Danh mục

Alaide bỗng đổ mưa

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.42 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1. Nhựt 25 tuổi. Là nam. Tốt nghiệp đại học Bách khoa. Cao 173. Nặng 65 kg. TOEIC 315 điểm. Không dị tật bẩm sinh. Tay không cán giá. Từng là dân bách khoa nhưng không cận thị. Sức nhai 92%. Không răng giả. Không ma túy. Không HIV. Không bệnh truyền nhiễm. Đẹp trai. Nụ cười tự nhiên. Dư sức trở thành một thành viên của tổ lái hãng hàng không V.A. Nhựt gạch trên giấy những tiêu chí mà hãng hàng không đưa ra. Đánh dấu v vào những tiêu chí đã đáp ứng. Cuối cùng, tất cả...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Alaide bỗng đổ mưa Alaide bỗng đổ mưa TRUYỆN NGẮN CỦA TRẦN MINH HỢP1. Nhựt 25 tuổi. Là nam. Tốt nghiệp đại học Bách khoa. Cao 173. Nặng 65 kg. TOEIC315 điểm. Không dị tật bẩm sinh. Tay không cán giá. Từng là dân bách khoa nhưngkhông cận thị. Sức nhai 92%. Không răng giả. Không ma túy. Không HIV. Không bệnhtruyền nhiễm. Đẹp trai. Nụ cười tự nhiên. Dư sức trở thành một thành viên của tổ lái hãnghàng không V.A.Nhựt gạch trên giấy những tiêu chí mà hãng hàng không đưa ra. Đánh dấu v vào nhữngtiêu chí đã đáp ứng. Cuối cùng, tất cả các gạch đầu dòng đều có dấu v. Anh cười mãnnguyện, điền thông tin vào tờ sơ yếu lí lịch, dán vào bức ảnh 4x6 được nhất, vuốt phẳngphiu toàn bộ hồ sơ và chạy đến nơi có tấm biển: hãng hàng không V.A…Bên cạnh anh, họ là những chàng trai cô gái tuyệt vời. Dáng đẹp, cao to và hầu hết đềurất đẹp trai. Những cô gái với đôi mắt sắt lẹm nhưng nụ cười thì hết sức hồn nhiên. Gặphọ, Nhựt cảm thấy niềm tin của mình thật quá sớm. Nhựt cảm giác ơn ớn khi phải cùng“choại” với họ để trở thành một phi công của hãng V.A. Trong hàng ghế chờ, một cảmgiác yên lặng bao trùm. Mọi người chào hỏi nhau một cách từ tốn, lịch sự và thăm dò.Anh đứng lên, đi qua lại trên lối đi. Lấy điện thoại, vào trình duyệt Opera Mini, gõ vàogoogle từ khóa “quy trình sơ tuyển phi công”. Google trên chiếc điện thoại GPRS chẳngcho ra một kết quả nào thỏa đáng. Anh thoát ra, bật chương trình chat Ola và tán gẫunhững kẻ xa lạ. Anh cố gắng hết sức bình tĩnh. Một phi công mà cứ run bần bật trước mộttình huống bình thường như vậy sao có đủ dũng khí mà bước lên máy bay, đi cả mộtquãng đường dài trên cao…Đến lượt, anh bình thản bước vào phòng tuyển chọn. Anh nở nụ cười thế mạnh với nhữngngười tuyển lựa. Sau những vòng cân đo khắt nghiệt, kiểm tra ngoại ngữ suôn sẻ. Anhbước lên ngồi trên một chiếc ghế quay tròn. Sau mấy vòng quay liên tục, anh đứng lên,vẫn bình thản bước đi, nở một nụ cười tươi rói, không có dấu hiệu gì của chứng chóngmặt. Thêm vài chi tiết kiểm tra khác, anh được hãng hàng không V.A chọn để đào tạo.Anh không dấu được niềm vui, tại hành lang, nơi có nhiều người đang có dấu hiệu nônmữa…2. Sân bay Alaide chiều mưa…Thời tiết cho ngày bay thử đầu tiên có vẻ u ám. Sự quang đãng của buổi trưa bị nuốtchững bởi những đám mây mù che phủ. Không gian của thị trấn như buồn lê thê. Máybay đã chuẩn bị sẵn sàng cho đội học viên bay về trung tâm. Nhựt ghé vào một quánnước nhỏ, gần con đường trung tâm thị trấn, gọi một cốc nước cam. Bà chủ có vẻ uể oảiđặt ly nước cam lên quầy, than vãn vài ba câu tiếng lóng. Cái giọng đặt sệt quê mùa. Mặtbà đột nhiên biến sắc khi nhìn thấy anh. Bà quay vào, phe phẩy cái quạt giấy, đọc mộtquyển sách dày và cũ nát. Có lẽ, một quyển tiểu thuyết diễm tình. Nhựt thấy bìa sách lànàng tiểu thư già mặc váy cổ sâu và một gã đàn ông trong bộ mặt lừa tình đang cùngnhau nhảy một điệu khiêu vũ cổ điển. Hình như là điệu jive. Thỉnh thoảng bà ngước lênnghĩ ngợi, boăn khoăn và hơi buồn… Nhựt hớp nước cam, cảm giác lạnh lẽo quất chặtcuống họng. Chuyến bay thử buổi sáng từ trung tâm đến Alaide mặc dù khá suôn sẻnhưng Nhựt cũng thấy hơi mệt lữ, nhất là hai bắp tay. Thời tiết xấu làm anh bắt đầu ơnớn cho chuyến bay ngược về trung tâm huấn luyện. Anh phải bay về trước sáu giờ tối,nếu không Nhựt sẽ không hoàn thành bài luyện tập. Điều này thật tồi tệ với những phicông giỏi đến từ Việt Nam. Kết quả gửi từ Việt Nam sang của anh, sẽ bị trung tâm nghinghờ. Cơ hội ngồi vào buồng lái của phi cơ Boeing 737 sẽ không còn rộng mở với anh.Còn nếu bay, trong thời tiết u ám mãi như thế này thì có thể anh sẽ đâm sầm vào máy baycủa đồng đội và những máy bay khác bay trời bầu trời của thị trấn Alaide. Hậu quả sẽthật khủng khiếp. Anh nhìn ra cửa sổ quán bar, khoảng mây vẫn bay u ám và không códấu hiệu di tản. Còn ba mươi phút nữa cho một quyết định. Bà chủ vẫn mãi mê với quyểntiểu thuyết. Anh định gọi thêm một cốc nước suối nhưng không nỡ cắt ngang mạch cảmxúc đang tuôn trào của bà. Nhưng bà chủ, có vẻ tỏ ra tài giỏi trong việc phán đoán diễnbiến tâm lý của khách. Bà rời mắt khỏi quyển tiểu thuyết, ngước nhìn Nhựt ba lượt vàhỏi:- Cậu phi công cần thêm thứ gì à?- Vâng, thưa bà, một cốc nước suối.Bà ném phạch cuốn tiểu thuyết xuống chiếc ghế gỗ và quay ra với cốc nước suối trongtay.- Lần sau, cứ gọi thoải mái. Khách hàng là thượng đế. Không có khách, tôi đóng cửaquán mất.- Vâng thưa bà - Anh trả lời hờ hững, không để ý những diễn biến khác lạ trên nét mặtcủa bà chủ.Nhựt nốc một lần đã hết cốc nước suối. Anh lại tiếp tục nhìn ra bên ngoài. Thời tiếtkhông hề đồng thuận với chuyến bay về trung tâm của anh. Mười lăm phút nữa đã trôiqua. Anh chợt nhớ đến câu chuyện người thầy ở đại học kể: Trong một cuộc tuyển phicông. Người dự tuyển phải chạy đi mười bước. Bước thứ mười là một cái hố sâu. Tất cảđiều cố gắng vượt qua cái hố. Lạ lùng thay, người được chọn là ng ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: