Danh mục

a ngục tầng thứ 19 - Phần 18

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 86.50 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

TẦNG 10 ĐỊA NGỤCKhi tỉnh dậy, Xuân Vũ mới nhìn ra đã là 10 giờ sáng. Vẫn còn may, hôm nay là chủ nhật, ngủ thêm cũng không vấn đề gì. Có lẽ nửa đêm qua xuống địa ngục quá căng thẳng, nên mãi đến 4 giờ sáng cô mới ngủ được, trong đầu vẫn chập chờn khuôn mặt của bá tước Dracula nọ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
a ngục tầng thứ 19 - Phần 18 Phần 18TẦNG 10 ĐỊA NGỤCKhi tỉnh dậy, Xuân Vũ mới nhìn ra đã là 10 giờ sáng. Vẫn còn may, hôm nay là chủnhật, ngủ thêm cũng không vấn đề gì. Có lẽ nửa đêm qua xuống địa ngục quá căngthẳng, nên mãi đến 4 giờ sáng cô mới ngủ được, trong đầu vẫn chập chờn khuôn mặtcủa bá tước Dracula nọ.Thật kỳ lạ, xưa nay cô chưa từng gặp Dracula, hình ảnh vị bá tước này trong phim,cũng đã quên từ lâu; chỉ qua mấy hàng chữ trong tin nhắn, thế mà khuôn mặt trẻ trungtuấn tú ấy lại hiện lên rõ mồn một, khắc sâu trong tâm trí cô. Cô chợt nhớ đến buổichiều hôm qua nhìn thấy chân dung hoạ sỹ Mazolini trên mạng, khuôn mặt ấy hìnhnhư rất giống bá tước Dracula. Chẳng lẽ là bắt nguồn từ Mazolini?Lại còn tin nhắn cuối cùng trong đêm qua nữa, khác với những tin mọi ngày, nói là “đãđi qua 9 tầng thượng địa ngục, nay bước vào 9 tầng hạ”. Nói thế tức là đã đi đượcmột nửa địa ngục, tính ra, địa ngục chỉ là 18 tầng? Thế thì tầng 19 ở đâu?Tâm trí cô mỗi lúc một rối bời, cô vội trèo xuống sàn, đứng soi gương. Sắc mặt trắngnhợt và đôi mắt đờ đẫn, tóc bết mồ hôi… cô thấy thật tủi thân.Ký túc xá nữ sinh chiều ngày chủ nhật im lìm, chỉ còn mình Xuân Vũ đứng bên cửa sổngây nhìn ra ngoài. Trước kia, ngày chủ nhật cô thường cùng Thanh U đi ra phố, tuychẳng mua được thứ gì đáng nói, nhưng chặng đường từ “Xuân Pari” đến đường“Isetan” vẫn đem lại cho các nữ sinh một cảm giác tự chủ rất dễ chịu.Chỉ có Nam Tiểu Cầm thì hễ đến tối thứ sáu là lỉnh về nhà, bỏ Xuân Vũ ở lại. XuânVũ vốn sinh ra và lớn lên ở đây, nhưng cô đã từ lâu không còn nhà mà về nữa. Với cô,ký túc xá này chính là nhà, các bạn cùng phòng chính là người thân của mình. Nhưngcăn nhà này đã bị các u linh chiếm cứ.Cô bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa. Đã lâu lắm chẳng có ai đến gõ cửa căn phòng này. Côvội bước ra mở cửa, thì ra là anh cảnh sát Diệp Tiêu – vị khách không mời mà đến.Xuân Vũ cúi đầu.Diệp Tiêu thư thả bước vào, nhìn khắp căn phòng một lượt rồi nói: “Chủ nhật, lạingồi nhà một mình, không đi chơi đâu à?”“Bấy lâu nay tôi bận chuẩn bị luận văn, nên chẳng còn thì giờ nữa.” Thực ra thì cô chỉngồi nghệt ra trong phòng. Kể cũng đúng thôi, gặp phải những chuyện khó bề tưởngtượng như thế, thì còn tâm trí nào mà đi chơi?Diệp Tiêu nhìn những cái giường bỏ trống, nói:“Xuân Vũ, tôi cũng đã biết cả. Ba cô bạn cùng phòng trong vòng hơn chục ngày, ThanhU thì tự sát, Văn Nhã thì mắc bệnh tâm thần, Tiểu Cầm thì bị tai nạn giao thông. Hiệnnay chỉ còn mình cô…”“Anh nói đúng, nhưng anh khỏi cần quan tâm, họ hoặc là tự sát hoặc là gặp tai nạn bấtngờ – không cần anh can thiệp đâu!”. Chẳng rõ Xuân Vũ lấy đâu ra can đảm, nói vớianh cảnh sát những câu rất cứng rắn.Diệp Tiêu cũng hơi thấy bất ngờ, nghĩ rằng cô gái này đã chín chắn lên rất nhiều, cólẽ là kể từ sau những trải nghiệm ở cái thôn hẻo lánh nọ. Anh lắc đầu: “Cô đã khácxưa!”“Có lẽ tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn.”“Đúng. Nếu một cô gái khác gặp phải tình hình như cô, chắc đã suy sụp rồi!”“Xin lỗi, anh Diệp Tiêu đến để hỏi tôi về những điều này à?”Diệp Tiêu lắc đầu với một ngụ ý sâu xa: “Tất nhiên không phải thế. Cô hãy kể cho tôitất cả những điều mình biết, đừng nên bỏ sót một chi tiết nào.”Xuân Vũ thấy hơi sợ hãi, cô tránh ánh mắt sắc sảo của anh, cúi đầu khẽ nói: “Tôikhông biết có thể nói gì với anh…”“Ví dụ, về cái số máy nhắn tin bí hiểm ấy?”“Số máy nào?”Giọng nói của Xuân Vũ không thể che giấu nổi sự hoang mang trong mắt cô.Diệp Tiêu bước lại gần: “Số máy xxxxx741111”.“Anh cũng biết à?”“Biết chứ! Cô có hiểu 741111 nói lên điều gì không?” Anh ngừng bặt một hồi lâu, rồilạnh lùng nói ra một từ tiếng Anh “HELL”.“Địa ngục?”Xuân Vũ sờ lên cổ mình, thốt lên. Cô thật sự không ngờ!“Nhìn mắt cô, tôi biết trong đó có ẩn chứa những điều gì, không giấu được tôi đâu.Xuân Vũ, cô đã từng để lại cho tôi ấn tượng rất sâu, tôi luôn muốn giúp đỡ cô. Bây giờcô hãy kể cho tôi biết tất cả, được không?”Xuân Vũ khẽ thở dài, cô hiểu rằng mình chẳng thể né tránh. Nhưng nên bắt đầu kể từđâu? Cô lặng lẽ ngồi xuống, nghĩ ngợi. Rồi bắt đầu nói về cái hôm cùng Thanh U điđến toà nhà ma.Cô lần lượt kể về các sự việc ly kỳ sau khi từ nhà ma trở về, về các cử chỉ của ThanhU như bị ma ám lúc nửa đêm, cho đến khi cô phát hiện ra Thanh U đã chết ở nhà ma.Diệp Tiêu đặc biệt hưng phấn khi biết rằng tin nhắn cuối cùng vào di động của ThanhU là mấy chứ “GAME OVER”.Xuân Vũ kể về việc cô nhận được tin nhắn của Thanh U từ địa ngục, nó lôi cô vào thếgiới địa ngục tối tăm, tiếp đó là chuyện Hứa Văn Nhã phát điên – kể cả câu chuyện vềcon khỉ nữa. Cô cũng kể cho Diệp Tiêu biết nội dung điện thoại với Tiểu Cầm lúcsáng sớm hôm nọ. Đương nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là trên di động của họ đềucó tin nhắn cuối cùng là “GAME OVER”.Kể xong hết mọi chi tiết rồi, Xuân Vũ thở phào như vừa trút được gánh nặng, hìnhnhư có một cái gì đó vừa được gỡ ra khỏi người cô.Nghe xong, Diệp Tiêu im lặng hồi lâu. Anh bước đ ...

Tài liệu được xem nhiều: