Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 4 CHƯƠNG 12

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 96.10 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH CHƯƠNG 12 : MỘT ĐÔI HOẠT BẢO Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Thiên Cơ tửu điếm bên trong Sa Trì thành không quy mô như tửu điếm ở Hán Nạp thành, nhưng trang trí cũng xa hoa, phòng quý khách nằm trên lầu một, cửa hông của phòng quý khách mở ra một sân rộng, bãi cỏ, đầy đủ trò giải trí, hồ nước, đầy đủ mọi thứ, hoàn cảnh ưu nhã, có thể cho quý khách cử hành một...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 4 CHƯƠNG 12 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH CHƯƠNG 12 : MỘT ĐÔI HOẠT BẢO Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiThiên Cơ tửu điếm bên trong Sa Trì thành không quy mô như tửu điếmở Hán Nạp thành, nhưng trang trí cũng xa hoa, phòng quý khách nằmtrên lầu một, cửa hông của phòng quý khách mở ra một sân rộng, bãicỏ, đầy đủ trò giải trí, hồ nước, đầy đủ mọi thứ, hoàn cảnh ưu nhã, cóthể cho quý khách cử hành một ít yến hội trọng yếu. Giá cả khẳng địnhkhông thấp, nhưng Tử Long cũng không cần lo lắng những chuyện này,nếu không phải là Hoa Nạp Đức mà đổi lại là người khác, hắn khẳngđịnh sẽ gặp nhận được những an bài như vậy.Hiệu suất của Thiên Cơ tửu điếm rất cao, không tới hai phút, thị nữ đãbắt đầu bưng thức ăn lên, từng món ăn đều kết hợp những món ăn đặcsắc của hai nước, màu sắc sáng sủa, hương vị thơm ngát, phối hợp thậttự nhiên, làm kẻ khác tâm động. Dương Hán Sâm tuy rằng đã ăn sạchthực vật trên xe, nhưng lúc này đã quá đói, nhìn thấy thức ăn vừa đặtxuống bàn, không hề nhường nhịn vùi đầu ăn ngay, tới một món là ănmột món, tốc độ bưng thức ăn đã là rất nhanh, nhưng vẫn có điểm cungkhông bằng cách ăn của hắn, vừa ăn vừa không khách khí nói: “ Sao lạiđem chậm như thế chứ, đã tiêu hóa xong cả thức ăn vừa ăn vào, vậy thìlúc nào mới ăn cho no đây, có thể nhanh hơn một chút hay không.”Tử Long triệt để hết chỗ nói, hai tiếng đồng hồ trôi qua, miễn cưỡng ănđược vài miếng, thời gian còn lại chỉ ngồi nhìn Dương Hán Sâm ăn ngốnngấu như con ác thú. Nhìn hắn ăn như vậy, phỏng chừng ăn suốt nửangày cũng không no, thực sự không thể tưởng được một người sao lại cócơ năng tiêu hóa tốt như vậy, nếu không phải thỉnh thoảng hắn cònphun xương, còn tưởng rằng thức ăn phải đầy chật trong dạ dày củahắn.Những món ăn này không phải người thường có thể ăn nổi, quá trìnhnấu nướng phức tạp, tài liệu khó kiếm, nhìn hắn như vậy, sợ rằng muốnđem Thiên Cơ tửu điếm ăn sạch sẽ, cuối cùng ở hai bàn bên chất chồngmột đống dĩa chén, làm thị nữ bưng thức ăn sợ tới mức há to chiếcmiệng nhỏ nhắn.Từ khi tiến vào Thiên Cơ tửu điếm đã bắt đầu ăn, hiện tại mặt trời đãnhanh xuống núi, nhưng Dương Hán Sâm vẫn không có ý muốn dừnglại, điều này làm cho Tử Long phải bội phục. Thị nữ vẫn liên tục bưngthức ăn lên, chờ hắn ăn xong lại bưng trở ra, thị nữ phía sau lại tiếp đilên, mà Tử Long chỉ ở một bên xem náo nhiệt, trong lòng vẫn đang tìmcách, gia tộc người này có phải do không nuôi nổi hắn mà muốn đuổihắn đi ra bên ngoài tự sinh tự diệt? Xem ra muốn Kim Kiền chuẩn bịthực vật cũng còn thiếu, dù đựng đầy toàn bộ Phong Năng xa cũngkhông đủ cho hắn ăn trong một ngày.Rốt cục vào lúc Tử Long không muốn tiếp tục ngồi bồi hắn, trở về gianphòng nghỉ ngơi, Dương Hán Sâm mới ngừng động tác, vỗ vỗ bụng, cảmthấy mỹ mãn nhìn Tử Long nói: “ Xong, vị đạo không tệ, xem ra đi theongươi rất tốt, ít nhất được ăn no.”Tử Long nhếch môi nhưng thế nào cũng cười không nổi, nếu khôngphải ở đây ăn cơm không cần trả tiền, phỏng chừng hắn còn phải trở lạinghề sát thủ kiếm tiền trả tiền cơm. Hắn thật sâu cảm thấy bi ai chongười nhà của Dương Hán Sâm, mà nghĩ tới việc mình gặp phải hắn cóphải lại là điều bất hạnh. Đúng lúc này, ngoài cửa phòng truyền đếnmột trận thanh âm ầm ĩ, trong đó còn kèm theo vài câu mắng thô lỗ.Rất nhanh cửa phòng quý khách bị một cỗ lực mạnh đẩy bung ra, mộtgã thanh niên chừng mười bảy mười tám tuổi xuất hiện ngay trước mắthắn, người này tướng mạo thanh tú, dáng dấp như một công tử, phíasau hắn có một nữ hài, đôi mắt to đen lúng liếng với đôi môi còn nonnớt, thoạt nhìn khả ái đến cực điểm. Thế nhưng khi nàng ta vừa lêntiếng, lập tức làm cho Tử Long có một loại cảm giác ác hàn, nữ hài vừavào phòng nhìn thấy hai người Tử Long, hai tay chống hông, hung thầnác sát nói: “ Tên vương bát đản kia dám không để mặt mũi cho bà côngươi, ăn suốt cả ngày đêm còn không ăn xong, có phải là heo haykhông hả, coi như là heo cũng đã ăn xong mà đi ngủ rồi, nói ngươi nha,đừng tưởng rằng mái tóc đỏ đeo mặt nạ là bà cô phải sợ ngươi, nhanhcút ra khỏi đây cho bà cô, bằng không sẽ cho các ngươi đẹp mắt.”Tử Long nhíu mày, trong lòng thập phần bực mình, hắn không thíchnhất chính là loại người tự cho mình giỏi, nhưng còn miệng đầy thô tục.Nhưng không đợi hắn mở miệng, Dương Hán Sâm đã thì thào nói: “Vương bát đản ăn ngon không? Bà cô là thứ gì vậy? Không có nghe nóiqua.” Vừa nói hắn vừa làm ra hình dạng như đang tự hỏi.Nữ hài kia nhất thời có loại cảm giác như muốn phát điên, thanh niênkia cất tiếng quát to: “ Thật can đảm, ta nghĩ các ngươi còn không biếtta là ai, ta là Kim Vũ, nàng gọi Kim Bội, nhìn gương mặt không quencủa các ngươi, biết lợi hại thì cút cho nhanh một chút, nếu như chờ mộtlát, hừ hừ, đã không chỉ đi ra ngoài đơn giản như vậy.”“ Ta chỉ nghe nói qua Kim Kiền, còn Ki ...

Tài liệu được xem nhiều: