Danh mục

Ấm mãi lòng ta P3

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 307.67 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Kha giật mình tỉnh giấc khi một luồng gió lạnh buốt hất tung cánh cửa sổ lùa vào phòng. Anh nhổm dậy bước tới ban công. Một ngày mới bắt đầu, nhưng bầu trời xám xịt chẳng báo hiệu gì tốt đẹp. Thế là anh đã qua một đêm ở nơi xa xôi heo hút này. Đêm qua, Kha trằn trọc lâu lắm. Anh hệ thống lại toàn bộ sự việc và thấy có nhiều chuyện thật khó hiểu. Đầu tiên là chuyện về quê vội vã với lý do mập mờ không rõ đầu đuôi của ba. Hôm ông...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ấm mãi lòng ta P3Tác Giả: Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA CHƯƠNG III K ha giật mình tỉnh giấc khi một luồng gió lạnh buốt hất tung cánh cửa sổlùa vào phòng. Anh nhổm dậy bước tới ban công. Một ngày mới bắt đầu, nhưng bầu trời xám xịt chẳng báo hiệu gì tốt đẹp. Thếlà anh đã qua một đêm ở nơi xa xôi heo hút này. Đêm qua, Kha trằn trọc lâu lắm. Anh hệ thống lại toàn bộ sự việc và thấy cónhiều chuyện thật khó hiểu. Đầu tiên là chuyện về quê vội vã với lý do mập mờ không rõ đầu đuôi củaba. Hôm ông đi, Kha vắng nhà, khi về, Kha chỉ nghe bà Sáu giúp việc nhắn lạirằng ông về quê dăm ba ngày để nghiên cứu một hội chứng bệnh gì đó. Nếu bà Chinh không điện thoại tới hỏi thăm, Kha cũng chẳng biết ba mình đicùng ông Thực, để bây giờ một người nằm vùi, mê man, một người chẳng biếtđi đằng nào mà lần. Rõ ràng nghiên cứu bệnh chỉ là cái cớ, còn lý do ba anh và ông Thực đềugiấu kín vợ con. Nhưng vấn đề chính là chuyện gì ? Tại sao ba anh theo ôngThực lên đây chứ ? Suốt đoạn đường từ ga về, Kha đã cố ý dò hỏi, song ông giàBền ngớ ngẩn trả lời lệch sang đăng khác. Chả hiểu ông lão ngớ ngẩn thật haygiả vờ vì muốn tránh né điều không thể nói. Đứng tần ngần trước phòng Bích Chiêu độ một phút, Kha định gọi cô dậy,nhưng rồi lại thôi. Tốt hơn hết, nên để Chiêu ngủ thêm một chút. Sau cuộc hànhtrình dài, cô bé chắc chắn rất mệt. Bước xuống khoảng săn, Kha cảm thấy dễ chịu hơn. Mãi giờ đây, anh mớinhìn rõ tòa nhà. Nó lớn hơn anh tưởng nhiều và gồm hai tầng. Nếu nó được xâydựng cách đây hơn trăm năm thì quả là một công trình kiến trúc lớn vào thời ấy. Vậy mà Kha chưa lần nào nghe ba nhắc đến ngôi nhà này, dầu nó được xâytrên quê hương ông. Dầu tòa nhà to lớn nhưng trông nó ảm đạm và lạnh lẽo làm sao. Nó chìmtrong khu rừng ẩm ướt với những cây cao lấn gần đến cổng, vươn những chópxanh thẳm lên cao hơn mái nhà. Kha bước không tiếng động trên thảm lá còn ướt mưa. Sương mù trắng xóakhông làm chùn chân anh. Kha đứng sựng lại và ớn lạnh khi nhận ra một nghĩatrang đang mập mờ trong sương. Nghĩa trang của dòng họ Vũ à ? Kha chợt nhớ những lời của bà Nhì nói hồitối và ớn óc. Nhưng sự sợ hãi vẫn không lấn át được sự tò mò thôi thúc tronglòng. Kha bóp chặt nắm tay bước từng bước về phía khu nghĩa địa. Anh muốnwww.phuonghong.com 28 www.taixiu.comTác Giả: Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TAkhám phá những bí mật mà ba mình giấu. Biết đâu chừng, nên bắt đầu từ nhữngngười đã chết này. Đi dọc theo hàng mộ gần nhất, Kha đọc tên ngày sanh, ngày tử khắc trên biađá và nhận ra những người này chết trẻ, phải nói là chết non mới đúng. Họ độchừng hai mươi tuổi, thặm Chí có những ngôi mộ chỉ ghi ngày chết chớ khôngcó năm sanh. Đây là những mô đất thấp, bia mộ là những miếng gỗ được khắccẩu thả tên bằng những chữ nguệch ngoạc, xấu xí. Nhìn những nấm mộ bé tí ấy, lòng Kha chợt dâng lên niềm xót thương vôhạn. Đi sâu vào trong, Kha thấy có ba ngôi mộ lớn. Lớn nhất là ngôi mộ ở giữa.Chắc mộ của cụ tổ họ Vũ từng giữ chức quan lớn ngày xưa. Còn hai bên hẳn làmộ của hai bà vợ. Ngôi mộ nào cũng có mái che, có rào sát vuốt nhọn baoquanh trông thật uy nghiêm. Nhưng theo thời gian rêu phong bao phủ nên có uynghiêm cách mấy cũng hoang phế, điêu tàn. Kha đang ngậm ngùi trước cảnh vật thì bỗng giật mình khi thấy như cóngười phía sau ngôi mộ lớn nhất. Hốt hoảng, anh hơi lùi ra phía sau, chân vấpphải rễ cây suýt té ngửa. Lấy lại thăng bằng, Kha thu hết can đảm quát lớn: - Ai đó ? Và nghe giọng mình dội lại chớ không ai trả lời, một con quạ đang lượn lờtrên cao bỗng đáp xuống nóc mộ. Màu đen hắc ám của nó làm Kha khó chịu.Ngay lúc đó anh thấy một bóng người từ sau ngôi mộ phóng đi. Dáng hắn chậpchờn sau làn sương. Đó là người chớ chẳng phải là quỷ gì. An tâm với nhận định của mình, Khabổ nhào theo. Chẳng mấy khó khăn, anh đã túm được vai hắn và giật nẩy ngườikhi nghe hắn rú lên, tiếng rú anh đã nghe tối đêm qua. Nếu vậy, hắn là Sáu Bảnhrồi. Anh vội buông gã ra. Đứng lui lại, Kha tò mò nhìn gương mặt ngây ngâyngô ngô của một kẻ chậm phát triển, gã cũng nhìn lại anh. Vừa nhìn, gã vừa rúlên chát cả tai. Kha nạt: - Im ngay, Sáu Bảnh. Nghe gọi đúng tên mình, Sáu Bảnh nín khe, hắn giương mắt nhìn Kha vớicái nhìn đờ đẫn, miệng toe toét cười vô hồn. Đúng là một người tâm thần. Kha chú ý thấy Sáu Bảnh cứ chấp tay sau lưng, hắn giấu vật gì thì phải. Anh dịu giọng hơn: - Cái gì sau lưng vậy Sáu Bảnh ? Đưa ra xem. Anh phải nói hai ba lần, Sáu Bảnh mới giơ lên cho Kha xem. Đó là một congà đã chết, cổ gà bị đứ, máu ướt cả lông, nhìn thật gớm ghiếc.www.phuonghong.com 29 www.taixiu.comTác Giả: Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA Lúc Kha còn bất ngờ vì hình ảnh máu me đ ...

Tài liệu được xem nhiều: