Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 3 CHƯƠNG 20

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 100.00 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 3 : ĐÀN SƠN TỤ THỦ CHƯƠNG 20: ĐẾ VONG ĐỊA Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Tử Long bất đắc dĩ lắc đầu, cười khổ thầm nghĩ, hai lão đầu này thế nào lại giống như tiểu hài tử đến thế. Tử Long vận Tật Phong bộ pháp, cũng hướng chỗ hai lão đầu chạy đi, trong chớp mắt biến mất trong lãnh địa của Đệ Ngũ Ngôn Phúc,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 3 CHƯƠNG 20 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 3 : ĐÀN SƠN TỤ THỦ CHƯƠNG 20: ĐẾ VONG ĐỊA Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiTử Long bất đắc dĩ lắc đầu, cười khổ thầm nghĩ, hai lão đầu này thế nàolại giống như tiểu hài tử đến thế. Tử Long vận Tật Phong bộ pháp, cũnghướng chỗ hai lão đầu chạy đi, trong chớp mắt biến mất trong lãnh địacủa Đệ Ngũ Ngôn Phúc, tuy rằng hiện tại hắn không thể sử dụngnguyên linh, nhưng thân thể trải qua việc tu luyện bên dưới thác nước,cơ thể rất nở nang, hiện tại vận dụng Tật Phong bộ pháp cũng khôngkém với tốc độ khi sử dụng nguyên linh.Rất nhanh, Tử Long nhìn thấy Đệ Ngũ Ngôn Phúc đang bay trên khôngtrung, cũng đi ngang qua vài lãnh địa của đế cấp cao thủ, mà tinh thầnlực của hắn cực lực tản mát ra, chống lại uy áp của các cao thủ khác,nhưng hắn phát hiện, tinh thần lực của hắn không thể duy trì thời giandài, bởi vì thực lực bản thân hắn cũng không đạt được đế cấp, cho nênthời gian sử dụng tinh thần lực ngắn hơn một ít, hiện tại hắn cũng chỉmiễn cưỡng mới đuổi theo được hai lão đầu kia.Rất nhanh Tử Long liền nhìn thấy Đệ Ngũ Ngôn Phúc từ trên khôngtrung hạ xuống, mà Y Thanh Dương cũng dừng bước, Tử Long nhanhchân chạy lên, chợt nghe Y Thanh Dương nói: “ Bỏ đi bỏ đi, xem nhưhòa nhau, đám cá dưới hàn đầm của ngươi ta cũng không cần.”Đệ Ngũ Ngôn Phúc vừa nghe liền vội vàng nói: “ Cái gì mà bỏ, rõ rànglà ta tới trước, đánh cuộc chịu thua, không được quỵt nợ.”“ Cái gì là ngươi tới trước chứ, khi ngươi hạ xuống ta cũng đã tới, chânngươi đáp xuống như vậy thì không thể tính, hòa nhau.” Y ThanhDương vung tay lên nói, sau đó vừa quay đầu lại, vừa lúc thấy được TửLong, liền nhanh tay kéo hắn cười nói: “ Không nghĩ tới tốc độ củaNgọc Long huynh đệ cũng nhanh như vậy, ha ha, lại đây ta giới thiệumột chút, người mặc trường bào màu xanh kia tên là Nam Vinh Chinh,còn đối diện là Tôn Dương Ngô Khâu lão quỷ, hai người họ đã từngđánh nhau một lần, cũng là hòa nhau, nhưng xem ra Tôn Dương NgôKhâu không phục, hiện tại lại tới kiếm chuyện, chúng ta ở một bên xemkịch vui thôi.”Đệ Ngũ Ngôn Phúc nhìn thấy Tử Long liền sửng sốt, sau đó vẻ tươi cườihiện lên nét mặt, thỏa mãn gật đầu, hắn thật không ngờ Tử Long có thểchạy đến nhanh như vậy, bèn đi tới trước người hắn, vỗ vai nói: “ Tiểutử, không tệ a.”Tử Long mỉm cười, không nói gì thêm, chỉ là nhìn về phía Nam VinhChinh cùng Tôn Dương Ngô Khâu đang đứng, nơi này gọi là núi thìthay rằng gọi là một đồi đất mới chuẩn xác, bởi vì nó cũng không caolắm, cũng khoảng vài thước, mặt trên rất bằng phẳng, bốn phía cũngkhông có thực vật, Đệ Ngũ Ngôn Phúc chắp tay đứng, nhẹ giọng nói: “Trong cấm địa ở đây được chọn làm ranh giới, hai mặt nam bắc thườngđến đây luận bàn, chúng ta thuộc về phía nam, Tôn Dương Ngô Khâuthì phía bắc, mà chỗ núi nhỏ bọn họ đứng, chính là đế vong địa.”Tử Long quay đầu nhìn lão, khẽ gật đầu biểu thị đã hiểu. Đúng lúc này,hai người trên núi nhỏ đã động, chỉ thấy thân hình Tôn Dương NgôKhâu thấp xuống, thân ảnh trong nháy mắt biến mất, cùng thời gianhắn lại xuất hiện ngay trước người Nam Vinh Chinh, tay trái thànhquyền, trên quyền phát ra quang mang nhàn nhạt, kích thẳng ngayngực Nam Vinh Chinh, trong lòng Tử Long cảm thán, tốc độ thậtnhanh, chỉ trong nháy mắt mà sức bật lại nhanh đến như vậy.Nam Vinh Chinh giật mình nhưng cũng không động, chỉ hơi nhấc tayphải, chặn quyền trái của Tôn Dương Ngô Khâu, hai nắm tay chạm vàonhau, một đạo năng lượng ba động có thể nhìn thấy trong nháy mắt tảnra, trên mặt đất nhấc lên một mảnh bụi đầy trời, Tôn Dương Ngô Khâumột kích lui lại, cấp tốc thu hồi nắm tay, Nam Vinh Chinh giật mìnhthừa thắng xông lên, hai chân dùng lực, nhảy lên cao mấy thước, ởkhông trung xoay tròn thật nhanh, chỉ chớp mắt đã hình thành một cơnlốc xoáy, hướng Tôn Dương Ngô Khâu đánh tới.“ Thật không nghĩ tới chiêu Toàn Không Thối của Nam Vinh Chinh lạicó tiến bộ, xem ra bình thường luận bàn cũng có chỗ tốt.” Y ThanhDương ở một bên đánh giá.Tôn Dương Ngô Khâu cũng không dám chậm trễ, hai tay dằn xuống,nguyên chân vận mạnh vào bàn tay, hợp rồi kéo ra, lập tức đẩy về phíatrước, một đoạn kình khí bay ra ngoài, thẳng kích tới Nam Vinh Chinh,chỉ nghe “ bình” một tiếng, hai đạo kình khí chạm giữa không trung,Tôn Dương Ngô Khâu lui về phía sau, ổn định thân hình, Nam VinhChinh ở giữa không trung vẫn còn thừa lực, không ngừng xoay trònhướng dưới đất phóng đi, Tôn Dương Ngô Khâu thấy tình thế không ổn,hướng bên nhảy tới, chợt nghe “ oanh” một tiếng, một cước của NamVinh Chinh đập vỡ một hố to trên mặt đất, hai chân hắn nhẹ nhàng đápxuống, nhảy ngược ra sau, hai người lại đứng đối diện nhau.Đột nhiên hai người song song hướng đối phương lao tới, tốc độ nhanhtới mức Tử Long chỉ có thể nhìn thấy hai bóng người mờ nhạt, TônDương Ngô Khâu thiện dùng quyền chưởng, mà Nam Vinh Chinh lạingược lại, thiện dùng cước phá, hai người trong nháy mắt ập vào nhau,nhất thời kình khí bạo loạn mở tung chung quanh, Tử Long liền minhbạch vì sao nơi đó không có thực vật sinh trưởng, bởi vì bất luận cây cỏnào mọc lên dưới tình huống như vậy khẳng định cũng bị nhổ tận gốc.Hai người không phân thắng bại, cuối cùng nhìn thấy Tôn Dương NgôKhâu song chưởng nổi lên bạch quang, mà Nam Vinh Chinh cũng khởithanh mang, hai người đánh thẳng vào nhau, “ oanh” một tiếng, tiếngvang thật lớn chấn đến lỗ tai Tử Long ong ong không dứt, đã thấy ĐệNgũ Ngôn Phúc và Y Thanh Dương dùng vải đưa cho hắn, ý ra dấu: “Tiểu tử, ngươi còn ngốc ra đó.”Tử Long cười khẽ, giương mắt nhìn lên, nhất thời cả kinh, năng lượngthật mạnh đại, toàn bộ đỉnh chóp của gò núi nhỏ đã bị tạc mất một tầng,mà kình khí của hai người đã làm mở ra một hố to, cũng không còn tồntại, chỉ còn trơn tuột phẳng lỳ, cùng thân hình hai vị đế cấp cao thủđang run run.Tôn Dương Ngô Khâu ho khan một ...

Tài liệu được xem nhiều: