9x - Phần 1
Số trang: 18
Loại file: pdf
Dung lượng: 209.00 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Một teenstory rất thật và thú vị về cuộc sống của 9x qua chính cách nhìn của một 9x. Bắt đầu từ chuyện Yêu. Lớp 9, một ngày nắng ngọt ngào... Tớ với cậu học với nhau từ hồi lớp 3 nhỉ, sắp được 7 năm rồi – Nắng mỉm cười với Lan, cái nụ cười duyên chết người, từ nhỏ đã thế :) Ừ - Lan nói đơn giản, nhìn cậu bạn, con bé thấy bình yên..
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
9x - Phần 19x - Phần 1: Yêu Một teenstory rất thật và thú vị về cuộc sống của 9x qua chính cách nhìn của một 9x. Bắt đầu từ chuyện Yêu. Lớp 9, một ngày nắng ngọt ngào...- Tớ với cậu học với nhau từ hồi lớp 3 nhỉ, sắp được 7 năm rồi – Nắng mỉm cười với Lan, cái nụ cười duyên chết người, từ nhỏ đã thế :)- Ừ - Lan nói đơn giản, nhìn cậu bạn, con bé thấy bình yên...- Nếu có một ngày tớ nói với cậu là tớ thích cậu, thì cậu sẽ thế nào? – Nắng tiếp tục với cái điệu điềm đạm vốn có, người lớn có khi còn mất cả mấy năm để nói một câu đơn giản chỉ có ba từ, còn với Nắng, nói ra những điều chân thành không hề khó.- Tớ không biết, còn tùy xem cậu sẽ nói vào lúc nào. Biết đâu tớ sẽ...- Sẽ làm sao?- Không biết mà – Lan quay mặt nhìn những tia nắng nhảy nhót trên khung cửa sổ như là mừng vui, như là thú vị, và như là xấu hổ... Lớp 9, một ngày mưa rào đầu hạ...Điện thoại reo và Lan nhảy cẫng lên sung sướng, tin vui bao giờ cũng bất ngờ,những tin vui đến như là cơn mưa rào đầu hạ, mát lịm và tươi mới, một chân trờimới mở ra trước mắt cô bé 15 tuổi.Điện thoại lại reo, và lần này đầu dây bên kia không có tiếng người nói, chỉ cótiếng nhạc vang lên dịu dàng đến lạ... …Youre always on my mind All day just all the time Youre everything to me Brightest star to let me see…Và tin nhắn đến ngay sau bản nhạc “tớ thích cậu” – Nắng nhắn tin đơn giản, vàđầy tình cảm. Và điện thoại trên tay Lan rơi. Nụ cười vui sướng vụt tắt. Cảm giácnặng nề khó tả xâm lấn niềm vui.Hè lớp 9 lên lớp 10...Không nhận được một tin nhắn nào của Lan kể từ ngày cuối cùng của năm học, kểtừ ngày mà Nắng nhắn với Lan ba từ đơn giản. Đến nhà, Lan đi vắng, gọi điện, Lankhông nghe, YM, Lan không online, hay có lẽ chỉ invisible với một mình Nắngthôi.Vào một ngày thu đầu năm lớp 10, nắng vàng như rót mật, Lan nhìn bố mẹ rồi chịgái và siết dây balo đeo trên vai bước vào phòng chờ máy bay. Điện thoại rung haybàn tay của con bé 15 tuổi đầu xa mẹ đang run, Lan cũng không biết. Singapore chỉcách Hà Nội vài giờ bay... Và Lan sẽ về sớm thôi. Tin nhắn cuối cùng mà điệnthoại của Lan gửi đi là một tin nhắn đã được soạn đi soạn lại hàng trăm lần, tinnhắn ấy chỉ có vỏn vẹn hai chữ “Tam biet”. Lan không đủ dũng cảm để đối diệnvới Nắng khi mà Nắng nói với Lan ba từ ấy, đúng vào ngày Lan nhận được họcbổng này…Và hôm đó, nắng thu sao mà buồn đến thế!Nhưng có đôi khi, kết thúc chỉ là sự khởi đầu. _____________________________________________________ Tháng 8, Hà Nội nắng như đổ lửa, trên sân có ba thằng dở hơi lộc ngộc đang đá bóng. Chúng nó là ba thằng bạn lớn lên cùng nhau từ thủa nhỏ: Nắng, Gió, và Bão. Vừa biết điểm thi đại học, ba đứa đã chạy ra sân bóng. Cái sự dở hơi biết bơi giữa hè nắng chang chang của ba thằng con trai to đầu mà còn dại này đủ cho thấy kết quả thi của chúng nó. Nắng, và mệt, nhưng nụ cười vẫn nở trên môi.- Bố mẹ mày mừng chứ? – Nắng hỏi Gió.- Lại chả. 2 cụ đang ở nhà làm cơm khấn trời phật tổ tiên kia kìa. Tao đã nói là tao sẽ đỗ.- Ừ mẹ tao cũng mừng lắm – Bão mỉm cười.- Tao mà có đứa con như mày thì ngày nào tao cũng làm cơm khấn trời phật tổ tiên – Gió vui vẻ nói.- Thôi xin, mày thì bố ai được? – Bão xuề xòa- Bố mày còn gì... Rồi hai thằng dậy đuổi nhau cho đến khi không chạy được nữa, Nắng ngồi đó mỉm cười, thằng bé đang tự hỏi, mình sẽ vui hơn khi là bố của Gió hay là của Bão.Ba tháng trước, thủa còn là học sinh, Gió là đứa học trò nổi tiếng nhất trường. Gióđẹp trai sáng sủa kiểu phong trần, tài lẻ đủ kiểu, cầm kì thi họa cái gì cũng biết, cáiđầu thì thông minh khỏi nói. Giáo viên có thể không thích cái thái độ bất cần và sựlười nhác-có-chủ-ý của Gió, nhưng đều phải thừa nhận nó là một thằng bé sáng dạlạ thường. Nhưng Gió không phải là một người hoàn hảo. Dứt khoát không. Cáiloại thay người yêu như thay áo không thể là một thằng con trai tử tế được. Giókhông phải là kiểu hot boy giống anh Gốm trong BOF – đấy là mĩ từ các em lớpdưới gọi nó. Đứng trên phương diện khách quan, nó là một thằng tồi. Không hơn,không kém.Ba tháng trước, thủa còn là học sinh, Bão là đứa học trò học giỏi nhất trường. Kể rathì nó cũng sáng sủa kiểu trí thức đó, nhưng “nhan sắc” của Bão bị cái sự “họcgiỏi” của nó che lấp mất. Trường có giải thưởng, học bổng gì nó cũng rinh về hết.Các thầy cô thích lấy Bão ra làm danh từ chung chỉ sự chăm chỉ chân thành sángtạo tài năng và là tấm gương mà bất cứ bài phát biểu buồn ngủ nào của cô hiệutrưởng cũng phải nhắc đến vài lần. Cơ mà vì thế nên Bão không được lòng nhiềungười. Con người thường ghen ăn tức ở, và rằng việc bị đem ra so sánh liên tụccũng sẽ làm người ta khó chịu mà đơm đặt này nọ. Nhưng chả quan trọng, Bão cónhững t ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
9x - Phần 19x - Phần 1: Yêu Một teenstory rất thật và thú vị về cuộc sống của 9x qua chính cách nhìn của một 9x. Bắt đầu từ chuyện Yêu. Lớp 9, một ngày nắng ngọt ngào...- Tớ với cậu học với nhau từ hồi lớp 3 nhỉ, sắp được 7 năm rồi – Nắng mỉm cười với Lan, cái nụ cười duyên chết người, từ nhỏ đã thế :)- Ừ - Lan nói đơn giản, nhìn cậu bạn, con bé thấy bình yên...- Nếu có một ngày tớ nói với cậu là tớ thích cậu, thì cậu sẽ thế nào? – Nắng tiếp tục với cái điệu điềm đạm vốn có, người lớn có khi còn mất cả mấy năm để nói một câu đơn giản chỉ có ba từ, còn với Nắng, nói ra những điều chân thành không hề khó.- Tớ không biết, còn tùy xem cậu sẽ nói vào lúc nào. Biết đâu tớ sẽ...- Sẽ làm sao?- Không biết mà – Lan quay mặt nhìn những tia nắng nhảy nhót trên khung cửa sổ như là mừng vui, như là thú vị, và như là xấu hổ... Lớp 9, một ngày mưa rào đầu hạ...Điện thoại reo và Lan nhảy cẫng lên sung sướng, tin vui bao giờ cũng bất ngờ,những tin vui đến như là cơn mưa rào đầu hạ, mát lịm và tươi mới, một chân trờimới mở ra trước mắt cô bé 15 tuổi.Điện thoại lại reo, và lần này đầu dây bên kia không có tiếng người nói, chỉ cótiếng nhạc vang lên dịu dàng đến lạ... …Youre always on my mind All day just all the time Youre everything to me Brightest star to let me see…Và tin nhắn đến ngay sau bản nhạc “tớ thích cậu” – Nắng nhắn tin đơn giản, vàđầy tình cảm. Và điện thoại trên tay Lan rơi. Nụ cười vui sướng vụt tắt. Cảm giácnặng nề khó tả xâm lấn niềm vui.Hè lớp 9 lên lớp 10...Không nhận được một tin nhắn nào của Lan kể từ ngày cuối cùng của năm học, kểtừ ngày mà Nắng nhắn với Lan ba từ đơn giản. Đến nhà, Lan đi vắng, gọi điện, Lankhông nghe, YM, Lan không online, hay có lẽ chỉ invisible với một mình Nắngthôi.Vào một ngày thu đầu năm lớp 10, nắng vàng như rót mật, Lan nhìn bố mẹ rồi chịgái và siết dây balo đeo trên vai bước vào phòng chờ máy bay. Điện thoại rung haybàn tay của con bé 15 tuổi đầu xa mẹ đang run, Lan cũng không biết. Singapore chỉcách Hà Nội vài giờ bay... Và Lan sẽ về sớm thôi. Tin nhắn cuối cùng mà điệnthoại của Lan gửi đi là một tin nhắn đã được soạn đi soạn lại hàng trăm lần, tinnhắn ấy chỉ có vỏn vẹn hai chữ “Tam biet”. Lan không đủ dũng cảm để đối diệnvới Nắng khi mà Nắng nói với Lan ba từ ấy, đúng vào ngày Lan nhận được họcbổng này…Và hôm đó, nắng thu sao mà buồn đến thế!Nhưng có đôi khi, kết thúc chỉ là sự khởi đầu. _____________________________________________________ Tháng 8, Hà Nội nắng như đổ lửa, trên sân có ba thằng dở hơi lộc ngộc đang đá bóng. Chúng nó là ba thằng bạn lớn lên cùng nhau từ thủa nhỏ: Nắng, Gió, và Bão. Vừa biết điểm thi đại học, ba đứa đã chạy ra sân bóng. Cái sự dở hơi biết bơi giữa hè nắng chang chang của ba thằng con trai to đầu mà còn dại này đủ cho thấy kết quả thi của chúng nó. Nắng, và mệt, nhưng nụ cười vẫn nở trên môi.- Bố mẹ mày mừng chứ? – Nắng hỏi Gió.- Lại chả. 2 cụ đang ở nhà làm cơm khấn trời phật tổ tiên kia kìa. Tao đã nói là tao sẽ đỗ.- Ừ mẹ tao cũng mừng lắm – Bão mỉm cười.- Tao mà có đứa con như mày thì ngày nào tao cũng làm cơm khấn trời phật tổ tiên – Gió vui vẻ nói.- Thôi xin, mày thì bố ai được? – Bão xuề xòa- Bố mày còn gì... Rồi hai thằng dậy đuổi nhau cho đến khi không chạy được nữa, Nắng ngồi đó mỉm cười, thằng bé đang tự hỏi, mình sẽ vui hơn khi là bố của Gió hay là của Bão.Ba tháng trước, thủa còn là học sinh, Gió là đứa học trò nổi tiếng nhất trường. Gióđẹp trai sáng sủa kiểu phong trần, tài lẻ đủ kiểu, cầm kì thi họa cái gì cũng biết, cáiđầu thì thông minh khỏi nói. Giáo viên có thể không thích cái thái độ bất cần và sựlười nhác-có-chủ-ý của Gió, nhưng đều phải thừa nhận nó là một thằng bé sáng dạlạ thường. Nhưng Gió không phải là một người hoàn hảo. Dứt khoát không. Cáiloại thay người yêu như thay áo không thể là một thằng con trai tử tế được. Giókhông phải là kiểu hot boy giống anh Gốm trong BOF – đấy là mĩ từ các em lớpdưới gọi nó. Đứng trên phương diện khách quan, nó là một thằng tồi. Không hơn,không kém.Ba tháng trước, thủa còn là học sinh, Bão là đứa học trò học giỏi nhất trường. Kể rathì nó cũng sáng sủa kiểu trí thức đó, nhưng “nhan sắc” của Bão bị cái sự “họcgiỏi” của nó che lấp mất. Trường có giải thưởng, học bổng gì nó cũng rinh về hết.Các thầy cô thích lấy Bão ra làm danh từ chung chỉ sự chăm chỉ chân thành sángtạo tài năng và là tấm gương mà bất cứ bài phát biểu buồn ngủ nào của cô hiệutrưởng cũng phải nhắc đến vài lần. Cơ mà vì thế nên Bão không được lòng nhiềungười. Con người thường ghen ăn tức ở, và rằng việc bị đem ra so sánh liên tụccũng sẽ làm người ta khó chịu mà đơm đặt này nọ. Nhưng chả quan trọng, Bão cónhững t ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện ngắn tình yêu tiểu thuyết tình yêu sưu tầm truyện tình yêu hay nhật kí tình yêu chuyện tình buồnGợi ý tài liệu liên quan:
-
9 bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình
3 trang 63 0 0 -
64 trang 46 0 0
-
SỨ GIẢ CỦA THẦN CHẾT - Sidney Sheldon
169 trang 42 0 0 -
4 trang 40 0 0
-
119 trang 40 0 0
-
nhõng nhẽo gặp đa tình: phần 2
317 trang 39 0 0 -
156 trang 39 0 0
-
nhõng nhẽo gặp đa tình: phần 1
249 trang 38 0 0 -
6 trang 37 0 0
-
95 trang 36 0 0
-
116 trang 35 0 0
-
nơi em quay về có tôi đứng đợi: phần 1
135 trang 35 0 0 -
178 trang 35 0 0
-
nơi em quay về có tôi đứng đợi: phần 2
97 trang 35 0 0 -
172 trang 34 0 0
-
161 trang 34 0 0
-
15 trang 33 0 0
-
tiếng thời gian du dương: phần 2
233 trang 33 0 0 -
43 trang 31 0 0
-
4 trang 30 0 0