Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 4 CHƯƠNG 4

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 92.30 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH CHƯƠNG 4 : SINH MỆNH NGUYÊN DỊCH THẦN KỲ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Đệ Ngũ Ngôn Phúc nghe vậy trong lòng giật mình, vội hỏi: “ Cái gì? Chúng ta không có biện pháp khác, cứ như vậy không phải là có nửa cơ hội trung hòa nhiệt lượng trong cơ thể hắn hay sao? Đây cũng là do bất đắc dĩ, lẽ nào làm như vậy là sai?” “...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 4 CHƯƠNG 4 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH CHƯƠNG 4 : SINH MỆNH NGUYÊN DỊCH THẦN KỲ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiĐệ Ngũ Ngôn Phúc nghe vậy trong lòng giật mình, vội hỏi: “ Cái gì?Chúng ta không có biện pháp khác, cứ như vậy không phải là có nửa cơhội trung hòa nhiệt lượng trong cơ thể hắn hay sao? Đây cũng là do bấtđắc dĩ, lẽ nào làm như vậy là sai?”“ Ngươi nói đi? Nước lửa vốn là tương khắc, huống chi còn là tinh hoa,trong cơ thể tiểu tử này còn có đại lượng hỏa tinh hoa, lại bị các ngươibỏ vào trong nước, tuy rằng bề ngoài hắn có vẻ khôi phục không ít, thếnhưng hỏa tinh hoa trong cơ thể hắn lại bị thủy tinh hoa dư thừa đè épvào nhau, hình thành năng lượng hỏa tinh hoa khổng lồ, nếu như đểhắn rời khỏi thác nước, không có thủy tinh hoa liên tục rót vào cơ thể,hỏa tinh hoa sẽ trong nháy mắt bạo phát, làm cho hắn bị bạo thể màchết, ngươi nói có phải là các ngươi làm như vậy là muốn hắn chết haykhông đây?” Nam Vinh Chinh nhìn Tử Long nói.“ Tại sao lại như vậy? Vậy chẳng phải là chúng ta đã gián tiếp hại chếthắn sao?” Hỏa Vô Tình nhìn sắc mặt tái nhợt của Đệ Ngũ Ngôn Phúcnói.“ Nam Vinh Chinh, vậy rốt cục ngươi có biện pháp nào không? Ngươicũng đừng ở chỗ này thừa nước đục thả câu nữa, Ngôn Phúc hắn rấtlưu ý tiểu tử này, ngươi cũng đừng dọa sợ hắn, có chủ ý gì thì nhanh nóiđi.” Y Thanh Dương vỗ vỗ Nam Vinh Chinh trầm giọng nói.“ Biện pháp không phải không có, chỉ là…”“ Chỉ là cái gì, có biện pháp thì ngươi nói nhanh, đừng lề mề, tật xấucủa ngươi sao không chịu sửa lại.” Đệ Ngũ Ngôn Phúc kéo Nam VinhChinh gấp giọng nói.“ Chỉ là có điểm trắc trở, lẽ nào ba người các ngươi không nghĩ đếnSinh Mệnh Nguyên Dịch sao?” Nam Vinh Chinh mỉm cười nhẹ giọngnói.Nghe được bốn chữ Sinh Mệnh Nguyên Dịch, ba người đều chợt trầmmặc, bọn họ đều biết diệu dụng của Sinh Mệnh Nguyên Dịch, chỉ cầnuống vào, vô luận là ai, trọng thương hay hấp hối, đều có thể lành bệnh,hơn nữa tuổi thọ cũng gia tăng. Thế nhưng lai lịch của Sinh MệnhNguyên Dịch có chút đặc thù, cho dù là Đệ Ngũ Ngôn Phúc chỉ còn sinhmệnh vài chục năm, hắn cũng chưa từng đánh chủ ý với Sinh MệnhNguyên Dịch, mà hiện tại, cũng chỉ có loại dược vật thần kỳ này mới cóthể giải cứu cho Tử Long, nhưng sự mâu thuẫn trong nội tâm làm chohắn không biết phải làm sao.Lão yên lặng nhìn Tử Long bên dưới thác nước, trong lòng dâng lênnhiều cảm xúc, nếu như Tử Long rời khỏi thác nước, sẽ bạo thể màchết, mà không ra thác nước, thì sống mãi nơi đó còn ý nghĩa gì, cũngđừng nói tới sẽ có thể mở ra Linh Phong tộc điển, dù là có đạt đượcthánh cấp hay không không biết, thế nhưng bên ngoài còn có tộc nhâncủa mình, nguyện vọng mấy ngàn năm đều ký thác trên người vị thanhniên này, nếu như để hắn chết, thì mình sẽ trở thành tội nhân trong tộc,nhưng nếu thật sự phải lấy Sinh Mệnh Nguyên Dịch, thì không phải sẽlàm thất vọng người đã chết đi hay sao.Y Thanh Dương nhìn hắn đang mâu thuẫn nhẹ vỗ vai hắn, nhỏ giọngnói: “ Càn khôn vô cực, sinh tử ngoài thân, nếu tâm linh hoạt kỳ ảotĩnh, phù hoa diệt hết, tuổi thọ kết thúc có gì bi ai, chỉ mong hấp thuthiên địa tinh hoa, tạo thành mảnh đất phúc trạch, hóa sinh mệnh làmbổn nguyên dịch, dành cho thế gian, xóa đi ô trọc nơi đây, xóa đi mưagió thế gian, an hồn người chết, nhờ vào sự linh thiêng của vong linh,dưỡng người còn sống, dùng máu làm sinh cơ, sinh ra khí thanh khiết,chết mà giúp người còn sống, cần gì tiếc rẻ, nếu cần dùng cứ lấy…NgônPhúc, còn nhớ văn tự khắc trên bia đá hay không, đi lấy Sinh MệnhNguyên Dịch đi thôi, chúng ta là vì cứu người, dù là Mộc Dịch tiền bốicũng mong muốn làm như vậy, ngươi chớ quên lời của ngài đã nói, cũngđừng quên ông ấy vì sao mà chết, đi thôi, chúng ta chờ ngươi trở về.”“ Thế nhưng, như vậy sẽ quấy rối sự ngủ yên của Mộc Dịch tiền bối,ta…”“ Đệ Ngũ, tiểu tử này vì sao lại trọng yếu với ngươi như vậy tạm thờichúng ta không hỏi, chỉ cần nhìn thấy hắn còn chưa đạt tới đế cấp màngươi cũng dẫn vào, ta nghĩ ngươi nhất định là có nguyên nhân. Chúngta không thể mở trừng mắt nhìn hắn chết đi như thế, Thanh Dương nóiđúng, chớ quên Mộc Dịch tiền bối vì sao mà chết, mau đi đi.” Hỏa VôTình nhìn về phía thác nước, chỉ là hai mắt như hồi tưởng, cổ vũ nói.Đệ Ngũ Ngôn Phúc nghe vậy nhìn về phía hắn, lại nhìn Y ThanhDương: “ Nguyên lai các ngươi đã sớm biết…” Lúc này trong lòng hắncảm động nói không nên lời, bằng hữu là như thế, vẫn vô cùng tínnhiệm không cần phải nói ra.Hắn nhắm mắt lại khẽ gật đầu, tay phải thủ thế tung người bay lên,thoáng nhìn Tử Long đang đau khổ chống đỡ dưới thác nước, xoayngười hướng đế vong địa bay đi…Lúc này hỏa tinh hoa trong cơ thể Tử Long đang đối kháng thủy tinhhoa tấn công, ai cũng không chịu nhường bước, nhưng bởi thủy tinhhoa quá dư thừa, chậm rãi rót từng giọt vào, chỉ là như vậy gây cho hắnsự ...

Tài liệu được xem nhiều: