Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 21

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 87.10 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 2 : KHÔNG GIAN CHI THÀNH CHƯƠNG 21 : TỘC TRƯỞNG RA ĐI Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Nhưng rèn đúc tinh thần lực là phải tích lũy theo ngày tháng, đồng cấp thì khống tố sư có tinh thần lực cường đại hơn vũ kỹ sư, bởi vì khống tố sư vốn dùng tinh thần lực câu thông các loại thiên địa tinh hoa nguyên tố, mà tinh thần lực của bói toán sư lại mạnh hơn khống tố sư một cấp bậc, ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 21 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 2 : KHÔNG GIAN CHI THÀNH CHƯƠNG 21 : TỘC TRƯỞNG RA ĐI Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiNhưng rèn đúc tinh thần lực là phải tích lũy theo ngày tháng, đồng cấpthì khống tố sư có tinh thần lực cường đại hơn vũ kỹ sư, bởi vì khống tốsư vốn dùng tinh thần lực câu thông các loại thiên địa tinh hoa nguyêntố, mà tinh thần lực của bói toán sư lại mạnh hơn khống tố sư một cấpbậc, bởi vì bói toán sư trời sinh có một ít tình huống khác thường vớithường nhân, đối với việc đoán trước tương lai mà nói, tinh thần lực ắtkhông thể thiếu. Nhưng không giống như Tử Long, trong công pháp ámảnh cuồng sát thăng cấp, chỉ dựa vào thân thể để chịu đựng sự đau đớnkhắc cốt ghi tâm, cứ như vậy đã vô hình rèn đúc lực lượng tinh thần củahắn, cho nên tinh thần lực của hắn so với bói toán sư đồng cấp cũngkém không bao nhiêu.Nhưng mà cho dù như vậy, tinh thần lực của Tử Long trước mặt tiểuthần long cũng vô cùng yếu nhược, cũng không biết tinh thần thể tiểuthần long này làm sao hình thành, nếu như tinh thần lực này tồn tạitrên loài người, thì khẳng định sẽ là thiên hạ vô địch thủ, chỉ là Lặc Nhĩlại không biết, cũng do tính tình thích làm theo ý mình, vô luận chuyệngì cũng không xem nặng nhẹ.Thời gian trôi qua, Lặc Nhĩ mới miễn cưỡng khôi phục lại, nhưng vẫncòn cảm giác choáng váng, Tử Long ngồi bên cạnh chờ nàng ta tỉnh lại,thấy Lặc Nhĩ mở mắt, liền nhíu mày nói: “ Thế nào, đỡ hơn chưa?”Lặc Nhĩ đưa tay sờ trán, thở ra một hơi dài sợ hãi nói: “ Làm ta sợmuốn chết, vật gì vậy, tinh thần lực cường đại như thế, nếu như nó tiếptục công kích ta, ta sẽ không sống nổi.”“ Trước đó ta đã nói với ngươi, ngươi không tin, sau này làm việc phảicẩn thận.” Tử Long thở dài nói.“ Xin lỗi, ta chỉ là hiếu kỳ, sau này sẽ không nữa.” Lặc Nhĩ giống nhưmột người vợ nhỏ bị giáo huấn bậm môi nói.“ Bỏ đi, hiện tại ngươi cảm giác đỡ hơn chưa?” Tử Long không chútbiểu tình, đối với Lặc Nhĩ, hắn có một loại cảm giác giống Hoa Nạp Đức,tuy lỗ mãng, nhưng đối với mình cũng không tệ, chỉ là có chút thời gianlại nghịch ngợm, cũng không biết là vì tộc nhân của nàng hay nàng xemmình là bằng hữu.“ Khá, đã không có việc gì nữa.” Lặc Nhĩ mỉm cười nói.“ Vậy là tốt rồi, chúng ta đi tìm tộc trưởng thôi.” Tử Long đứng dậynhìn màu xanh biếc lan tỏa ngoài cửa sổ, nói.“ Hừ, vừa tốt cũng không nhượng tỷ tỷ nghỉ ngơi một hồi, ngươi sao lạicứ như vậy.” Lặc Nhĩ giả vờ tức giận nói.Tử Long cười khổ một chút, thầm nghĩ, vừa mới xong, lại như thế nữa,hắn bất đắc dĩ lắc đầu, đi tới trước cửa sổ, mở ra hít sâu một hơi, một cỗkhông khí nhẹ nhàng khoan khoái làm cho hắn cảm thấy thư thích,cũng không nói gì.Lặc Nhĩ thấy hắn không nói gì, cũng không vui, bởi vì nàng ta đã thóiquen, đối với nàng mà nói Tử Long luôn luôn cho một loại cảm giácnhìn không thấu, phảng phất như trong lòng hắn có một loại khúc mắcvĩnh viễn không giải được, trong lòng vĩnh viễn sẽ không mở rộng vớibất cứ ai, có thể đối với bằng hữu, thì là một ngoại lệ, điều này lại làmcho nàng nghĩ tới Ngả Tuyết, dung nhan xinh đẹp luôn tồn tại trong đầunàng, loại khí chất băng lãnh thật sâu hấp dẫn nàng ta, có thể, cũngkhông phải hấp dẫn, chỉ là làm cho nàng ta có một loại dục vọng muốnchinh phục mà thôi.Tử Long dựa tại cửa sổ, nhìn rừng rậm bên ngoài thành, ánh mắt vẫnkéo dài tới tòa núi cao thần bí, không biết nơi đó rốt cuộc có thứ gì tồntại, sẽ có một trận pháp dù là Ngự Thú tộc cũng không thể phá giải sao?Tất cả những gì thần bí đều gợi lên lòng hiếu kỳ, làm cho người ta muốntìm hiểu đến tột cùng. Tử Long cũng không ngoại lệ, nhưng với hắn mànói điều gì là trọng yếu mới quan trọng nhất, sinh mệnh, là một từ ngữmà ai cũng muốn lý giải, luôn luôn làm cho người ta phải đi tìm kiếm,nhưng ai lại có thể chân chính cảm nhận được từ này kia chứ.Lặc Nhĩ chậm rãi đi tới bên người hắn, kéo tay hắn, tựa đầu lên vai hắn,cùng hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, Tử Long nhìn nàng ta cũng không nói gì,mắt lại nhìn ra xa, thời gian phảng phất như ngừng lại, trong lòng haingười bỗng nhiên đều an tĩnh, không có suy nghĩ gì, chỉ nhìn đến xuấtthần.Lặc Nhĩ ngẩng đầu nhìn hắn, trong lòng bỗng nhiên có loại phiền muộn,có thể tiếp tục như vậy, thực sự rất tốt, nhưng thời gian tới Ngự Thú tộcbởi vì sự xuất hiện của hắn mà có xảy ra biến hóa hay không? Ai màbiết được, như phụ thân thường nói, tất cả thuận theo tự nhiên thôi.Thời gian trôi qua, hai người vẫn đứng yên, gió nhẹ thổi mái tóc haingười, hiện ra hai mặt nạ, trong ánh mắt đều an bình, toàn bộ nhìn thậthài hòa, không biết qua bao lâu, Lặc Nhĩ âm thầm thở dài một hơi, nhẹgiọng nói: “ Chúng ta đi tìm phụ thân đi.”Tử Long quay đầu lại, nhìn Lặc Nhĩ gật đầu, hai người đi ra khỏiphòng, đi tới trước cửa phòng tộc trưởng, nhẹ nhàng gõ, nhưng khôngai lên tiếng trả lời, Lặc Nhĩ ...

Tài liệu được xem nhiều: