Nghĩ đến tình huống lúc đó, đến bây giờ tôi còn hoài nghi. Quả thực tôi không thể nào lý giải nổi, lúc đó cô Hoàng Lam đã bị tôi cho ngửi thuốc mê nằm trên giường nhưng tại sao chỉ một thoáng sau đã không thấy nữa
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
7 ngôi làng ma - Phần 4 Phần 4Nghĩ đến tình huống lúc đó, đến bây giờ tôi còn hoài nghi. Quả thực tôi không thể nàolý giải nổi, lúc đó cô Hoàng Lam đã bị tôi cho ngửi thuốc mê nằm trên giường nhưngtại sao chỉ một thoáng sau đã không thấy nữa? Nếu không có chuyện ma quỷ, vậy thìsự việc trên phải giải thích thế nào cho thuyết phục? Song lúc đó tôi chợt nghĩ lại mộtchuyện khác, thần trí bỗng sáng lên. Khi cô Hoàng Lam từ cuối làng về, gõ cửa khôngthấy ai trả lời cô ta mới lấy chìa khoá ra mở cửa.Nhưng theo lời cô chủ nhà trọ thì ngôi nhà đó vốn không có ai ở, hơn nữa, lúc cô Lamtrở về cũng chỉ ở một mình. Thế có nghĩa là, trong ngôi nhà đó không có ai ở, thì tạisao cô Lam còn gõ cửa để làm gì. Giải thích duy nhất đó là, hôm đó, cô ta cho rằngtrong nhà có người, vậy người trong nhà lúc đó là ai? Nghĩ đến đây, tôi lập tức nhớ lạidáng người Trần Lập, nhưng nghĩ kỹ lại cũng chẳng phải, tối hôm đó, tôi nghe cóngười gõ cửa từ bên ngoài, nhưng nhìn ra cửa sổ lại chẳng thấy ai cả, người gõ cửatối hôm đó phải là Trần Lập chứ? Thế thì, lúc đó Trần Lập không có trong nhà, vậy aimới là người thực sự đã mang cô Lam ra khỏi giường?Chẳng lẽ trong chuyện này còn có kẻ ẩn mình nào khác? Người này đã ẩn náu trongnhà cô Lam, như thế, chắc người đó đã có hẹn hò gì với cô ta rồi, ít nhất Hoàng Lamđã biết người đó đang ở trong nhà. Vậy người đó nhất định có thông đồng âm mưu vớiTrần Lập, muốn giết Hoàng Lam ngay trong đêm đó, vì tôi xuất hiện đã làm cho tìnhthế thay đổi. Tuy nhiên cuối cùng họ cũng đã giết cô Lam nhưng đó chẳng qua là bấtđắc dĩ mà làm, lại nói dối cô Lam chết cách đó hai hôm nhằm khiến tôi cảm thấy đêmhôm đó là do tôi gặp ma, như thế thì tôi sẽ không bao giờ kể ra việc này.Nhưng, hai người đó rắp tâm ám hại cô Lam rốt cục là vì nguyên nhân gì? Còn nữa, tạisao họ lại giết cả nhà ông trưởng thôn và chồng cô chủ nhà trọ nữa? Những người đórốt cục họ có quan hệ gì với nhau? Nghĩ đến đây, bất chợt tôi nhảy phắt từ trêngiường xuống, làm cô chủ quán giật nảy cả mình, cô ta kinh ngạc nhìn tôi hỏi: “Cóviệc gì vậy? Anh sao thế?”.Tôi vội vàng xuống giường, mặc áo quần, nói: “Tôi muốn đến nhà Hoàng Lam xemxem, tôi cảm thấy chuyện này có điều gì đó rất kỳ quái”.Cô chủ nhà trọ ôm tôi từ phía sau, dường như có điều gì đó lo âu, cô ta nói khẽ: “Emthấy quá muộn rồi, không nên đi nữa, hơn nữa em rất sợ”.Nhưng lúc đó tôi đã mặc áo quần xong và đã quyết định phải đi, tôi an ủi cô ta: “Đừngsợ, cơ bản là không bao giờ có chuyện ma hời gì cả, tất cả đều do cái tay Trần Lậptác oai tác quái. Giờ nó đã chết rồi, sẽ không còn nguy hiểm gì nữa đâu. Em cứ ở đâyđợi anh, anh chỉ đi một lát rồi anh về thôi mà”.Cô chủ phòng gật đầu đồng ý, nhưng hai tay vẫn giữ chặt lấy tôi không chịu buông ra.Tôi hôn nhẹ lên trán cô ta rồi nói: “Ngoan nào, anh chỉ đi một lát rồi anh về thôi mà.Anh cảm thấy chuyện này không đơn giản như thế, Trần Lập liều mạng giết ngườinhiều như thế rốt cục là vì cái gì? Nhất định là có nguyên nhân của nó. Anh cảm thấychuyện này có liên quan đến cái chết của ông lão năm năm trước, anh nhất định phảiđi một chuyến xem sao”.Lúc đó, cô chủ phòng mới từ từ buông ra, run run nói: “Suốt mấy hôm này, cơ quanđiều tra đã xem kỹ hiện trường rồi, không phát hiện thêm điều gì, rốt cục anh muốnxem cái gì đây?”.Tôi nghĩ đi nghĩ lại hồi lâu rồi mới nói chậm rãi từng chữ: “Anh muốn đi xem chiếcquan tài bằng sắt đó bây giờ còn có thi thể trong đấy không”.***Đêm tối như mực, giờ đã hơn mười hai giờ khuya, chính là thời điểm tối nhất củađêm.Tôi nhanh chóng đến ngôi nhà số mười bảy rưỡi, cổng vẫn đóng khoá thin thít. Nhưngkhoá như thế không thể ngăn tôi được. Chưa đầy nửa phút, tôi đã phá được khóa, đivào nhà. Chiếc quan tài bằng sắt năm xưa chôn ngay trong ngôi nhà này. Trước khiđến, tôi đã hỏi cô chủ nhà trọ thì được biết, dưới nhà này còn có một cái lò đất. Xemra, người hôm đó đã trốn trong cái lò đất này, người mang xác cô Lam đã giấu thi thểcô trong cái lò đó. Còn chiếc quan tài của ông Hoàng lại chôn ngay dưới cái lò đó.Theo miêu tả của cô chủ nhà trọ, tôi dễ dàng tìm ra cái lò dưới đất đó rồi chui xuống.Cái lò bình thường như những cái lò khác, nó giống như ngôi nhà dưới đất vậy. Bốnbên làm bằng tường gạch, có hai cái giá, bên trong trống rỗng, trông rất u ám. Trên nềnnhà lát gạch men xanh, nhưng phần chính giữa có mấy viên rõ ràng gần đây mới bịngười ta lật lên, dẫm lên thấy kêu bong bong, bên dưới chắc là trống rỗng. Xem ra,người muốn lật quan tài lên không chỉ có riêng mình tôi. Còn có ai đã làm chuyện đó?Hoàng Lam chăng? Hay là Trần Lập và người giấu mình kia? Bản thân tôi cũng khôngbiết, nhưng vẫn mong sao sau khi lật quan tài lên sẽ phát hiện ra điều gì đó, trong lòngtôi bỗng dấy lên một cảm giác rất mãnh liệt linh cảm thấy nhất định ở đây đang ẩnchứa một bí mật cực kỳ kỳ bí. Tôi lật từng tấm gạch hoa xanh lên, rồi dùng thuổng đãchuẩn bị từ trước để đào lên từng miếng đất. Đất rất tơi, chắc ...