Ấm mãi lòng ta P7
Số trang: 0
Loại file: pdf
Dung lượng: 288.99 KB
Lượt xem: 6
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bích Chiêu ném vút cây chổi lông gà về phía con mèo đen khiến nò gào lên rồi nhảy vụt qua hàng rào nhà kế bên. Sao cô ghét nó đến thế cơ chứ. Nhặt cây chổi lên, Chiêu nghe giọng Cầm ngọt sớt: - Tội nghiệp con miu miu, chị làm nó sợ quắn đuôi, chắc nó không sang chơi với em nữa rồi. Thật là chả có gì để ôm cho đỡ buồn. Chiêu trợn mắt: - Trời! Chơi gì cái thứ bắt chuột rồi ăn thịt gớm ghiếc ấy. Trông thấy nó là tôi ưa không vô....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ấm mãi lòng ta P7Tác Giả: Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA CHƯƠNG VII B ích Chiêu ném vút cây chổi lông gà về phía con mèo đen khiến nò gàolên rồi nhảy vụt qua hàng rào nhà kế bên. Sao cô ghét nó đến thế cơ chứ. Nhặt cây chổi lên, Chiêu nghe giọng Cầm ngọt sớt: - Tội nghiệp con miu miu, chị làm nó sợ quắn đuôi, chắc nó không sang chơivới em nữa rồi. Thật là chả có gì để ôm cho đỡ buồn. Chiêu trợn mắt: - Trời! Chơi gì cái thứ bắt chuột rồi ăn thịt gớm ghiếc ấy. Trông thấy nó làtôi ưa không vô. Nói chi tới chuyện ôm ấp. Nguyệt Cầm thủng thỉnh: - Vì chị không lẻ loi đơn độc như em, nên có bao giờ nghĩ tới chuyện ômmột con mèo để thấy không cô đơn. Rồi Cầm thở ra: - Tất cả cũng tại em quá khó khăn nên phải chịu một mình. Dằn lòng lắm, Bích Chiêu mới không hỏi Cầm về Kha. Cô muốn biết tại saodạo này Cầm không nhắc tới Kha bằng giọng vừa hạnh phúc, vừa tự mãn nhưtrước kia nữa. Và chính Nguyệt Cầm lại thủ thỉ với cô điều đó. - Nếu không để lí trí làm chủ, em đã sa vào bẫy của Kha rồi. Bích Chiêu ngơ ngác: - Bẫy. Mà Cầm nói cái bẫy gì? Nguyệt Cầm cười héo hắt: - Bẫy yêu. Kha đã vờ yêu em để biến em thành đồng minh cho một kế hoạchlâu dài của cha con anh ta. Em đã từng kể với anh Hai Toản chuyện này, bộ anhấy không nói lại với chị sao? Bích Chiêu lắc đầu: - Anh Toản như cóc ấy mà. Mấy khi ảnh mở miệng. Nhưng kế hoạch gì vậy? Cầm hạ giọng thật thấp, khiến Chiêu phải tập trung chú ý trong hồi hộp: - Chị nhớ Ba Thìn, người từng cho Kha mượn xe để chỡ chi ra bưu điệnkhông? - Tôi có nghe Kha nói, nhưng không biết mặt anh ta. - Lần về quê gần đây nhất, em có gặp Ba Thìn và anh ta đã cho em một điềukhủng khiếp đến mức em thấy tuyệt vọng vì mất niềm tin vào người mình yêumến.www.phuonghong.com 113 www.taixiu.comTác Giả: Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA Hơi nghẹn ngào một chút, Cầm nói tiếp: - Ba Thìn bảo rằng Kha và bác sĩ Kiên không phải người tốt như chúng tatưởng. Họ thuyết phục bác Thực hiến đất với mục đích trực lợi cá nhân. Sau khinhận phần đất bác Thực hiến, họ sẽ tiến hành việc xin tài trờ để lặp làng HòaBình. Bích Chiêu liếm môi: - Thì đúng là vậy. Đó là việc làm hết sứt nhân đạo. Nguyệt Cầm ngắt lời Chiêu: - Em cũng nói với Ba Thìn như thế và bị anh ta cười vào mặt. Ba Thìn khẳngđịnh rằng bác sĩ Kiên sẽ lợi dụng việc hiến đất lặp làng này như một dịp để xénbớt đất của họ Vũ về cho họ Hoàng. Còn nữa, ông ta sẽ bỏ túi riêng tiền tài trợ,nếu xin được. Kha chính là phụ tá đắc lực cho ba mình. Thú thật, khi nghe đượcchuyện này, em muốn chết phứt cho rồi. Bích Chiêu nghe cổ mình khô khóc. Cô không tin Kha và bác sĩ Kiên làngười như vậy. Chiêu thắc mắc: - Tại sao Ba Thìn lại cho Cầm biết chuyện động trời này, trong khi hắn manghọ Hoàng? Nguyệt Cầm nhún vai: - Vì bất đồng quan điểm. Họ từng bàn bạc với nhau cách chiếm đất của họVũ, Ba Thìn không chịu cách giả nhân giả nghĩa này. Thế là mâu thuẫn và hắntrút sự bực bội vào em, một con nhóc ngu ngơ dại dột để em hiểu rõ bản chấtngười thành phố như Kha hơn. Bích Chiêu lắc đầu: - Thật khó tin. Cầm săm soi bộ móng tay tô hồng: - Cũng chẳng ai bắt chị tin vì hai bố con họ có lớp vỏ bọc quá tốt. Tốt đếnmức em chẳng dám hé môi với bác Thực. Tại hôm đó anh Toản hỏi mói quan hệcủa em và Kha. Em mủi lòng mới trút cạn tâm sự. Em có nhờ anh Hai Toảnđánh động chị về Kha. Ai ngờ ảnh không chịu nói gì hết. Bích Chiêu chối biến: - Tôi chả nghĩ gì tới Kha cả. - Vậy thì em an tâm. Nhưng anh ta sẽ không từ bỏ chị đâu. Trái lại, khi bị em…..quay đi, Kha sẽ ra sức tán tỉnh cho bằng được chị. Rồi Kha sẽ bảo chị đốcthúc bác Thực nhanh chóng tiến hành thủ tục hiến đất.www.phuonghong.com 114 www.taixiu.comTác Giả: Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA Bích Chiêu tựa lưng vào vách tường. Chiêu nhớ lại và thấy khi đến với cô,Kha chưa bao giờ đề cập đến vấn đề này, trái lại, anh toàn nói về tình cảm củaanh, về nhạc, về phim và về biết bao thứ khác trên đời. Nguyệt Cầm rất quái quỷ, cô ta có thể phịa ra mọi thứ về Kha nhằm thỏamãn tự ái vì bị anh bỏ rơi. Bỗng dưng Chiêu thấy nao nao. Cô không biết mìnhnghĩ vậy đúng hay sai. Nhưng Chiêu nhận xét, ngoài thói tự phụ, đào hoa ra,Kha không phải người xấu. Nguyệt Cầm trầm ngâm: - Em biết, sớm muộn gì Kha cũng sẽ nói những điều không có về em với mọingười. Nhưng không sao. Cây ngay đâu sợ chết đứng. Điều em lo là đất đaingoài xứ không khéo sẽ rơi hết vào tay người xấu, chớ không được sử dụngđúng mục đích tốt đẹp ta đã đề ra. Bích Chiêu nói: - Ba tôi là người cẩn trọng. Trước khi quyết định việc gì, ông đều hết sứcđắn đo, cân nhắc. Cầm khỏi phải lo. Nguyệt Cầm kêu lên: - K ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ấm mãi lòng ta P7Tác Giả: Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA CHƯƠNG VII B ích Chiêu ném vút cây chổi lông gà về phía con mèo đen khiến nò gàolên rồi nhảy vụt qua hàng rào nhà kế bên. Sao cô ghét nó đến thế cơ chứ. Nhặt cây chổi lên, Chiêu nghe giọng Cầm ngọt sớt: - Tội nghiệp con miu miu, chị làm nó sợ quắn đuôi, chắc nó không sang chơivới em nữa rồi. Thật là chả có gì để ôm cho đỡ buồn. Chiêu trợn mắt: - Trời! Chơi gì cái thứ bắt chuột rồi ăn thịt gớm ghiếc ấy. Trông thấy nó làtôi ưa không vô. Nói chi tới chuyện ôm ấp. Nguyệt Cầm thủng thỉnh: - Vì chị không lẻ loi đơn độc như em, nên có bao giờ nghĩ tới chuyện ômmột con mèo để thấy không cô đơn. Rồi Cầm thở ra: - Tất cả cũng tại em quá khó khăn nên phải chịu một mình. Dằn lòng lắm, Bích Chiêu mới không hỏi Cầm về Kha. Cô muốn biết tại saodạo này Cầm không nhắc tới Kha bằng giọng vừa hạnh phúc, vừa tự mãn nhưtrước kia nữa. Và chính Nguyệt Cầm lại thủ thỉ với cô điều đó. - Nếu không để lí trí làm chủ, em đã sa vào bẫy của Kha rồi. Bích Chiêu ngơ ngác: - Bẫy. Mà Cầm nói cái bẫy gì? Nguyệt Cầm cười héo hắt: - Bẫy yêu. Kha đã vờ yêu em để biến em thành đồng minh cho một kế hoạchlâu dài của cha con anh ta. Em đã từng kể với anh Hai Toản chuyện này, bộ anhấy không nói lại với chị sao? Bích Chiêu lắc đầu: - Anh Toản như cóc ấy mà. Mấy khi ảnh mở miệng. Nhưng kế hoạch gì vậy? Cầm hạ giọng thật thấp, khiến Chiêu phải tập trung chú ý trong hồi hộp: - Chị nhớ Ba Thìn, người từng cho Kha mượn xe để chỡ chi ra bưu điệnkhông? - Tôi có nghe Kha nói, nhưng không biết mặt anh ta. - Lần về quê gần đây nhất, em có gặp Ba Thìn và anh ta đã cho em một điềukhủng khiếp đến mức em thấy tuyệt vọng vì mất niềm tin vào người mình yêumến.www.phuonghong.com 113 www.taixiu.comTác Giả: Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA Hơi nghẹn ngào một chút, Cầm nói tiếp: - Ba Thìn bảo rằng Kha và bác sĩ Kiên không phải người tốt như chúng tatưởng. Họ thuyết phục bác Thực hiến đất với mục đích trực lợi cá nhân. Sau khinhận phần đất bác Thực hiến, họ sẽ tiến hành việc xin tài trờ để lặp làng HòaBình. Bích Chiêu liếm môi: - Thì đúng là vậy. Đó là việc làm hết sứt nhân đạo. Nguyệt Cầm ngắt lời Chiêu: - Em cũng nói với Ba Thìn như thế và bị anh ta cười vào mặt. Ba Thìn khẳngđịnh rằng bác sĩ Kiên sẽ lợi dụng việc hiến đất lặp làng này như một dịp để xénbớt đất của họ Vũ về cho họ Hoàng. Còn nữa, ông ta sẽ bỏ túi riêng tiền tài trợ,nếu xin được. Kha chính là phụ tá đắc lực cho ba mình. Thú thật, khi nghe đượcchuyện này, em muốn chết phứt cho rồi. Bích Chiêu nghe cổ mình khô khóc. Cô không tin Kha và bác sĩ Kiên làngười như vậy. Chiêu thắc mắc: - Tại sao Ba Thìn lại cho Cầm biết chuyện động trời này, trong khi hắn manghọ Hoàng? Nguyệt Cầm nhún vai: - Vì bất đồng quan điểm. Họ từng bàn bạc với nhau cách chiếm đất của họVũ, Ba Thìn không chịu cách giả nhân giả nghĩa này. Thế là mâu thuẫn và hắntrút sự bực bội vào em, một con nhóc ngu ngơ dại dột để em hiểu rõ bản chấtngười thành phố như Kha hơn. Bích Chiêu lắc đầu: - Thật khó tin. Cầm săm soi bộ móng tay tô hồng: - Cũng chẳng ai bắt chị tin vì hai bố con họ có lớp vỏ bọc quá tốt. Tốt đếnmức em chẳng dám hé môi với bác Thực. Tại hôm đó anh Toản hỏi mói quan hệcủa em và Kha. Em mủi lòng mới trút cạn tâm sự. Em có nhờ anh Hai Toảnđánh động chị về Kha. Ai ngờ ảnh không chịu nói gì hết. Bích Chiêu chối biến: - Tôi chả nghĩ gì tới Kha cả. - Vậy thì em an tâm. Nhưng anh ta sẽ không từ bỏ chị đâu. Trái lại, khi bị em…..quay đi, Kha sẽ ra sức tán tỉnh cho bằng được chị. Rồi Kha sẽ bảo chị đốcthúc bác Thực nhanh chóng tiến hành thủ tục hiến đất.www.phuonghong.com 114 www.taixiu.comTác Giả: Trần Thị Bảo Châu ẤM MÃI LÒNG TA Bích Chiêu tựa lưng vào vách tường. Chiêu nhớ lại và thấy khi đến với cô,Kha chưa bao giờ đề cập đến vấn đề này, trái lại, anh toàn nói về tình cảm củaanh, về nhạc, về phim và về biết bao thứ khác trên đời. Nguyệt Cầm rất quái quỷ, cô ta có thể phịa ra mọi thứ về Kha nhằm thỏamãn tự ái vì bị anh bỏ rơi. Bỗng dưng Chiêu thấy nao nao. Cô không biết mìnhnghĩ vậy đúng hay sai. Nhưng Chiêu nhận xét, ngoài thói tự phụ, đào hoa ra,Kha không phải người xấu. Nguyệt Cầm trầm ngâm: - Em biết, sớm muộn gì Kha cũng sẽ nói những điều không có về em với mọingười. Nhưng không sao. Cây ngay đâu sợ chết đứng. Điều em lo là đất đaingoài xứ không khéo sẽ rơi hết vào tay người xấu, chớ không được sử dụngđúng mục đích tốt đẹp ta đã đề ra. Bích Chiêu nói: - Ba tôi là người cẩn trọng. Trước khi quyết định việc gì, ông đều hết sứcđắn đo, cân nhắc. Cầm khỏi phải lo. Nguyệt Cầm kêu lên: - K ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Tiểu thuyết Truyện cười – truyện tranh Truyện du lịch truyện ma – kinh dịGợi ý tài liệu liên quan:
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Cẩm nang du lịch 16 điều giúp bạn an toàn khi đi du lịch
4 trang 64 6 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 62 0 0 -
Để viết một kịch bản truyện tranh?
4 trang 43 0 0 -
344 trang 43 0 0
-
2239 trang 42 0 0
-
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 41 0 0 -
Kinh Sở Tranh Hùng Ký - Huỳnh Dị
84 trang 39 0 0 -
Âm Dương Thần Chưởng - Trần Thanh Vân
256 trang 38 0 0 -
Điệu Sáo Mê Hồn - Ngọa Long Sinh
1451 trang 38 0 0 -
Truyện ngụ ngôn Bài học đâu tiên của Gấu con
1 trang 36 0 0 -
Chấn Thiên Kiếm Phổ - Độc Cô Hồng
459 trang 35 0 0 -
276 trang 32 0 0
-
Truyện kiếm hiệp Uyên Ương Đao - Kim Dung
70 trang 30 0 0 -
Hắc Thánh Thần Tiêu - Giả Kim Dung
1124 trang 29 0 0 -
Hạnh Hoa Thôn phục hận - Sơn Linh
305 trang 28 0 0 -
315 trang 28 0 0
-
397 trang 28 0 0
-
6 trang 28 0 0
-
Ngũ Hành Sinh Khắc - Ngọa Long Sinh
462 trang 28 0 0