Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 3 CHƯƠNG 1

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 93.55 KB      Lượt xem: 17      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 3 : ĐÀN SƠN TỤ THỦ CHƯƠNG 1 : THỦ ĐÔ ÁC BÁ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới “ Chính là Ngọc Long. Ta cùng Hoa Nạp Đức tiên sinh chỉ là lần đầu gặp mặt, vẫn chưa từng gặp qua, hai vị này là muội muội của ta, Ngọc Lặc Nhĩ, Ngọc Lặc Cầm, nhận được Lâm thành chủ ưu ái, có thể vì Hán Hoa đế quốc ra sức giúp đỡ.”
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 3 CHƯƠNG 1ÁM SƯ THẦN THOẠITác giả : Ẩn Nặc Trần HiêuQUYỂN 3 : ĐÀN SƠN TỤ THỦCHƯƠNG 1 : THỦ ĐÔ ÁC BÁNgười dịch: Cô LongNguồn: Kiếm Giới“ Chính là Ngọc Long. Ta cùng Hoa Nạp Đức tiên sinh chỉ là lần đầugặp mặt, vẫn chưa từng gặp qua, hai vị này là muội muội của ta, NgọcLặc Nhĩ, Ngọc Lặc Cầm, nhận được Lâm thành chủ ưu ái, có thể vì HánHoa đế quốc ra sức giúp đỡ.” Tử Long thanh âm tục tằng, rất có hàosảng nói với Hoa Nạp Đức, tuy rằng nói có vẻ như là vinh hạnh, nhưngtrong giọng nói không có chút gì hèn mọn, chỉ là giống như đang nóimột chuyện bình thường, thật là bình tĩnh.Hoa Nạp Đức và Sa Phàm ở trong mắt nhất thời hiện lên một đạo quangmang kì dị, sau đó Sa Phàm đến gần Tử Long nói nhỏ bên tai hắn: “Lão bằng hữu, gần đây vẫn khỏe?”Tử Long trong lòng rùng mình, biết Sa Phàm đang thử hắn, nhưng hắnvẫn biểu hiện ra hình dạng bình thường, cười lớn một tiếng, nói: “ Ai, bịtiên sinh này, ta nghĩ ngươi đã nhận sai người, nhưng vừa mới gặp mặt,lão bằng hữu ba chữ, hình như còn hơi sớm đó.”Sa Phàm không vì lời nói của Tử Long mà cảm thấy xấu hổ, chỉ là thầntình có vẻ không tin, mỉm cười nói: “ Tại hạ Sa Phàm, hôm nay có thểnhìn thấy Ngọc Long tiên sinh, có thể nói là tam sinh hữu hạnh, tại hạtrèo cao, muốn cùng tiên sinh kết giao, thật sự là có chút mạo muội,mong rằng tiên sinh bao dung.”“ Sa Phàm huynh đừng nói vậy, chúng ta mới đến, mong rằng hai vị chỉgiáo nhiều hơn mới được.” Tử Long mỉm cười nói, đồng thời chủ độngsửa lại xưng hô.“ Ngọc Long huynh, ngươi cho ta một loại cường liệt giống như có cảmgiác đã từng quen biết, ta nghĩ là chúng ta rất có duyên. Ngọc Longhuynh đường dài mệt nhọc, trong phòng đã chuẩn bị tiệc, chẳng biết cóthể nể mặt hay không?” Trên mặt Hoa Nạp Đức biểu tình nhàn nhạt,nhưng cảm giác thân thiết hắn vẫn không xóa đi được, vừa thấy ngườiđeo mặt nạ kim sắc này, hắn liền có loại cảm giác đó, điều này làm chohắn muốn kết giao với người trước mắt.Tử Long nhìn thấy hai người cũng thật cao hứng, đang có ý này, chonên hắn mừng rỡ nói: “ Vậy tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh.”“ Mời.” Hoa Nạp Đức ý mời Tử Long đi trước, xem ra hắn đã xemngười trước mắt này là bằng hữu.Nơi này là chi nhánh của Thiên Cơ tửu điếm tại Hán Nạp thành, đại lâucao mười lăm tầng, toàn bộ do cự thạch dựng lên, phong tinh hoa linh tốthạch khảm vào, trang trí cực kỳ xa hoa, năm người đi vào, trong điếmnáo nhiệt phi phàm, ở một chỗ trong phòng khách đang có diễn xuấtcho khách nhân thưởng thức, thường thường truyền đến tiếng vỗ tay,mấy người vừa vào cửa, một người mập mạp tươi cười đón tiếp nói: “Hoa Nạp Đức công tử đích thân tới bổn điếm, thực sự là vẻ vang cho kẻhèn này, tiểu nhân đã chuẩn bị phòng quý khách cho các vị, mời.”“ Hồ lão bản thực sự là quá khách khí, đã như vậy, chúng ta nghe theoan bài của Hồ lão bản.” Hoa Nạp Đức cười nói.Tử Long thầm nghĩ, Hoa Nạp Đức ở trước mặt người khác đúng là làmvẻ nghiêm túc, không giống như lúc ở trước mặt mình, luôn luôn cóhình dạng có gì cũng có thể nói, nhưng thời gian đó làm hắn thật cảmthấy thân thiết, đúng lúc này Lặc Cầm ở bên đang kéo Lặc Nhĩ, haingười không từng hòa nhập nhân thế, không hiểu làm sao câu thôngcùng người khác, hơn nữa thân phận xa cách, căn bản không xemnhững người ở đây là gì, cho nên các nàng cũng không quản thế nào làlễ phép, tự bản thân trò chuyện không để ý đến ai.Tử Long ho nhẹ một tiếng ý bảo hai người không nên chạy loạn, thếnhưng hai người đã chạy đến địa phương đang diễn xuất xem biểu diễn,căn bản không để ý tới hắn.Tử Long không khỏi có chút áy náy nói với Hoa Nạp Đức cùng SaPhàm: “ Hai người họ đã lâu không vào nhân thế, thấy cái gì cũng cảmthấy mới mẻ, hai vị huynh đệ đừng phiền lòng.”“ Ngọc Long huynh đừng nói vậy, chúng ta đi phòng quý khách chờthôi, một hồi ta phái người đi gọi lệnh muội được chứ?” Hoa Nạp Đứcmỉm cười nói, mà Sa Phàm như có tâm sự nhìn thoáng qua Tử Long,lúc mọi người không chú ý chợt nhẹ nhàng lắc đầu.“ Vậy được rồi.” Tử Long gật đầu đáp, quay đầu lại nhìn thoáng qua vẻmặt mừng rỡ của Lặc Cầm, lại cùng Hoa Nạp Đức đi vào trong.Do mập mạp dẫn đường, mấy người đi tới lầu bốn của Thiên Cơ tửuđiếm, ở đây chỉ có mấy gian phòng xa hoa, bình thường dùng chiêu đãimột ít quý tộc. Vào một gian tên Văn Danh Hương, Tử Long, Hoa NạpĐức và Sa Phàm ba người lần lượt ngồi xuống.“ Các vị tiên sinh, thức ăn của các vị tiểu nhân đã chuẩn bị xong, khôngbiết còn cần gì nữa không?” Mập mạp mỉm cười nhìn lướt qua bangười, nhẹ giọng nói, chỉ là khi nhìn Tử Long thì có chút kinh ngạc,trong đại sảnh không có chú ý tới người này, không biết đó là ai, trướcmặt nhị vương tử lại không chịu cởi bỏ mặt nạ.“ Hồ lão bản mang Thần Hi của quý điếm lên đi.” Hoa Nạp Đức nhẹ taygõ lên bàn, lướt mắt nhìn mập mạp nói.“ Tốt, chờ trong chốc lát.” Nhìn thấy ánh mắt của Hoa Nạp Đức, mậpmạp hiểu ý cười cười, xoay người định rời đi.“ Chờ một chút, phiền phức Hồ lão bản nói cho hai muội muội ta biết,dặn các ...

Tài liệu được xem nhiều: