Phúc đi Sài Gòn về, thì liền thưa cho mẹ hay rằng bữa chúa nhựt sẽ có vợ chồng giáo sư Trường với cô Lý lên chơi. Bà giáo Viễn hỏi cô Lý là ai, thì Phúc cắt nghĩa cô ấy là chị em bạn của vợ Trường, hôm đi Đà Lạt có cô đi nữa. Bà giáo thấy con trước kia không ưa đờn bà con gái, mà bây giờ lại rước khách phụ nữ, thì bà lấy làm lạ, song bà không nói ra, thầm tính để dọ ý con coi có phải nó đã đổi tánh hay...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ái tình miếu P8Tác Giả: Hồ Biểu Chánh ÁI TÌNH MIẾU PHƯƠNG VIII P húc đi Sài Gòn về, thì liền thưa cho mẹ hay rằng bữa chúa nhựt sẽ có vợchồng giáo sư Trường với cô Lý lên chơi. Bà giáo Viễn hỏi cô Lý là ai, thì Phúccắt nghĩa cô ấy là chị em bạn của vợ Trường, hôm đi Đà Lạt có cô đi nữa. Bàgiáo thấy con trước kia không ưa đờn bà con gái, mà bây giờ lại rước khách phụnữ, thì bà lấy làm lạ, song bà không nói ra, thầm tính để dọ ý con coi có phải nóđã đổi tánh hay không. Nếu thiệt quả nhờ giáo sư Trường khuyên giải mà conbà đổi ý, chịu cưới vợ, thì bà mừng lắm vậy. Mấy bữa rày bà giáo Viễn biểu bạn, đứa quét trong nhà, đứa dọn ngoài vườncho sạch sẽ. Bà lại sai người kiếm vịt mập gà tơ mà mua sẵn đặng để dành đãikhách. Còn Phúc mỗi ngày cứ đi rảo ngoài vườn, kiếm coi những trái cây nàochín, những trái thơm nào già rồi ghi nhớ đặng chúa nhựt hái mà đãi bạn SàiGòn. Phúc lại gia công dọn dẹp cái nhà mát ở phía sau vườn, là chỗ hôm nọTrường thích hơn hết, biểu bạn lau bàn sạch sẽ, đem ghế thêm mà để cho đủ 4cái, lại để ít cái ly đặng múc nước dưới suối mà uống hoặc rửa tay rửa mặt chotiện. Đến bữa chúa nhựt, mới tảng sáng thì Phúc đã thay y phục rồi, mặc quầnkaki vằn, mặc áo sơ mi cũng kaki, chơn mang giày cao su xám, bộ coi gọn gànglắm. Tuy vậy mà bà giáo không vừa ý nên bà nói: - Có khách Sài Gòn mà con mặc đồ như vậy coi sao được. Con có đặt maymấy bộ đồ Tây mới, sao con không lấy ra mà bận? - Con ở chốn vườn rẫy thì phải mặc y phục theo vườn rẫy, chớ mặc đồ tốtsao được. Đồ tốt đó để khi nào đi xuống Thủ Dầu Một, hoặc xuống Sài Gòn sẽbận. - Có đờn bà con gái, con phải ăn mặc cho tử tế chớ. - Người ta kính trọng mình là tại cái gì, chớ có phải tại y phục đâu. Nếungười ta vì y phục nên kính trọng thì con không màng sự kính trọng ấy. - Tánh ý con khác hơn người ta quá. Thôi, con làm sao tự ý con, má khôngcãi nữa. Bây giờ má hỏi con vậy chớ con có coi rượu chát còn mà đãi khách haykhông? - Thưa còn. Rượu cũ ở nhà còn ít chai. Mà hôm đi Sài Gòn con có mua thêm một chục chai nữa, khách uống sao cho hết. - Rượu tốt hôn?www.phuonghong.com 48 www.taixiu.comTác Giả: Hồ Biểu Chánh ÁI TÌNH MIẾU - Thưa, tốt lắm. - Đồ ăn má sắp đặt xong rồi hết. Má cũng đã có sai bầy trẻ lên chợ mua thịtheo sốt rồi nữa. - Mình ở vườn, khách tới thì mình đãi đồ theo vườn, cần gì má phải lo lắm. - Khách Sài Gòn mình phải đãi kha khá một chút, chớ đãi theo khách vườnhọ ăn sao được, con. - Anh em bạn của con, chớ phải quan quyền gì hay sao mà má ngại. - Anh em bạn cũng vậy chớ, người ta tuởng mình nên lên thăm chơi, conphải tiếp đãi cho tử tế. Hai mẹ con nói chuyện tới đó, kế nghe có tiếng xe hơi ở phía Thủ Dầu Mộtchạy lên. Phúc ngó ra ngoài lộ thì thấy xe của Trường. Vì Trường đã quen chỗrồi nên chuyến nầy biểu sớp phơ chạy thẳng vô sân mà đậu. Phúc bước ra tiếp chào. Truờng mở cửa xe leo xuống trước. Cô Mỹ với côLý tiếp theo sau. Hai cô mặc y phục sắc sảo, lại trang điểm đẹp đẽ, nhứt là côLý mặc quần trắng áo xanh, màu áo dọi nước da mặt của cô làm cho sắc cô càngthêm xinh đẹp. Trường nói với Phúc: - Hai cô muốn lên thiệt sớm đặng thừa trời mát đi dạo vườn chơi, nên bắtmỏa phải đi hồi 5 giờ khuya. - Ồ! Tôi không dè hai cô ham vườn đến nỗi chịu cực thức dậy sớm mà đinhư vậy. Cô Lý nói: Anh Phúc nầy, anh Trường gạt em, anh nói Bến Súc xa lắm, 6giờ đi mười giờ mới tới, tại vậy nên em biểu phải đi khuya. Té ra gần quá, có xađâu. Đường đi có dốc, mà lại có truông (43), phong cảnh xem thiệt là đẹp. Emvui lắm. Phúc gặc đầu đáp: Vui theo thú trên nầy. Cái vui ấy khác hơn cái vui ở thịthành; nếu cô biết vui với cái vui nầy thì có lẽ cô ở vườn ở rẫy được. Cô Lý cười mà hỏi: Sao anh lại nói như vậy? Người sanh trưởng ở chợ, thìphải ở chợ hoài, không thể ở vườn được hay sao? Phúc ngó vợ chồng Truờng mà cười rồi mới đáp: Người quen thú chợ thì họkhông ưa thú vườn. Tôi tưởng cô cũng như họ vậy chớ. Cô Mỹ rước mà trả lời: Chị Lý lãng mạn nên tuy ở chợ mà chỉ ưa thú vườn,chớ không phải như họ vậy đâu. Phúc vui vẻ mời khách vô nhà. Lúc bước lên thềm, cô Lý ngó qua phía taymặt, thấy có một cây sầu riêng đơm trái lòng thòng thì cô la lớn: Ý! Sầu riêngkia kìa! Truờng nói: Thì sầu riêng chớ sao. Để vô nhà chào bác rồi sẽ đi coi,cô vội chi lắm vậy.www.phuonghong.com 49 www.taixiu.comTác Giả: Hồ Biểu Chánh ÁI TÌNH MIẾU Bà giáo đứng sẵn tại cửa giữa chờ tiếp khách, Phúc tiến dẫn hai cô cho mẹbiết. Bà giáo vui vẻ nói: Ông giáo sư dắt hai cô lên chơi thiệt tôi mừng lắm.Mời ông giáo sư và hai cô vô nhà. Bà thấy hai cô hình vóc yểu điệu, mặt màytốt tươi, tướng mạo dễ thương, y phục lòe loẹt, thì bà nhìn không nhá ...