Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 12

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 97.42 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 1 : ÁM SƯ XUẤT THẾ CHƯƠNG 12 : NGÀY BỊ MỸ NỮ BAO VÂY Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Hoa Nạp Đức lộ ra biểu tình thoải mái, mỉm cười nói: “ Thì ra là thế, tại hạ kiến thức kém cỏi, làm cho tiểu thư chê cười.” “ Hì hì, ngươi kiến văn kém cỏi là rất bình thường thôi, sẽ không ai cười ngươi đâu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 12 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 1 : ÁM SƯ XUẤT THẾ CHƯƠNG 12 : NGÀY BỊ MỸ NỮ BAO VÂY Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiHoa Nạp Đức lộ ra biểu tình thoải mái, mỉm cười nói: “ Thì ra là thế, tạihạ kiến thức kém cỏi, làm cho tiểu thư chê cười.”“ Hì hì, ngươi kiến văn kém cỏi là rất bình thường thôi, sẽ không ai cườingươi đâu.” Vẻ mặt Tư Không Tĩnh như là đương nhiên làm cho HoaNạp Đức vô cùng xấu hổ, ho khan hai tiếng cũng không dám nói gì nữa.Tư Không Tĩnh cũng không để ý đến hắn, quay đầu nhìn Tử Long mỉmcười nói: “ Uy, Tử Long, ngươi có thích vũ kỹ không?”Nhưng một tiếng hoan hô cắt đứt lời của nàng, vì vậy tinh thần bangười hoàn toàn bỏ vào trong sân đấu, không rảnh để ý tới việc khác.Kỳ thực không chỉ là bọn họ, mà tiêu điểm của toàn trường đều tậptrung tới giữa sân thi đấu, trong đó bao quát cả hơn trăm tân sinh theobọn họ tiến vào sân.Cuộc so tài trong sân đã tiến nhập đến giai đoạn gay cấn, đội màu vàngchỉ còn hai gã đội viên, mà đội màu lục tại chiến thuật lại phối hợptương đối tốt, năm tên đội viên không có một người ngã xuống, đội màuvàng còn dư lại đội viên không thể phân tán hỏa lực, đã tụ tập lại cùngnhau, trốn vào rừng rậm chỗ sâu trong, mà năm người lục đội áp dụngchiến thuật bao vây, chậm rãi khép kín vòng vây lại.Chiến cuộc đã có thể dự liệu, trên biểu tình của mọi người mà xem, hiểnnhiên đã khẳng định sự thắng lợi của lục đội, nhưng song song đối vớihoàng đội lại có chút tiếc hận, Tử Long yên lặng quan sát một chútphản ứng của khán giả trên sân, ánh mắt của hắn cuối cùng rơi vào mộtnam tử vóc người thon dài của hoàng đội, người này thực lực khác hẳn,nếu như chiến cuộc có thể trở mình, then chốt nhất định nằm ngay trênngười kẻ này. Nhưng Tử Long chú ý chính là, Tư Không Tĩnh nhìnngười nọ, trong ánh mắt còn có thần sắc mừng rỡ.Lại một trận hoan hô nhiệt liệt, một tuyển thủ của hoàng đội bởi vìbước tiến không nhanh, bị lục đội đuổi theo, dưới sự vây công của ba gãđội viên lục đội, cấp tốc ngã xuống, song song bị bắn đi ra.Tử Long âm thầm tán thán một tiếng, không phải vì chiến thuật độihình của lục đội, mà là tán thán sự quả cảm của tên đội viên còn lại củahoàng đội, mắt hắn thấy đồng bạn rớt đội, đối thủ lại cuộn trào mãnhliệt xông tới, hắn cũng không hề có lòng dạ đàn bà quay về cứu đội viêncủa chính mình, mà là tuyển chọn lập tức thoát đi, cấp tốc tìm kiếm địađiểm ẩn nấp kế tiếp.Tại thời khắc lúc đó, đổi lại bất luận là kẻ nào đều sẽ có chút do dự, suynghĩ xem có nên quay về cứu hay không, nhưng người này không hề dodự tuyển chọn lập tức mà chạy, nếu như ở trong hiện thực hắn cũng cókiên quyết như vậy, thì sẽ là một người đáng sợ.Trong sân tựa hồ đã định thắng bại, nhưng Tử Long cho rằng, lục độimuốn đạt được thắng lợi, chỉ có thể nhìn vào một nam tử có gương mặttục tằn của lục đội đến quyết định, từ phương diện vũ kỹ nhìn ra được,người này là một chấp pháp sư, thực lực nhìn qua tương xứng với độiviên còn lại của hoàng đội, hơn nữa trong vài lần liên hợp tiến công, đềulà do người này làm tâm điểm.Bốn người khác của lục đội thoạt nhìn thì vũ kỹ giống nhau, đồng thờitrên tinh thần cũng đã bắt đầu thư giãn, đối với thế áp đảo lấy năm đốimột, bất luận người bình thường nào đều sẽ xuất hiện một tia thư giãntrên tinh thần. Nhưng nếu một chiến sĩ khôn khéo có thể lợi dụng khehở tinh thần trong nháy mắt này, có thể dồn đối thủ vào chỗ chết.Đội viên hoàng đội thẳng tắp chạy tới hướng sông, nhưng không lêncầu, phác thông một tiếng nhảy vào trong nước, hầu như không hề tungchút bọt nước nào.Mấy ngàn khán giả bên ngoài sân nhìn thấy rất rõ ràng, nhưng lục đội ởbên trong sân lại không biết hướng đi của đối thủ, chỉ đuổi theo phươnghướng đối thủ thoát đi, năm người bảo trì cự ly thỏa đáng, cấp tốc tiêusái bước lên cầu gỗ, khi người cuối cùng qua cầu thì hoàng y nam tử ẩnnúp ở dưới đáy nước bỗng nhiên nhảy lên, nương theo bọt nước khởilên, lợi kiếm trong tay hắn chợt lóe phong mang, đội viên lục đội cònchưa hiểu là chuyện gì xảy ra, thì người đã phác thông một tiếng ngãvào trong nước sông.Khi mấy người đồng bạn của hắn phát giác được phía sau khác thường,vội vàng song song xoay người lại cứu giúp. Hoàng y nam tử không hamchiến chút nào, thậm chí cũng không nhìn liếc mắt, thân hình chợt lóe,một lần nữa chạy về đường cũ, ẩn vào trong rừng cây.Ngoài sân lại vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, bọn họ đại đa sốthuộc phái trung lập, chỉ cần là tràng diện đặc sắc, là có thể thắng đượctiếng vỗ tay.Tử Long cũng yên lặng suy nghĩ về một kiếm vừa rồi của tên hoàng ynam tử, kiếm thuật thiên chuy bách luyện, tràn ngập khí thế chưa từngcó từ trước tới nay cũng không phải nói luyện tập trong sớm chiều là cóthể tu luyện đi ra, ngoại trừ trời cho hơn người, người này nhất địnhtrải qua sự ác đấu sinh tử sa trường quá nhiề ...

Tài liệu được xem nhiều: