Danh mục

a ngục tầng thứ 19 - Phần 8

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 104.00 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

TẦNG 3 ĐỊA NGỤC12h rưỡi đêm.Sau khi Xuân Vũ nhận được tin nhắn cuối cùng, máy di động hoàn toàn yên lặng. Đầu lưỡi vẫn còn đau ran, cô ráng chịu, thò đầu ra khỏi chăn. Căn phòng tối om, không nhìn thấy Tiểu Cầm và Văn Nhã ở giường đối diện. Mong sao cuộc đối thoại trong chăn lúc nãy không khiến 2 bạn thức giấc.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
a ngục tầng thứ 19 - Phần 8 Phần 8TẦNG 3 ĐỊA NGỤC12h rưỡi đêm.Sau khi Xuân Vũ nhận được tin nhắn cuối cùng, máy di động hoàn toàn yên lặng. Đầulưỡi vẫn còn đau ran, cô ráng chịu, thò đầu ra khỏi chăn. Căn phòng tối om, không nhìnthấy Tiểu Cầm và Văn Nhã ở giường đối diện. Mong sao cuộc đối thoại trong chănlúc nãy không khiến 2 bạn thức giấc. Cô đặt di động bên cạnh đầu, cố hít thở thật sâucho đã. Lúc nãy chui trong chăn, may mà chưa chết ngạt. Phải một lúc lâu sau cô mớibình tình trở lại. Đầu lưỡi vẫn râm ran đau, nhưng rồi cũng mơ màng chìm vào giấcngủ. Cô chẳng ngủ được bao lâu. Khoảng ba bốn giờ sáng đã lại chập chờn thức giấc,thấy bụng dưới hơi căng tức, muốn đi toa-let. Cố mãi mới mở được mắt, ngoài cửa sổvẫn tối đen như mực. Mọi ngày cô hiếm khi ban đêm dậy đi toa- let, nên bây giờ cốnhịn, nhưng rồi không chịu được nữa bèn rón rén xuống giường. Lúc này chừng 4hsáng, quãng đêm mờ tối cuối cùng trước lúc bình minh. Cô không chú ý đến phòng đốidiện, khoác áo rồi lặng lẽ ra khỏi phòng. Hành lang ký túc xá đối diện với 1 hàng câyto, về mùa hè bóng râm che mát cả các cửa sổ, về mùa đông thì chúng lại hắt các hìnhthù kỳ quái vào tường. Xuân Vũ ôm vai, nhìn ánh sáng nhờ nhờ ngoài cửa sổ hành lang.Cây cành trụi lá in bóng lên mặt cô trông chẳng khác gì đang đeo mặt nạ. Trong giólạnh lúc sớm tinh mơ mùa đông, cô như 1 con thú nhỏ đang chạy trốn người thợ săn,cô đi như chạy, rồi bước vào gian toa- let trong cùng. Gian vệ sinh của họ nước luônluôn tí tách, Xuân Vũ rất thuộc nơi này, nhưng canh khuya nghe tiếng tí tách rất dễ liêntưởng đến những nỗi kinh hoàng. Đèn điện trong này thường xuyên không sáng. Cô chỉcòn cách nghe tiếng nước róc rách mà dò dẫm bước vào. Khu vực này cũng đã rất lâukhông tu sửa, bệ xí là kiểu “xổm” theo thói quen Trung Quốc, và ván gỗ làm vách ngăncác khoang.Khi Xuân Vũ rời cái khoang nho nhỏ ấy đi ra, bỗng nghe cánh cửa khoang sau cùng cótiếng động, tim cô giật thót, trong đầu hiện lên hình ảnh gặp ma ở toa lét trong phim“Tiểu ma nữ Hanako” của Nhật Bản.Trước đây cô thường nghe các bạn nói rằng ở nhà vệ sinh nữ có ma, nhiều bạn nữ ởkhu nhà này chấp nhận “nhịn” cả đêm chứ không đi toa lét làm gì. Nhưng Xuân Vũ cólẽ trải qua nhiều nỗi khiếp hãi nên lúc này cô rất can đảm, vẫn đứng đó nhìn vào cáicửa gỗ dỏng tai lắng nghe. Ngoài tiếng nước róc rách hình như còn có tiếng thở. Côđoán rằng bên trong còn có loại động vật nào đó.Bỗng nhiên phía sau cánh cửa vang lên tiếng tin nhắn “tít, tít”Xuân Vũ mạnh dạn mở cửa. Trong khoảng tối bên ngoài màn hình di động quả nhiêncó một bóng đen đang ngồi thu lu.“Ai đấy?”Tuy giọng Xuân Vũ có lạc đi nhưng bóng đen vẫn trả lời “Tôi đây”Một giọng con gái non choẹt nhưng Xuân Vũ nhận ra ngay “Văn Nhã có phải không?”“Phải”Văn Nhã nói như khóc, cô từ từ đứng lên, vóc dáng còm nhom, trông rất giống “tiểuma nữ Hanako” trong truyền thuyết kia. Xuân Vũ đỡ Văn Nhã ra khỏi cái khoang vệsinh, nhìn vào màn hình di động của bạn, nói: “Khuya khoắt thế này cậu lủi vào đâylàm gì?”Ánh sáng màn hình cũng soi rõ khuôn mặt của Văn Nhã, cô đang rất sợ hãi nhìn quanhbốn bề bóng tối, miệng lắp bắp: “con khỉ… con khỉ…”Thấy dáng vẻ của Văn Nhã như vậy Xuân Vũ cũng giật mình: “Khỉ? Cậu lại nhìn thấykhỉ à?”“Nó đang ở sau lưng cậu”Khỉ sau lưng? Câu này khiến lưng Xuân Vũ toát mồ hôi. Cô vội ngoái lại nhìn thì chỉthấy bốn bề bóng tối, không thấy có gì khác. Cô lắc đầu, nắm vai Văn Nhã nói: “Ởđây làm gì có khỉ? Cậu làm sao thế?”Bây giờ Văn Nhã đã hơi tỉnh lại, cô sụt sịt: “Xin lỗi, mình sợ đang đêm cứ nhận tin gửitin làm các cậu thức giấc, nên mới vào đây…”“Cậu điên à? Giữa đêm khuya giá rét chạy vào nhà vệ sinh nhắn tin” Cô bỗng ngừngbặt, không nói nốt câu “trong nhà vệ sinh có ma”“Tớ xin cậu đừng kể lại với ai”Trong tiếng nước tí tách một cách đáng sợ, Xuân Vũ im lặng trong giây lát rồi hỏi:“Cậu vào đây từ bao giờ?”“Từ lúc 11h thì phải”“Trời ạ, cậu vào đây 5 tiếng đồng hồ chỉ để nhận tin gửi tin?” Xuân Vũ nói mà haihàm răng va vào nhau lập cập. Cô đang nghĩ chính lúc nửa đêm mình đang nhận tin gửitin thì Văn Nhã lủi vào nhà vệ sinh.Văn Nhã gật gật đầu: “Ừ, mình cũng không hiểu nữa. Dù sao…”“Dù sao… thế nào?”Văn Nhã không nói nữa, cô gỡ tay Xuân Vũ. Rồi chạy ra ngoài, mất hút rất nhanh.Xuân Vũ cũng ra theo, chạy dọc hành lang tranh tối tranh sáng. Khi đi qua cửa phòngbên cạnh cô thấy cánh cửa mở rộng. Lạ nhỉ, ban đêm giá rét nếu mở cửa rất dễ bịlạnh và cũng rất không an toàn.Cô tò mò nhìn vào trong phòng thấy ở góc phòng có ngọn đèn đầu giường đang sáng,ánh sáng rất yếu, cứ như ma trơi. Giữa căn phòng có 1 bóng người đổ dài…Bóng người ấy như đang chầm chậm đung đưa, ánh sáng nhờ nhờ của căn phòngkhiến nó có màu xanh rất kỳ cục. Xuân Vũ phát hoảng khi nhìn thấy hình đôi chân củacái bóng lại lơ lửng, cách mặt đất chừng 1 m. Hình như cái bóng đang bồng bềnh giữakhoảng không.Nhìn cảnh này, đầu Xuân Vũ như hoàn toàn trố ...

Tài liệu được xem nhiều: