Thông tin tài liệu:
Khi cu Lợi thức dậy thì trời đã tảng sáng. Nhìn lên chỏng tre, nó thấy u nó nằm yên, hơi thở đều đặn. Lợi cảm thấy an tâm. Thang thuốc của ông lang Ý Yên hay thật. Cả ngày hôm qua u nó quằn quại không ngớt vì đau, vày mà hồi hôm uống bát thuốc vào bà đã nằm yên và ngủ được. Ông lang sau khi bắt mạch và cho thuốc, đã về ngủ tạm ở nhà bác Trực ở dưới chân núi. Trong nhà, ngoài u nó và nó, còn có bà Tư xóm dưới. Bà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Am mây ngủ P9Tác Giả: Thích Nhất Hạnh AM MÂY NGỦ CHƯƠNG 9 K hi cu Lợi thức dậy thì trời đã tảng sáng. Nhìn lên chỏng tre, nó thấy u nónằm yên, hơi thở đều đặn. Lợi cảm thấy an tâm. Thang thuốc của ông lang ÝYên hay thật. Cả ngày hôm qua u nó quằn quại không ngớt vì đau, vày mà hồihôm uống bát thuốc vào bà đã nằm yên và ngủ được. Ông lang sau khi bắt mạchvà cho thuốc, đã về ngủ tạm ở nhà bác Trực ở dưới chân núi. Trong nhà, ngoài unó và nó, còn có bà Tư xóm dưới. Bà Tư cũng đến từ chiều hôm qua. Bà thườnghay đến giúp bà con trong xóm vào lúc sinh nở. Người ta nói là bà có kinhnghiệm. Hiện bà đang ngủ ở trên chỏng của Lợi. Hồi hôm Lợi đã lấy rơm trảira giữa nhà mà ngủ. Ban đầu nó nghĩ rằng nó sẽ phải thức cả đêm để săn sóccho u nó. Ai ngờ u nó uống thuốc được một hồi thì nằm yên và sau đó thì bàngủ thiếp đi. Lợi cũng ngủ thiếp đi. Cả ngày lo lắng lăng xăng cho nên nó mệtvà ngủ rất say. Lợi đi xuống bếp. Hồi hôm nó đã sắc nước nhì của thang thuốc, bây giờ nóđịnh hâm lại cho u nó uống. Lợi rút một nắm rơm nhỏ dúi vào bếp trấu và đợi.Một lát sau rơm ngún và có khói. Vẫn dí nắm rơm và bếp trấu, nó kề mồm vàothổi nhẹ. Lửa bùng cháy. Lợi cầm một chiếc đũa tro cời cho trống khoảng giữaba ông đầu rau rồi đặt nắm rơm đang cháy vào đấy. Nó tiếp rơm vào rồi lấychiếc đũa tro chặn lên phía bên ngoài nắm rơm để cho rơm cháy chậm. Xong,nó bắc một nồi nước đầy lên bếp. Vừa coi sóc cho lửa cháy đều dưới nồi, Lợivừa lấy mấy cục than tàu để trên lửa rơm cho cháy xém trước khi gắp bỏ vàochiếc hỏa lò kê gần đấy. Sắc thuốc thì phải dùng hỏa lò và than tàu. Than tàucòn ít lắm, chỉ đủ để hâm thuốc mà thôi. Hôm qua ông lang Ý Yên bảo phảichuẩn bị than củi để phòng khi nó sinh em bé thì đốt lên cho u nó sưởi. Bà Tưbảo than tàu đắt lắm. Bà sai Lợi ra hốt một thúng trầu đỏ sẵn giữa nhà. Bà cònbảo nó đi kiếm củi gộc đem vào. Củi gộc tức là gốc tre khô. Bà bảo khi cần sưởithì đốt cho gộc cháy rồi đổ trấu vào cho lửa cháy ngún. Bà Tư còn bảo Lợi kiếmcho bà một thanh nứa để dành bà cắt nhau cho em bé. Vừa đun bếp, cu Lợi vừa nghĩ đến công việc phải làm hôm nay. Có lẽ nóphải thổi cơm cho bà Tư ăn. Nó phải nghĩ tới trả cá bống khi mặn gần như cònnguyên, có thể dọn ra để bà Tư ăn với cơm. Như vậy là nó chỉ cần thổi một niêucơm là đủ. Bỗng Lợi nhớ ra rằng hôm nay là ngày mồng tám tháng tư, ngàyPhật Đản. Ngày hôm nay thiên hạ ai cũng ăn chay. Vậy là trả cá bống khôngđược tích sự gì rồi. Lợi đứng dậy, đi tìm hũ vừng. Nó ôm hũ vừng mà lắc, cònmột ít vừng, may quá. Nó sẽ rang muối vừng để bà Tư ăn cơm, nhưng mà trướcphải vo gạo để nấu cơm đã. Suốt ngày hôm qua, cu Lợi lo lắng cuống cuồng, có nhiều lúc u nó đau đớnđến chảy cả nước mắt. Lợi chịu đựng không nổi khi nghe tiếng rên siết của u.Bố nó chết trận bên Chiêm năm ngoái. Bây giờ nếu u nó chết theo thì nó sẽ trởwww.phuonghong.com 60 www.taixiu.comTác Giả: Thích Nhất Hạnh AM MÂY NGỦnên mồ côi. Tiền bạc không có, làm sao có có thể đi rước thầy thuốc về xemmạch cho u. U nó bảo nó chạy sang xóm bên mời bác Tư. Bác Tư đã làm đủcách nhưng cơn đau của u nó cũng không giảm xuống tí nào. Bác đã đem gừngsống giã nhỏ pha với rượu để xoa bóp, đã dùng cả lá trầu không và một mớ tócrối để đánh gió cho u nó. Trong lúc hai bác cháu còn đang cuống quít chưa biếtlàm gì hơn cho u nó bớt đau thì Ni Sư Hương Tràng đến. Thì ra Tuất đã báo chiNi Sư biết là u nó ốm nặng và nó phải ở săn sóc cho u. Lạ quá, Ni Sư HươngTràng không phải là thầy thuốc, nhưng khi thấy bà vừa bước vào nhà Cu Lợi cócảm tưởng ngay rằng mọi sự sẽ êm đẹp và u nó sẽ không còn đau đớn. Mà thậtvậy, Ni Sư vừa đặt tay lên trán của u nó thì u nó không còn rên siết nữa. Ni Sưdịu dàng hỏi thăm u nó để biết xem trong người đau đớn như thế nào, và u nó đãbình tĩnh trả lời từng câu một, không còn vừa nói vừa thở vừa khóc hổn hển nhưtrước. Sau đó, Ni Sư dặn bác Tư và nó ở lại trông coi và thỉnh thỏng xoa bóp taychân cho u nó trong khi Ni Sư sang Ý Yên mời ông thầy thuốc. Đó là khoảng xế chiều. Từ lúc Ni Sư đi khỏi, u nó có lên cơn đau hai lầnnhưng không còn dữ dội như trước. Có lẽ nhờ bác Tư và Lợi xoa bóp chân taytheo lời Ni Sư dặn; cũng có lẽ là nhờ biết rằng Ni Sư sẽ trở về với một ông thầythuốc. Đến tối mịt Ni Sư mới về tới. Có ông lang Ý Yên về theo với Ni Sư. Ôngmang theo một tay nải khá lớn. Có cả thằng Qúy và thằng Tâm đốt đuốc đi theođể đưa đường cho hai người. Quý và Tâm cũng là người làng Hổ Sơn. Chúngcũng là những em bé chăn trâu như cu Lợi. Vào tới sân nhà, Ni Sư bảo Quý và Tâm dụi đuốc để dành, rồi bà đưa ônglang về nhà, mời ông ngồi nghỉ và bảo cu Lợi đi nấu nước vối mời ông uống.Sau đó, ông lang bắt mạch cho người bệnh. Bắt mạch xong, ông mở tay nải bốcthuốc. Trong khi cu Lợi nhen hỏa lò sắc thuốc thì ông nói với Ni Sư rằng chứngbệnh của u thằn ...