Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 4 CHƯƠNG 10

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 96.07 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH CHƯƠNG 10 : NHỚ LẠI NGÀY ĐÃ QUA Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Hắn quay đầu lại, nhìn hướng bóng tối nơi lối đi nhỏ ngoài phòng, tiếng bước chân dần dần đến gần, lộ ra thân ảnh của Hoa Nạp Đức. Hoa Nạp Đức nhìn thấy Tử Long đang đứng bên ngoài cửa, đột nhiên dâng lên một loại cảm giác khó hiểu, làm toàn thân hắn như trầm tĩnh lại, hình như là nhận thức một người bằng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 4 CHƯƠNG 10 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH CHƯƠNG 10 : NHỚ LẠI NGÀY ĐÃ QUA Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiHắn quay đầu lại, nhìn hướng bóng tối nơi lối đi nhỏ ngoài phòng, tiếngbước chân dần dần đến gần, lộ ra thân ảnh của Hoa Nạp Đức. Hoa NạpĐức nhìn thấy Tử Long đang đứng bên ngoài cửa, đột nhiên dâng lênmột loại cảm giác khó hiểu, làm toàn thân hắn như trầm tĩnh lại, hìnhnhư là nhận thức một người bằng hữu thân thiết đã lâu. Điều này làmcho hắn lại nhớ tới người bạn thân mất tích tại phương bắc tuyết sơn,cùng với lời nói: “ Ta sẽ trở về…” Nghĩ tới điều này trong lòng hắn lạibuồn bã, cũng không biết đến khi nào mới nhìn thấy lão đại.Tử Long thấy Hoa Nạp Đức đang nhìn mình sững sờ, biết trong lònghắn đang nhớ tới tình bạn trước kia, sợ hắn nghĩ ra điều gì, liền nói: “ AĐức huynh…”Lúc này Hoa Nạp Đức mới hoàn hồn, vội vã đi tới, nhẹ giọng nói: “Ngọc Long huynh nghỉ ngơi đã khỏe, ta có chuẩn bị rượu và thức ăn sauhoa viên, hai chúng ta đối ẩm được chứ?”“ Uống rượu ngắm hoa, hắc hắc, a Đức huynh thật là có ý thơ, được,chúng ta đi.” Tử Long giả vờ hào sảng ôm Hoa Nạp Đức đi ra sau hoaviên, trong lòng lại thầm nghĩ, a Đức a a Đức, không phải ta khôngmuốn nhận thức cùng ngươi, chỉ là chuyện ta muốn làm thật sự nhiềulắm, hơn nữa cũng không biết khi nào sinh mệnh ta sẽ mất đi, nếu phảiphân biệt, chỉ bằng không cần nhận nhau mới tốt hơn, ít nhất ở tronglòng của ngươi vẫn còn giữ được niềm hy vọng.Hai người vừa đi vừa nói cười, đi tới hoa viên, bên trong không lớn lắm,nhưng hoa không ít, những loài hoa trong Hán Hoa đế quốc đều có thểnhìn thấy tại nơi này, hơn nữa không biết Hoa Nạp Đức dùng phươngpháp gì, cho dù là buổi tối, những loài hoa vẫn nở thật tiên diễm, lúcnào cũng tỏa ra hương khí nhàn nhạt, làm lòng người hướng về. Mộttòa thạch đình ưu nhã tọa lạc giữa hoa viên, bên trên còn điêu khắc rấtnhiều hoa văn, bên trong đình có một chiếc bàn đá hình vuông, bày đầymón ngon, một bầu rượu, bốn chiếc ghế đá lót nệm dày đặt chungquanh.Hai người ngồi đối diện, Hoa Nạp Đức cầm bầu rượu mở nắp, nhất thờimột hương thơm phiêu tán ra, cho dù giữa trăm hoa nở rộ cũng khôngphủ lấp được hương thơm của rượu, hương khí thuần hậu làm thầntình Tử Long chấn động, trong mắt tinh quang chợt lóe, thốt ra: “ QuyXà Linh, rượu ngon, dùng mật rắn trăm năm, da rắn tụ tập linh khí,dùng mai rùa của thiên niên lão quy pha chế. Loại phương phápnhưỡng rượu này không những thất truyền đã lâu, mà tài liệu nhưỡngrượu cũng hiếm thấy, loại linh rượu này, uống lâu có thể cường thânkiện thể, càng làm thuận tâm phế, thông suốt khí huyết, có công hiệuduyên niên ích thọ, a Đức huynh từ đâu có được…” Nói tới đây hắnchợt nhớ tới thân phận của Hoa Nạp Đức, vương tử muốn có thứ gì đókhông phải thật dễ dàng hay sao? Nhưng hắn không có chú ý tới lúchắn thuộc như lòng bàn tay nói ra cách nhưỡng rượu cùng công hiệu,quang mang trong ánh mắt Hoa Nạp Đức lóe ra, trên mặt càng hiện lênbiểu tình cực kỳ mừng rỡ.“ A, đây là rượu được cất giữ đã lâu, mượn cuộc hội ngộ hôm nay, cố ýlấy ra cho Ngọc Long huynh bình phẩm.” Hoa Nạp Đức nói, đón lấybầu rượu rót ra hai chén.“ A Đức huynh thật sự sảng khoái, đã như vậy ta cũng không khách khínữa, mời.” Tử Long cầm chén rượu chạm nhẹ vào chén Hoa Nạp Đức,ngửa đầu uống cạn, nhất thời một cỗ mát mẻ tinh khiết thơm ngon vàocổ họng, chậm rãi tiến nhập vào bụng, cảm giác vô cùng thoải mái, mộttia thanh lương nhập tâm thần, quét sạch trọc khí, hắn nhắm mắt lạihưởng thụ cảm giác say mê, không chút cử động, tất cả như lọt vàokhoảng không.Thật lâu sau hắn mở mắt nhìn Hoa Nạp Đức.Hoa Nạp Đức chỉ mỉm cười, thấy hắn mở mắt liền mở miệng nói: “Ngọc Long huynh quả nhiên là hành gia phẩm rượu, xem ra rốt cục tađã tìm đúng người, nhưng Ngọc Long huynh làm ta nhớ tới một ngườibạn tốt, hắn có tài giám định thưởng thức rượu không hề kém ngươi,nếu không phải tính cách của Ngọc Long huynh cùng người bạn của takhác nhau quá nhiều, ta còn tưởng ngươi chính là hắn, nếu có cơ hộinhất định phải giới thiệu cho các ngươi quen nhau.”“ Nga? Vậy thật tốt quá, có thể để a Đức huynh tán thưởng như vậy, tacòn thật muốn gặp được hắn, không biết người bạn tốt của ngươi đangở nơi nào?” Tử Long nghe ra lời nói của Hoa Nạp Đức, hắn biết lời bìnhrượu vừa rồi của mình đã khiến cho Hoa Nạp Đức sinh nghi.“ Ai, ta cũng không biết, có thể tại thiên nhai hải giác, hay là một địaphương nào đó trên đại lục…cũng có thể trước mắt…” Trong mắt hắnlóe sáng tia dị dạng chậm rãi nói.“ Ha ha, a Đức huynh thật biết nói giỡn, nếu mời ta uống rượu ngon thếnày, ta cũng không thể thất lễ, ta có hai bình rượu ngon, tuy rằng khôngbằng Quy Xà Linh, nhưng cũng rất thơm.” Nói xong Tử Long lấy ramột bình Bách Hoa Lộ của Y Thanh Dương đưa cho Hoa Nạp Đức.“ Vậy đa tạ Ngọc ...

Tài liệu được xem nhiều: