ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 1 : ÁM SƯ XUẤT THẾ CHƯƠNG 20 : NGHI HOẶC CỦA NGẢ TUYẾT Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới “ Lẽ nào đây là trận pháp?” Ngả Tuyết sắc mặt tái nhợt trầm tư nói. “ Trận pháp? Cái gì là trận pháp?” Tử Long có chút hiếu kỳ hỏi. “ Ta cũng không quá rõ ràng, chỉ là nhìn thấy trong một ít sách cổ, đồ hình của trận pháp hấp thu thiên địa linh khí, trận pháp bất đồng không cùng tác dụng, có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 20 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 1 : ÁM SƯ XUẤT THẾ CHƯƠNG 20 : NGHI HOẶC CỦA NGẢ TUYẾT Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới“ Lẽ nào đây là trận pháp?” Ngả Tuyết sắc mặt tái nhợt trầm tư nói.“ Trận pháp? Cái gì là trận pháp?” Tử Long có chút hiếu kỳ hỏi.“ Ta cũng không quá rõ ràng, chỉ là nhìn thấy trong một ít sách cổ, đồhình của trận pháp hấp thu thiên địa linh khí, trận pháp bất đồngkhông cùng tác dụng, có thể công, có thể thủ, có thể nhiếp tâm thần, cóthể làm cho người sinh ảo giác. Ta chỉ biết như vậy.” Ngả Tuyết vừanhớ vừa kể lại.“ Nguyên lai còn có chuyện thần kỳ như thế, khả năng ở đây có mộttrận pháp, có tác dụng thu nhiếp tâm thần người.” Hoa Nạp Đức kinhngạc nói.“ Chúng ta cẩn thận một chút, ta vẫn nghĩ ở đây không bình thường,trước tiên tìm xem còn con đường nào khác để đi không.” Tử Long gậtđầu nói.“ Ta cũng có cảm giác như vậy, tìm chung quanh xem, ở đây lớn nhưvây, khả năng sẽ có một ít bộ phận then chốt.” Hoa Nạp Đức nhìn bốnphía trầm giọng nói.Ngả Tuyết cảm giác đã khôi phục được một ít, hoàn toàn có thể tự mìnhđi, nhìn thoáng qua Tử Long, không khỏi ngượng ngùng nói: “ Cảm tạngươi, ta có thể tự đi được.”Tử Long lúc này mới phát hiện, thời gian đi từ nãy giờ mình vẫn luôndìu Ngả Tuyết, nhịn không được xấu hổ nói: “ Vậy ngươi cẩn thận.” Nóixong cũng tự mình tách ra.Ngả Tuyết nhìn vẻ mộc mạc của Tử Long trong lòng nghĩ, hắn vốn làthế này hay đang muốn che giấu điều gì, vì sao một người như vậy, lạiphát sinh những chuyện không hợp với thân phận hắn?Tử Long ở trong đại điện tìm kiếm chung quanh, toàn bộ đại điện làmcho người ta có loại cảm giác băng lãnh mà trống trải, bốn vách tườngcũng không có địa phương gì đặc biệt, bảy cây băng trụ hoàn toàn trơntuột, không có chút lồi lõm, chỉ có bảy con thần long trên vách là hiển lộra duy nhất mà thôi.“ Mau tới đây, ở đây hình như là một cánh cửa.” Hoa Nạp Đức thanhâm có chút hưng phấn hô lên.“ Ở đây hình như cũng là một cánh cửa.” Ngả Tuyết ở đối diện Hoa NạpĐức cũng kêu lên.Tử Long bước nhanh tới chỗ Hoa Nạp Đức, chỉ hấy ở trước mặt hắnphía đại điện bên trái chỗ vách tường gần bức họa, có một vết tích cánhcửa thật nhỏ, mà phía dưới, viết hai chữ “ sinh tử” chỉ là chữ “ sinh”lớn hơn, viết như rồng bay phượng múa, mà chữ “ tử” cũng được kéodài ra từ chữ “ sinh”, hai người cũng không dám hành động thiếu suynghĩ, quan sát một lúc lại đi tới chỗ Ngả Tuyết.Nơi này giống như đúc bên kia, nhưng khác ở chỗ bên dưới khắc chữ “tử” mà trong chữ “ tử” cũng có một chữ “ sinh” mơ hồ, điều này làmcho ba người nhìn không ra nguyên cớ.“ Chúng ta phải đi cửa nào? Nếu như đi nhầm, ta nghĩ chúng ta nhấtđịnh sẽ chết ở bên trong.” Ngả Tuyết cau mày nhìn Tử Long cùng HoaNạp Đức nói.“ Cả hai bên đều khắc chữ là ý tứ gì, một bên “ sinh”, một bên “ tử”, lẽnào đây là nói cho chúng ta biết sinh môn chính là tử môn, vậy chúng tahẳn là nên đi bên kia thì đúng hơn.” Hoa Nạp Đức nhìn chữ khắc trênvách nói.“ Ta nghĩ chúng ta hẳn là nên đi ở chỗ này.” Tử Long trầm tư một lúc,nhìn thoáng qua chữ “ tử “ nói.“ Vì sao ngươi tuyển con đường này?” Ngả Tuyết không khỏi có chúthiếu kỳ hỏi.“ Cảm giác, ta có một loại cảm giác, chỉ có con đường này mới đi thông,chữ hai bên có thể giải thích, “ sinh đến cùng là phải chết, chết rồi lạisinh”, đi đường này nhất định sẽ có nguy hiểm, nhưng hẳn là sẽ khôngsai.”Hoa Nạp Đức gật đầu, đồng ý nói: “ Lão đại, ngươi nói đúng, chúng tađi con đường này thôi!”Ngả Tuyết cũng đồng ý cách nhìn của Tử Long, ba người triển khaibình tế, đương nhiên, Tử Long còn chưa có động tác thì Hoa Nạp Đứcđã thi triển tinh hoa bình tế cho hắn, hắn cũng chưa nói gì, cẩn thận đặthai tay lên vách, chậm rãi đẩy vào trong, trên vách, cánh cửa chậm rãithụt vào, khoảng chừng nửa thước, chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, cửa đátự động lùi sang bên phải, mà trên vách chỉ còn lại một cái động khẩutối đen.Tử Long nhìn hai người liếc mắt gật đầu, Hoa Nạp Đức làm một thủthế, một hỏa cầu huyền phù trên không trung, chiếu sáng đường đi phíatrước, ba người theo hỏa cầu chậm rãi hướng bên trong đi đến. Khi mọingười đều đi vào động, cửa đá phía sau “ oanh” một tiếng đóng lại, TửLong âm thầm nghĩ, cứ như vậy, mặc kệ thế nào cũng chỉ có thể đi vềphía trước.Hỏa cầu rọi sáng tất cả trong động, phía trên vách động, đồng dạng điêukhắc một ít bích họa, hình ảnh khắc lên những sự việc cực kỳ kinhkhủng, mỗi một khoảng cách sẽ điêu khắc bức họa ác ma, có cả ngườiđẫm máu, có há to miệng máu, máu từ trong miệng chảy ra, có hai taycầm thân thể nhân loại bị xé đôi, thậm chí còn có trong miệng đangngậm nuốt trẻ con.Ngả Tuyết nhìn một vài bức họa kinh khủng, sắc mặt không khỏi cóchút tái nhợt, dạ dày cũng nhộn nhạo, không thể làm gì khác hơn là cúiđầu không dám nhìn.Không biết vì sao Tử Long cảm giác càng đi th ...