tấn công bệnh rét rừng và các y sĩ của viện đã tìm thấy
thuốc trừ một bệnh sốt rét ghê gớm, bệnh hoàng ngược.
Nhưng con người giàu nhất thế giới đó xây dựng sự nghiệp khổng
lồ cách nào?
Ngay từ hồi nhỏ ông đã có tư cách tỏ rằng sau này sẽ thành công.
Ông là con một y sĩ lang thang, thường đi nơi này nơi khác, để mẹ con ông ở
nhà, trong một trại ruộng tại Moravia, gần hồ Owasco, giữa một xứ của dân
da đỏ. Một hôm John thấy một con gà mái rừng đi tìm chỗ yên tĩnh để làm ổ.
Mẹ ông bảo ông đi kiếm ổ gà đó rồi bắt con gà đem về trại nuôi. Ông mất
hai ngày mà không có kết quả. Nhưng, đúng như lời một người viết tiểu sử
ông chép lại chuyện đó, ông có cái Thiên tài kiên tâm,Một sức kiên tâm
tàn nhẫn, không gì lay chuyển được. Ông không chịu thua, tiếp tục rình con
gà, theo dõi nó hoài và hai ngày sau, ông bắt được cả mẹ lẫn con về trại. Lần
nuôi gà đó là công việc làm ăn đầu tiên của ông. Ông bán được tiền, bỏ vào
một chiếc chén rạn. Để kỷ niệm bước đầu đó, sau này, trong cái trại nổi
tiếng rộng bốn ngàn mẫu của ông ở Pocantico Hills, luôn luôn ông nuôi một
bầy gà mái tây cho tới khi ông chết.
Đi học ông cũng siêng năng nhưng không có nhiều kết quả. Ông
chỉ thích môn toán. Sau này ông bảo:
-Tôi chỉ là một người thích những con số. Ông tập tìm hiểu nghĩa
của các số đi. Nó sẽ cho ông biết nhiều sự thực cay đắng mà thấy rõ được
tương lai.
Ông được mười một tuổi khi thân mẫu ông ở nhà một mình, phải
chống cự với cảnh cơ hàn để nuôi năm người con. Ông phải làm mướn cho
một chủ trại láng giềng và ki cóp tiền công cho tới khi trong cái chén rạn của
ông có được năm mươi lăm Mỹ kim. Lúc đó ông đem trọn số tiền cho chủ
vay, lời bảy phân, và ông thấy rằng số vốn đó mỗi năm đem lại cho ông một
số tiền bằng tiền công mười ngày làm việc mệt đừ.
Ông nói:
-Thế là tôi giải quyết đ ...