Thông tin tài liệu:
NIỀM AN TĨNH CỦA THÁNH ĐỊA ABYDOS Trên bảy ngàn năm trước khi đức giáo chủ Mahomet đem cho những bộ lạc du mụch xứ Ả Rập cái đức tin nơi một đấng thượng đế hoàn toàn siêu linh, thì xứ ấy đã từng có một nền tôn giáo cổ thờ những thần tượng không lồ bằng đá mà về sau đức Mahomet chủ trương phải dẹp bỏ. Tuy vậy những tín đồ ưu tú nhất của nền tôn giáo cổ xưa đó thật ra cũng chỉ tôn sùng một vị thượng đế như đức Mahomet đã khởi xướng. Sự...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ai cập huyền bí P6Tác Giả: A Search in Secret Egypt Dich giả:Nguyễn Hữu Kiệt AI CẬP HUYỀN BÍ PHẦN 6 NIỀM AN TĨNH CỦA THÁNH ĐỊA ABYDOS T rên bảy ngàn năm trước khi đức giáo chủ Mahomet đem cho những bộ lạcdu mụch xứ Ả Rập cái đức tin nơi một đấng thượng đế hoàn toàn siêu linh, thìxứ ấy đã từng có một nền tôn giáo cổ thờ những thần tượng không lồ bằng đámà về sau đức Mahomet chủ trương phải dẹp bỏ. Tuy vậy những tín đồ ưu túnhất của nền tôn giáo cổ xưa đó thật ra cũng chỉ tôn sùng một vị thượng đế nhưđức Mahomet đã khởi xướng. Sự tín ngưỡng của họ không phải chỉ là tôn thờthần tượng mà thôi. Những nhà Ai Cập học uyên bác ngày nay không thể biết nhiều hơn về mộttôn giáo thuộc về tiền sử có rất ít tài liệu đến nỗi không ai có thể vén tấm màn bímật của nó, và người ta chỉ còn đưa ra những giả thuyết về những nhân vật vànhững sự việc xảy ra vào một thời kỳ quá khứ xa xăm như thế. Tại một vài nơi ở Ai Cập, những đến thờ cổ xưa và những ngôi đền Hồi Giáoở gần sát bên nhau, chẳng hạn như tại Louqsor. Về điểm này, xứ Ai Cập cho tathấy một sự tương phản lạ lùng. Đã bao lần những đoàn kỵ binh hùng dũng củađạo binh xâm lăng Ả Rập đã từng cắm ngọn cờ xanh màu lục của đấng tiên trikhắp xứ Ai Cập. Thời gian trôi qua, ngọn cờ màu lục đã có lúc chuyển qua cácngọn cờ màu hồng, màu trắng, màu xanh dương, rồi lại tái xuất hiện. Nhưngtrong cái bối cảnh ở tận đằng sau, vẫn còn rên rỉ tiếng còi yếu ớt trong nhữngngôi đền cổ. Xứ Ai Cập không thể làm mất đi những dấu vết của nền tôn giáo cổ của họ.Dĩ vãng, giống như con chim phụng hoàng, luôn luôn xuất hiện thình lình trướcmắt ta do công trình đào xới của các nhà khảo cổ. Những di tích thần tượngbằng đá nhắc lại những thời đại cổ xưa, mà người đời không còn biết đến nữa. Tuy nhiên, cái ranh giới giữa dĩ vãng và hiện tại vẫn còn mơ hồ. Nhữngngười nhạy cảm đều đồng nhận thấy rằng cái bầu không khí cổ thâm nghiêmcùng sự tín ngưỡng đáng quý của những dân tộc biệt tích đó vẫn còn phản phấtmột cách sự thật và đè nặng lên xứ này. Nếu những ngôi đền cổ của họ ngàynay chỉ còn là những di tích hoang tàn, sụp đỗ, làm nơi trú ngụ của những loàidơi vỗ cánh bay lượn trong đêm tối, nếu ở đó nay chỉ còn một vài xác chết đã bịmoi ruột, được những nhà chuyên môn thời cổ dùng chất hương liệu ướp xác vàtẩm liệm để giữ gìn nguyên vẹn cho đến bây giờ, thì dù sao vong hồn của họcũng còn phản phất không xa những chốn đền đài cổ kín mà xưa kia họ đã từngquen thuộc. Cái mãnh lực, quyền uy của người chết vẫn còn tồn tại ở Ai Cậpmột cách bền bỉ hơn bất cứ ở xứ nào mà tôi được biết.www.vuilen.com 50Tác Giả: A Search in Secret Egypt Dich giả:Nguyễn Hữu Kiệt AI CẬP HUYỀN BÍ Cái dấu vết tinh anh tế nhị đó, tôi lại có dịp nhận thấy khi tôi ngồi xếp bằngở một chỗ kín đáo bên trong một dãy hành lang nhiều cột trong ngôi đền Seti ởAbydos. Những hình tượng lạ lùng nhìn tôi hoặc biểu dương các tư thế trênvách tường chung quanh. Cái ấn tượng mạnh mẽ của quá khứ xâm chiếm lấytâm hồn tôi và đưa đến trước mắt tôi những linh ảnh của một thời đại đã bị xóamờ trong dĩ vãng. Tôi nhìn thấy một cách vô ý thức những đám rước cổ xưa đi vào đền và tiếnbước một cách nhịp nhàng vào những nơi thánh điện. Tôi cản thấy cái quyền uycủa những vị tăng lữ kiêm pháp sư thời cổ đã từng làm cho Abydos trở thànhmột trung tâm tôn thờ thần Osiris, vị thần mà họ hình dung là đội một cái mãocó ba ngấn. Những lời cầu nguyện của họ đã phóng ra những tiếng vang dội đếntận trời xanh và từ thế kỷ này sang thế kỷ khác. Sự hiển diện im lăng và huyhoàng của một đấng thần linh cao cả bắt đầu bao trùm lấy tôi và làm cho tôingây ngất. Dưới đôi cánh che trở của người, tôi thấy rằng cuộc đời thế tục củatôi với những dục vong lăng xăng của nó, bắt đầu mở dần và biến mất như cáttrôi qua kẽ ngón tay. Vào thời trước, Strabon đã viết: - Tại Abydos, người ta thờ thần Osiris, nhưng trong ngôi đền này thì khôngmột nhạc công nào được phép dùng nhạc khí như ống sáo hay đàn dây để mởđầu những nghi lễ cúng tế thần theo nghi thức thông thường trong những cuộchành lễ tôn giáo. Sự an tĩnh toát ra từ những vách tường trắng của gian phòng này, một niềman tĩnh thần tiên mà thế giới bên ngoài không biết được và không thể hiểu.Không phải trong sự náo động ồn ào mà người ta tìm thấy trong những giờ phúttốt đẹp của đời mình, chỉ khi nào sự an tĩnh từ từ lướt nhẹ vào tâm hồn ta, tamới có được sự hợp nhất thâm thúy với hạnh phúc, minh triết và quyền lựcthiêng liêng. Tôi ngồi một cách thoải mái trong một góc tường, có lẽ giống như một vịtăng lữ thời xưa, một trăm thế hệ trở về trước, và để cho cái ảnh hưởng êm đềmcủa bầu không khí chung quanh thấm nhuần vào người tôi như một giấc mơ.Thật là một điều kỳ diệu mà cảm thấy mìng cô lập trong giây lát, quên đi tấtnhững kết quả mà sự văn minh tiến bộ đem đến cho ta. Quên ...