Trời còn chưa sáng, Diệp Tiêu nhìn những toà nhà cao cao bên ngoài cửa sổ, trong màn đêm trước lúc bình minh, vô số những ngọn đèn đang nhấp nháy sáng, trông tựa như những đốm ma trơi lập loè trong rừng sâu vào thời giữa thế kỷ. Anh đã cả đêm không ngủ. Vào lúc này nếu là người khác chắc sẽ đang hút thuốc nhưng Diệp Tiêu lại ngồi bên ấm chè đặc
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
a ngục tầng thứ 19 - Phần 11 Phần 11TẦNG 5 ĐỊA NGỤCTrời còn chưa sáng, Diệp Tiêu nhìn những toà nhà cao cao bên ngoài cửa sổ, trong mànđêm trước lúc bình minh, vô số những ngọn đèn đang nhấp nháy sáng, trông tựa nhưnhững đốm ma trơi lập loè trong rừng sâu vào thời giữa thế kỷ. Anh đã cả đêm khôngngủ. Vào lúc này nếu là người khác chắc sẽ đang hút thuốc nhưng Diệp Tiêu lại ngồibên ấm chè đặc. Nước chè đậm chát đi qua vùng miệng xuống vòm họng, giúp anh làmchùng những sợi dây thần kinh đang căng hết mức vì mệt mỏi. Trên bàn là chiếc máydi động màu sáng bạc, kiểu dáng xinh xắn, bóng bẩy, giá không đắt, rất được cácthiếu nữ ưa thích. Chủ nhân của nó là Tố Lan, một nữ sinh viên mà mọi người quenbiết đều rất yêu mến, nhưng mấy hôm trước đã treo cổ tự tử trong ký túc xá vào lúcmờ sáng. Không ai có thể giải thích vì sao cô ấy tìm đến cái chết nhưng đã có kết luậnlà tự sát, thì phía công an cũng chẳng có việc gì để làm nữa. Nhưng anh lại phát hiệnra ở hiện trường có chiếc máy di động của Tố Lan, trong máy còn lưu lại 1 tin nhắn,nó dẫn anh vào một mớ bòng bong đầy huyền bí nghi hoặc khó bề tưởng tượng. Anhlại cầm nó lên, ấn vài phím, mở cái tin nhắn đó ra. “GAME OVER”.Anh đã nhìn hàng chữ này rất lâu. Hồi nhỏ anh rất mê chơi game, mỗi lần “bị thua”,màn hình thường hiện lên hàng chữ tiếng Anh “GAME OVER”, tức là trò chơi kếtthúc, phải chơi lại. Chỉ số cho biết tin nhắn này nhận được lúc 2h sáng, có thể chủnhân của chiếc máy này đã treo cổ trong khoảng thời gian này. Vào lúc chết nhậnđược tin nhắn này có phải là chuông báo tang đến từ địa ngục? Diệp Tiêu phát hiện ra1 công thức: Chết= GAME OVER= Trò chơi kết thúc.Chẳng lẽ việc Tố Lan tự sát, thực ra là sự kết thúc 1 trò chơi. Anh nhớ lại hồi trướcchơi game, mình đã hoá thân vào nhân vật dũng cảm vượt qua các cửa ải, khi bị kẻđịch trong trò chơi bắn chết, thì màn hình lập tức xuất hiện “GAME OVER”. Nhưngtrò chơi chỉ là ảo, dù chơi trên máy tính hay di động, không có quyền chết thật. Nếu cóthứ game kỳ dị giết chết người chơi thì đó là chuyện cực kỳ đáng sợ. Với khứu giác“nhà nghề” mà chỉ người cảnh sát mới có. Diệp Tiêu cảm nhận rằng cái chết của TốLan không chỉ đơn thuần là 1 vụ tự sát. Hôm đó tại hiện trường anh còn nhìn thấyXuân Vũ – cô sinh viên mà cách đây nửa năm để lại cho anh ấn tượng sâu sắc – cô ấylại ở ngay sát phòng của Tố Lan và là người đầu tiên phát hiện ra vụ tự sát. Đúng quảthật thế giới này thật là nhỏ, nhưng anh cũng không thể không ngờ ngợ, liệu cô sinhviên Xuân Vũ đã từng gặp những tình tiết rất đặc biệt có thể lại sẽ gặp những sựkiện bí hiểm tương tự không? Bởi vậy, anh đã mất cả 1 đêm ngồi suy ngẫm về nhữngđiều kỳ lạ còn ẩn khuất. Nhất là về chiếc điện thoại di động mà Tố Lan để lại. Anhcũng đã kiểm tra tỉ mỉ, chỉ còn sót lại tin nhắn cuối cùng, các tin nhắn khác đã bị xoáhết. Người gửi tin nhắn này có số máy kỳ cục. Số xxxxx741111.Năm hàng trước coi như vô nghĩa, sáu chữ số sau cho người ta 1 cảm giác kỳ lạ. Bốnchữ số 1 liền sau tượng trưng cho điều gì? Nó có liên quan đến cái chết của Tố Lanthật không? Diệp Tiêu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trời đã hơi sáng. Anh bèn soạn trênmáy của Tố Lan 1 tin nhắn: “Nhầm rồi, tôi không GAME OVER” Chẳng rõ có hiệuquả gì không, biết đâu có thể dọa, ngăn chặn được đối phương? Anh không tin chắcđiều gì nhưng vẫn cứ gửi tin nhắn này đến số máy xxxxx741111. Máy báo tín hiệu đãgửi tin. Anh bỗng thấy tim đập nhanh và lập tức nhận ra rằng mình đã nhầm. Nhưngđã trót nhấn nút rồi, không kịp sửa chữa gì nữa. Chỉ giây lát sau tín hiệu đó đã vang lên.Anh từ từ cầm di động của Tố Lan lên, nhận thấy đối phương đã gửi tin nhắn đến.Thôi thì, cái gì đến cũng phải đến, không khác được. Anh hít 1 hơi dài, mở tin nhắn đóra đọc: “Bạn có biết địa ngục tầng thứ 19 là gì không?”Anh lặng đi, đúng 1 phút… Thoạt nhìn thấy nó, đầu óc Diệp Tiêu như trống rỗngkhông còn gì nữa. Anh chưa từng nghĩ đến điều này: “Địa ngục tầng thứ 19?” Anh rấtcăng thẳng, lắc đầu. Một câu hỏi xa vời thẳm sâu như thế, hoạ chăng chỉ có nhà triếthọc mới trả lời nổi. Là 1 cảnh sát có năng lực, đã rất lâu anh mới phải căng đầu ranhư thế này. Lúc này anh phải đối mặt với chỉ 1 mẩu tin nhắn. Có lẽ vì đã thức trắng1 đêm, nên đầu óc anh có phần rối loạn, anh ấn vài phím, soạn 1 tin nhắn: “Bạn có thểcho tôi câu trả lời không?” Rồi anh nhấn nút gửi đi. Đây là sai lầm thứ 2 của anh trongđêm nay.Không đợi anh định thần, tín hiệu trả lời đã vang lên. Sự tình đã đến mức này thì DiệpTiêu cũng hết cách né tránh. Anh run run mở xem mẩu tin: “Hoan nghênh bạn đã đếnđịa ngục”.6h sáng.Trong phòng ký túc xá, Xuân Vũ trằn trọc mãi mới ngủ được vài giờ, thì tiếng tít tít tinnhắn đã đánh thức cô dậy.Cô thầm nguyền rủa, và mặc kệ không xem. Cô nằm im trong chăn. Một lúc sau, tínhiệu lại vang lên. Cô đành cầm máy, nào ngờ đó là tin nhắn của Nam Tiểu Cầm:“Xuân Vũ, mình nhận được tin nhắn của Tố Lan”.Xuân Vũ lập tức tỉnh hẳn. Tố Lan đã treo cổ tự tử cơ mà?Tiểu Cầm và Tố Lan tuy không ở cùng phòng nhưng có học chung với nhau thời trunghọc, rồi lại cùng thi đỗ 1 chuyên ngành ở trường đại học này nên vẫn rất thân thiết.Lẽ nào Tố Lan biến thành ma rồi mà vẫn đeo bám Tiểu Cầm.Lúc này XuânVũ đã hoàn toàn tỉnh táo, lập tức trả lời Tiểu Cầm: “Không thể! Tinnhắn ấy viết như thế nào?”.Rất nhanh Tiểu Cầm trả lời lại: “Bạn có biết địa ngục tầng thứ 19 như thế nàokhông?”.Nhìn thấy 2 chữ địa ngục trên màn hình tim Xuân Vũ đập thình thịch. Vẫn là câu hỏichết người này.Cô vội nhắn lại ngay: “Cậu đừng trả lời nó làm gì.”Tiểu Cầm: “Không kịp nữa rồi. Mình đã trả lời rồi bạn ấy lại nhắn lại: hoan nghênhbạn đã đến địa ngục”.Xuân Vũ không biết nói gì. Tình hình Tiểu Cầm đang gặp lúc này giống hệt như quátrình Xuân Vũ đi vào địa ngục.Tiểu Cầm lại nhắn tiếp: “Mình đã bước vào tầng 1 địa ngục”.Xuân Vũ: “đừng vào”.Tiểu Cầm: “Tố Lan dẫn mình đến quán trọ U linh”.Xuân Vũ cảm thấy lưng mình đẫm mồ hôi, không thể để Tiểu Cầm ...