Danh mục

Am mây ngủ P8

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 232.98 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đêm đã khuya, tiếng cười nói ở dưới nhà bếp đã im bặt. Các bà nữ cư sĩ chắc đã đi ngủ rồi. Ni Sư Hương Nghiêm thầm nghĩ. Từ chiều đến giờ họ lo chuyện bếp núc, nào ngâm đỗ, nào thái rau, nào sắp lại chén bát. Ngày mai Phật Đản, cúng Phật chỉ cần một bát cơm nhỏ, nhưng chuẩn bị cơm chay cho bách tính thì phải gánh này gánh nọ. Hương Nghiêm mỉm cười. Cô đang ngồi trong liêu phòng của cô, bên ngọn đèn dầu lạc để đóng những quyển vở làm quà cho...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Am mây ngủ P8Tác Giả: Thích Nhất Hạnh AM MÂY NGỦ CHƯƠNG 8 Đ êm đã khuya, tiếng cười nói ở dưới nhà bếp đã im bặt. Các bà nữ cư sĩchắc đã đi ngủ rồi. Ni Sư Hương Nghiêm thầm nghĩ. Từ chiều đến giờ họ lochuyện bếp núc, nào ngâm đỗ, nào thái rau, nào sắp lại chén bát. Ngày mai PhậtĐản, cúng Phật chỉ cần một bát cơm nhỏ, nhưng chuẩn bị cơm chay cho báchtính thì phải gánh này gánh nọ. Hương Nghiêm mỉm cười. Cô đang ngồi trongliêu phòng của cô, bên ngọn đèn dầu lạc để đóng những quyển vở làm quà chohọc trò của cô ngày Phật Đản. Cô nghĩ tới những con chim trong lồng. Chúngphải đợi cho đến gần giớ Tỵ mới được tự do. Còn bọn cá nữa. Cá phải chờ chođến sẵm tối ngày mai. Hồi chiều, sợ cá ngộp, cô đã đi lấy nước trong đổ vàonăm thỏng cá. Cô nhớ có một thỏng cá toàn là cá con. Cô không biết trong sốnhững con cá này, có con nào sẽ được bắt lại vào ngày Phật Đản sang nămkhông. Trước khi được trả tự do, cả chim và cá đều được làm lễ quy y tambảo. Chùa Nộn Sơn năm nay phóng sinh được mười hai lồng chim và nămthỏng cá, kể ra chỉ được chừng hai trăm con chim và ba ngàn con cá vừa lớnvừa nhỏ. Mua cá để phóng sinh, thường thường người ta chỉ mua cá con. Đểcứu cho được nhiều sinh mạng. Hương Nghiêm nghỉ đến số lượng cá và chimđược phóng sinh trong khắp lãnh thổ nước Đại Việt. mấy triệu con, hoặc mấychục triệu con nhỉ? Khắp nước đâu đâu cũng có chùa. Có làng có tới hai ngôichùa. Làng nào cũng có chùa. Vậy thì ngày mai chim về trời cá về nước nhiềulắm. Nghĩ cũng vui. Đức Phật đã nhập diệt cách đây gần hai ngàn năm mà mỗinăm nhờ Ngài không biết bao sinh mạng được thoát nạn. Nam Mô Đại Bi cứunạn Quan Thế Âm Bồ Tát, Ni Sư Hương Nghiêm thầm niệm. Ngày mai khôngai bị đói cả. Đói thì lên chùa, thế nào cũng được ăn no. Chùa nào cũng thế. Tậptục này đẹp làm sao. Ngày mai, không những vô số chim cá được trả tự do màcác loài sinh vật khác cũng không bị tàn hại. Ai cũng ăn chay và ai cũng cử sátsinh. Khuya nay sẽ không ai mổ bò, sẽ không có ai cắt cổ gà, sẽ không có aichọc huyết lợn. Hương Nghiêm thầm cám ơn Đức Phật. Cô cảm động đến nỗicô muốn khóc. Mỗi năm chỉ có được một ngày như thế mà thôi. Một ngàykhông giết chóc, một ngày không căm thù, một ngày không ai phải mang bụnglép mà đi ngủ. Giá có ba trăm sáu mươi lăm ngày Phật Đản trong một năm,hạnh phúc cho muôn loài là mấy. Hồi chiều, Hương Nghiêm không dạy các em học mà chỉ hướng dẫn cho cácem treo đèn kết hoa trong khuôn viên chùa. Cô lại tập cho các em diẽn lại cảnhđản sinh của Đức Phật. Con Tuất đóng vai hoàng hậu Ma Gia, quàng trên vai vàngang lưng một tấm vải vàng, tấm vải vàng may y còn dư của cô. Cái Thơm vàcái Uyên đóng vai hai người thị nữ. Thằng cu Lợi đóng vai ông tiên A Tư Đà,nhưng vì u nó ốm cho nên thằng Thông phải thay. Thằng Thông tước lá chuốilàm bộ râu giả đeo vào cằm trông đến buồn cười. Nó đóng vai ông tiên A Tư Đàwww.phuonghong.com 51 www.taixiu.comTác Giả: Thích Nhất Hạnh AM MÂY NGỦkhông hay bằng thằng cu Lợi. Cu Lợi bắt chước giọng khàn khàn của một ônggià nghe thật ngộ nghĩnh. Lớp học ở chùa do Hương Nghiêm trông coi. Hầu hết là trẻ con nhà nghèo,buổi sáng làm việc đỡ đần cho bố mẹ, xế trưa lên chùa học, chiều lại trở về giúpviệc trong nhà. Tất cả đều ngoan ngoãn, dễ dạy. Bé Tuất ước muốn lớn lên đượcđi tu như các Ni Sư. Nó được phép lên chùa tập sư, nhưng sư tỷ của cô làHương Tràng có nói là tới mười sáu hay mười bảy tuổi nó mới nên quyết định lànên đi tu hay không. Con bé học hành rất mau. Nó là đứa khá nhất trong nhữngđứa con gái trong lớp. Nhờ tập sự trên chùa. Nó được học cả kinh kệ nữa, và đãcó thể theo được buổi công phu chiều. Ban đầu chính Hương Tràng đứng ra dạytrẻ. Sau đó cô nhường trách vụ cho cô Hương Nghiêm. Hương Nghiêm là con gái út của ông đồ Tân ở xã Xích Đằng thuộc Lộ LongHưng. Mẹ cô mất hồi cô lên mười. Cô có người anh tên Trần Công Tịnh đã xuấtgia từ lâu và hiện tu ở chùa Thụy Ứng tại huyện Tiên Lữ. Cô cũng ưng được đitu như anh, nhưng mãi đến năm mười sáu tuổi mới được ông đồ cho phép. Côđược thế phát tại chùa Vũ Ninh, làm đệ tử của thiền sư Bảo Phác. Cô là sư muộicủa Ni Sư Hương Tràng. Trong thời gian học tập tại chùa Vũ Ninh, cô đã để ýđến phong thái của người chị đồng sư đó và đem lòng kính mến. Khi Ni SưHương Tràng được chỉ định về trú trì chùa Nộn Sơn, cô đã ngỏ ý xin thầy bổnsư đi theo để nhập chúng chùa này và cô đã được toại nguyện. Hương Nhiêm biết chị Hương Tràng chưa đầy bốn tuổi tu, nhưng cô vẫnkính trọng chị như một bậc thầy. Cô cũng biết Hương Tràng vốn là một bà chúa,nhưng trong giao tiếp hằng ngày, cô không thấy có gì ngăn cách giữa cô và vịsư tỷ ấy cả. Chị Hương Tràng trong chiếc áo tu còn bình dị hơn cả nhiều vị NiSư mà cô đã gặp. Cô gọi Hương Tràng là chị bởi Hương Tràng ưa được gọi nhưvậy hơn là là được gọi bằng hai tiếng Ni Sư. Trong thời gian thụ huấn tại việnVũ Ninh, Hương Nghiêm đã có dịp gặp nhiều vị Ni Sư, có người đã có trên haimươi tuổi hạ, nhưng cô chưa gặp một vị Ni Sư nào bình dị và tươi mát nhưHương Tràng. Có người đi tu vì đau buồn việc đời, có người đi tu vì tuổi lớnmuốn được an thân nơi cửa Phật, nhưng Hương Tràng đi tu rõ rệt là để đượcsống một cuộc đời thanh đạm nhưng vui tươi và an lạc. Hương Nghiêm cảmthấy may mắn được tu học gần Hương Tràng. Trong mấy năm gần gũi, cô đã họđọc rất nhiều ở Hương Tràng. Cô biết để có thêm kiến thức về Phật pháp cô cóthể theo học bất cứ ở ni viện nào, nhưng học được nếp sống và cách tu củaHương Tràng thì chỉ sống gần Hương Tràng cô mới học được. Cô biết, nhiều vịNi Sư học rộng về giáo điều nhưng nếp sống của họ không toả chiếu được tinhthần cởi mở và bao dung của đạo Phật. Họ quá khắt khe về mặt hình thức và sựkhắt khe đó có thể làm khô héo sơ tâm. Hương Tràng đã dạy cho cô biết rằnggiải thoát là chuyện sinh hoạt hằng ngày chứ không phải là một điều mong cầ ...

Tài liệu được xem nhiều: