Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 19

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 95.95 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 1 : ÁM SƯ XUẤT THẾ CHƯƠNG 19 : TRẬN PHÁP TRONG TRUYỀN THUYẾT Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Ba người chậm rãi hướng chỗ sâu trong của cánh đồng tuyết đi đến, nhưng càng đi vào sâu, thì độ lạnh càng tăng cao, Hoa Nạp Đức phải sử dụng tinh hoa bình tế( che đậy) để giúp Tử Long và Ngả Tuyết
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 19 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 1 : ÁM SƯ XUẤT THẾ CHƯƠNG 19 : TRẬN PHÁP TRONG TRUYỀN THUYẾT Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiBa người chậm rãi hướng chỗ sâu trong của cánh đồng tuyết đi đến,nhưng càng đi vào sâu, thì độ lạnh càng tăng cao, Hoa Nạp Đức phải sửdụng tinh hoa bình tế( che đậy) để giúp Tử Long và Ngả Tuyết, tạm thờichống đỡ giá lạnh. Tinh thạch vẫn chỉ dẫn địa phương mà Tuyết SưThú công kích nhân loại đã lưu lại, đột nhiên Tử Long nghĩ ra điều gì,nhìn phương xa một chút trầm giọng nói: “ Ta nghĩ chúng ta cứ tiếp tụcđi như thế, nhất định sẽ có nguy hiểm.”“ Vì sao? Tinh thạch chỉ thị sẽ không lầm lỗi, chúng ta vẫn đi như vậynhất định sẽ tìm được ổ của Ngự Thú Sư, đến lúc đó nhất định phải chohắn thấy.” Hoa Nạp Đức không giải thích được ý của Tử Long, nhìn vếttích kéo dài tận phương xa nói.“ Ta không biết tinh thạch của ngươi có xuất hiện sai lầm hay không,nhưng ta biết nếu đi theo những vết tích này tới trung ương thì nơi đầutiên chúng ta gặp phải nhất định là thú đàn, với lực lượng ba ngườichúng ta đón nhận thú đàn, ta nghĩ hậu quả chỉ có một.” Tử Long chàxát đôi tay băng lãnh nói.Ngả Tuyết hình như có thâm ý nhìn thoáng qua Tử Long, vẫn nghĩ TửLong luôn cấp cho nàng một loại cảm giác khác thường, nam tử nhìnnhư mộc mạc này lại có tâm tư nhẵn nhụi như vậy, nên cũng tán thànhnói: “ Ngươi nói đúng, không bằng chúng ta đi sát biên giới của vết tích,như vậy nếu như nhìn thấy thú đàn chúng ta có thể né tránh thật xa,nếu còn không kịp, ta nghĩ ngoài biên giới thì thú đàn cũng sẽ khônglàm gì chúng ta.”Hoa Nạp Đức cũng hiểu được đề nghị này tốt, vì vậy ba người đang quathêm trăm mét xa dấu vết quái thú lưu lại, dọc theo vết tích sát biên giớitiếp tục đi tới. Ba ngày lặn lội đường xa đối với Tử Long cũng không làgì, nguyên linh tuần hoàn một vòng trong cơ thể là có thể hoàn toànthanh trừ uể oải, chỉ là làm khổ Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết, hai ngườiđều là khống tố sư, thân thể tố chất kém cỏi, hơn nữa độ lạnh của chốntrời băng đất tuyết, nếu không phải trên người Ngả Tuyết mang theoHỏa tinh hoa Linh Tố Thạch có thể sưởi ấm, sợ rằng hai người đã sớmkhông thể chi trì, cho dù là như vậy, hành trình suốt một ngày đêm vẫntiêu hao thể lực toàn thân của bọn họ, phải ở thời gian buổi tối tiến hànhkhôi phục, mà Tử Long cũng phụ trách gác đêm, may là mấy ngày naycũng không có chuyện gì phát sinh, thậm chí dù là một sinh vật cũngkhông nhìn thấy.Nhưng vào giữa trưa ngày thứ tư, đột nhiên Tử Long cảm giác bị ngườinhìn trộm, không khỏi nhìn về phía trước, chỉ thấy trăm ngàn TuyếtThú Sư đang nằm ngồi cách đó không xa, thân thể trắng tuyết hòa lẫndung hợp cùng đất tuyết, nếu như không nhìn kỹ, thật đúng là khôngthể phát hiện, nhưng làm cho Tử Long kỳ quái chính là những conTuyết Sư Thú này vẫn không nhúc nhích nằm yên ở đó, giống như ngaycả hô hấp cũng ngừng lại.Hoa Nạp Đức cùng Ngả Tuyết cũng nhìn thấy được Tuyết Sư Thú phíatrước, mấy người liếc mắt nhìn nhau, tận lực rời xa bên ngoài thú đànđi tới phía trước, cẩn thận đi ngang qua đàn Thú Tuyết Sư khổng lồ, cảđàn Thú Tuyết Sư đội ngũ chỉnh tề, rất quy củ, thậm chí cả tư thế đềunhư nhau, phảng phất như một tòa băng điêu sống động, ba người ngaycả thở mạnh cũng không dám, rất sợ làm giật mình tỉnh giấc đàn TuyếtSư, nhưng Tử Long biết mấy người mình đã bị phát hiện, bởi vì con mắtmàu ngân bạch của chúng đang chậm rãi chuyển động theo bước châncủa mọi người, bởi cự ly xa, hơn nữa tốc độ chuyển động cũng chậm,nếu bất cẩn sẽ không phát hiện được.Thế nhưng Tử Long cũng không có nói ra, bởi vì nếu như Ngự Thú Sưkhông muốn bọn họ đến gần, sớm đã để cho đàn thú phát động tiếncông, sẽ không để cho bọn họ cứ như vậy mà đi qua. Ba người khẩntrương đi qua khỏi đàn thú, không khỏi thở ra một hơi thật dài.Lại là hành trình một ngày đêm, ba người rốt cuộc đi tới dưới chântuyết sơn, nhìn về phía trước, không khỏi phát sinh từng trận cảm thán,từ vị trí này có thể rõ ràng nhìn thấy băng tuyết hình thành đá núi, chỉlà băng nham cũng không nghiêng, mà là thẳng tắp từ trên xuống dưới,giống y như một tấm gương sừng sững đứng nơi đó, Tử Long ngửa đầunhìn tuyết sơn cao to nguy nga, chẳng hiểu thế nào, trong lòng dĩ nhiênhiện lên một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu.“ Nhanh, bên này, cảm giác của tinh thạch càng ngày càng mãnh liệtđó.” Hoa Nạp Đức nắm chặt Tử Mẫu tinh thạch chạy nhanh tới một bênsườn núi. Tử Long và Ngả Tuyết cũng theo sát phía sau, băng nhamchiếu rõ phản ánh thân ảnh ba người đang chạy thật nhanh.“ Bên kia có cánh cửa, không biết có phải là địa phương của Ngự ThúSư hay không.” Ngả Tuyết chỉ một cánh cửa màu trắng khảm vào giữabăng nham.“ Khẳng định đúng rồi, chúng ta đi mau, sẵn đám Tuyết Sư còn ở xa,chúng ta nhanh đi vào thôi.” Hoa Nạp Đức có chút sốt ruột vừa nói vừahướng cánh cửa đi đến. ...

Tài liệu được xem nhiều: