Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 3 CHƯƠNG 19

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 97.34 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 3 : ĐÀN SƠN TỤ THỦ CHƯƠNG 19 : HAI VỊ CƯỜNG GIẢ THÍCH ĐÙA Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Tử Long đi thật lâu, đi ngang qua một phiến rừng cây, đi qua một tòa núi cao, đột nhiên, hắn nhận ra nơi đây không hề có chút khí tức của cao thủ, chỉ có thể cảm giác được khí thế của Đệ Ngũ Ngôn Phúc ở trên không trung, Tử Long ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc thấy lão đang chậm rãi hạ xuống...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 3 CHƯƠNG 19 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 3 : ĐÀN SƠN TỤ THỦ CHƯƠNG 19 : HAI VỊ CƯỜNG GIẢ THÍCH ĐÙA Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiTử Long đi thật lâu, đi ngang qua một phiến rừng cây, đi qua một tòanúi cao, đột nhiên, hắn nhận ra nơi đây không hề có chút khí tức củacao thủ, chỉ có thể cảm giác được khí thế của Đệ Ngũ Ngôn Phúc ở trênkhông trung, Tử Long ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc thấy lão đang chậmrãi hạ xuống cạnh bên người Tử Long, có vẻ thần bí hề hề níu vai hắn,mỉm cười nói: “ Thế nào, địa phương này đẹp không?”Tử Long nhìn quanh bốn phía, ở đây không có gì khác với những lãnhđịa kia, bãi cỏ, rừng cây, hoa tươi, quái thú, không có địa phương gì đặcbiệt. Nhưng nhìn biểu tình của lão nhân cũng biết, nơi này chính là lãnhđịa của hắn, Tử Long mỉm cười nói: “ Ân, ở đây đích xác rất đẹp, cònđẹp hơn những nơi khác.”Đệ Ngũ Ngôn Phúc tuy biết Tử Long chỉ là vỗ mông ngựa hắn, nhưngcũng thật cao hứng nở nụ cười, mang theo Tử Long đi về phía trước, điqua một mảnh rừng cây nhỏ, xuất hiện trong tầm mắt hắn là một mảnhđất trồng đầy hoa tươi cỏ xanh. Xa xa có một nhà gỗ nhỏ, lưng tựa núicao, bên cạnh còn có thác nước, dòng nước chảy xiết vào trong một đầmnước nhỏ, ánh mặt trời chiếu xuống lóng lánh, hình thành từng đạo thảihồng đủ màu, những con chim nhỏ không ngừng bay lượn, nhìn lướtqua, thật giống như nhân gian tiên cảnh.Tử Long nhìn thấy cảnh sắc mĩ lệ như vậy cũng thoáng rung động, tâmtình chợt tốt lên rất nhiều, hô hấp không khí thanh tân, thưởng thứccảnh sắc xinh đẹp, thầm nghĩ trong lòng, vị lão đầu này thật sự rất biếthưởng thụ.Đệ Ngũ Ngôn Phúc nhìn thấy biểu tình của Tử Long không khỏi đắc ýcực kỳ, hắn vỗ vai Tử Long, nói: “ Thế nào, đây là lãnh địa của ta, ở lạiđây một năm hai năm, ngươi có thể sống lâu hơn mười tám năm đó.Nếu không phải ngươi còn muốn mở Linh Phong tộc điển, ta khẳngđịnh phải giữ ngươi ở lại mười năm. Được rồi, đi lâu như vậy chắcngươi cũng đã mệt mỏi, ngươi đi nghỉ ngơi một chút thôi.”Tử Long cười cười, cảm kích nhìn lão nói: “ Không sao, tiền bối đưa tađi xem đế vong địa một chút đi.”Lão trợn mắt nhìn hắn nói: “ Đế vong địa không gần đâu, còn đòi đi cáigì, muốn cho ngươi nghỉ ngơi thì cứ nghỉ đi, xuống thác nước tắm rửamột chút, ngủ một giấc, lão nhân gia sẽ mang ngươi đi xem, đã quyếtđịnh như thế, ngươi phản đối cũng vô hiệu.”Tử Long há miệng như muốn nói gì đó, thế nhưng nhìn thấy thần tìnhvui vẻ của lão, đành xoay người hướng thác nước đi tới. Ở phía sau TửLong, lão nhân lộ ra biểu tình khoái chí vì đã thực hiện được gian kế.Tử Long đi tới bên cạnh đầm nước, cởi y phục chậm rãi bước xuốngdưới, chợt nghe lão nhân hô lên phía sau: “ Đứng dưới thác nước ngâmmột chút cho sạch sẽ, đừng làm dơ nhà của lão nhân gia ta.”Tử Long bất đắc dĩ cười khổ, chậm rãi đi xuống phía dưới thác nước,vừa đứng bên dưới đột nhiên cảm giác được một cỗ lực mạnh đè épxuống, loại lực lượng này có thể so được với uy áp của đế cấp cao thủ,làm thân hình hắn nhoáng lên, suýt nữa bị văng ra. Tử Long chậm rãiổn định thân hình, hai chân cố sức bám vào đáy đầm, dòng nước xối lênngười, có một loại đau đớn nói không nên lời, ngẩng đầu nhìn lên, ĐệNgũ Ngôn Phúc đang cười ha hả nhìn hắn, Tử Long cũng hiểu đượcdụng ý của lão, nên yên lặng chịu đựng sự thống khổ nắm chặt nắm tay,hai chân chịu lực, dòng nước chảy xiết cũng khó di động được hắn nửaphần.Loại thống khổ này tuyệt đối không dưới sự đau đớn khi nguyên linhtúy luyện lúc hắn thăng cấp, nhưng lần này là sự trùng kích từ bênngoài, như có ngàn vạn mũi châm đang không ngừng đâm vào da thịthắn, dòng nước lạnh giá cực kỳ, lại không được nguyên linh hộ thể, toànthân hắn lạnh tới thấu xương, hắn căng cứng cả cơ thể, cắn răng chịuđựng, bởi vì hắn biết lão nhân muốn hắn làm vậy phải có lí do.Thời gian chậm rãi trôi qua, vẻ tươi cười của lão nhân ngày càng sánglạn, đích xác, hắn muốn làm như vậy là có thâm ý, bởi vì hắn vẫn luôndùng cách này rèn đúc tinh thần lực, nhưng theo thời gian trôi qua, hắncũng ngày càng kính phục Tử Long, cho dù là hắn từng quanh nămdùng thác nước để rèn luyện, nhưng mỗi một lần cũng không thể kiêntrì lâu như Tử Long, mặt trời dần dần lặn xuống phía tây, màu mâycũng biến thành đỏ hồng, mà Tử Long vẫn đứng yên dưới thác nước,như một pho tượng đá không hề nhúc nhích.Lúc này tinh thần Tử Long đang hoàn toàn ở trong một loại trạng tháicực kỳ vi diệu, cảm giác của thân thể đã hoàn toàn được ngăn cách, tinhthần lực phóng ra ngoài, hắn cảm giác được thủy tinh hoa nguyên tốtrong không khí, cảnh sắc chung quanh cũng hoàn chỉnh chiếu vàotrong óc hắn, thời gian trôi qua, phạm vi cũng chậm rãi gia tăng, đếncuối cùng bao trùm toàn bộ lãnh địa của Đệ Ngũ Ngôn Phúc, đột nhiênlinh quang trong đầu hắn chợt lóe, chậm rãi thu hồi tinh thần lực, cơthể cũng không ngừng tỏa ra, ti ...

Tài liệu được xem nhiều: