Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 4 CHƯƠNG 6

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 93.13 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH CHƯƠNG 6 : MỘC DỊCH THẾ GIA TRUYỀN KỲ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Hai mắt màu lam đậm của Tử Long càng ánh lên sự trầm tư trong nội tâm, càng tăng thêm vẻ u buồn, mái tóc đỏ hồng theo gió nhẹ tung bay, hắn chậm rãi cúi người xuống, hướng bốn lão nhân vái thật sâu, tất cả ngôn ngữ hóa thành hai chữ:
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 4 CHƯƠNG 6 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 4 : HỎA THẾ TỔ LỆNH CHƯƠNG 6 : MỘC DỊCH THẾ GIA TRUYỀN KỲ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiHai mắt màu lam đậm của Tử Long càng ánh lên sự trầm tư trong nộitâm, càng tăng thêm vẻ u buồn, mái tóc đỏ hồng theo gió nhẹ tung bay,hắn chậm rãi cúi người xuống, hướng bốn lão nhân vái thật sâu, tất cảngôn ngữ hóa thành hai chữ: “ Cảm tạ.”Đệ Ngũ Ngôn Phúc bước lên phía trước nâng Tử Long dậy, đẩy nhẹ hắnmột quyền mỉm cười nói: “ Đứa nhỏ, cảm tạ cái gì, chỉ là đáng tiếc đàncá trong đầm của ta thôi.”Tử Long quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên trong đầm nước, hơn mười concá trở mình lật bụng nổi lên, tản ra mùi thơm nhàn nhạt, hắn nhìn lãonhân cười áy náy, lại nhìn hướng đế vong địa nhẹ giọng nói: “ Tiền bối,ta muốn đến nhìn đế vong địa một chút.”Đệ Ngũ Ngôn Phúc thoáng suy nghĩ, lại nhìn ba người kia, lập tức khẽgật đầu, hắn tin tưởng Tử Long đến đế vong địa không phải là vì nướctrong đầm, biểu tình vừa rồi của Tử Long bọn họ đều nhìn thấy rõ ràng,đối với Mộc Dịch tiền bối, phàm là ai được nghe kể lại, đều sẽ có lòngtôn kính không gì sánh được. Nam Vinh Chinh đi tới gần Tử Long mởmiệng nói: “ Để ta đưa ngươi đi, ta biết ngươi muốn hiểu rõ điều gì đó.”Thân hình Tử Long chấn động, nhìn Nam Vinh Chinh, nhưng khôngnhìn ra điều gì khác thường, chính mình muốn tìm hiểu điều gì, lẽ nàohắn lại nhìn ra thân phận ám sư của mình hay sao, nhưng hắn cũngchưa từng biểu hiện ra điều gì, chỉ nhẹ gật đầu. Đệ Ngũ Ngôn Phúc nghecâu nói của Nam Vinh Chinh cũng có chút nghi hoặc, cảm giác như cóchỗ nào không đúng, nhưng hắn rốt cục cũng không biết là gì. Hắn cườicười nhìn hai người nói: “ Tốt lắm, ngươi bồi Ngọc Long đi thôi, nhưnghai ngươi cần phải nhanh trở về, ta đi bắt hết cá, chờ các ngươi về cùngăn, để cho các ngươi cũng nếm thử tay nghề của ta.”“ Vậy thật tốt quá, ta có đem theo Bách Hoa Lộ tới, hai người đi nhanhvề nhanh.” Y Thanh Dương vừa nghe sắp được ăn liền tiến lên chen lời,rước lấy một trận trợn mắt của Đệ Ngũ Ngôn Phúc.“ Tốt lắm, chúng ta đi thôi.” Nam Vinh Chinh kéo Tử Long bay lên,không hề kém Đệ Ngũ Ngôn Phúc chút nào hướng đế vong địa bay đi.Rất nhanh bọn họ đã tới sát bên đế vong địa, Tử Long đứng nơi đó, anbình nhìn chăm chú vào địa phương mĩ lệ kia, chỉ là trong lòng vẫn cómột nghi vấn, vì sao nơi này chung quanh phạm vi một dặm không cóthực vật gì sinh tồn?Nam Vinh Chinh như nhìn ra sự nghi hoặc của Tử Long cười mở miệngnói: “ Ngươi có muốn biết vì sao trong cấm địa nơi nào cũng có phongcảnh thật đẹp, nhưng nơi này trong phạm vi một dặm đều là hoangvắng một mảnh?”Tử Long cười khổ, vì sao Nam Vinh Chinh luôn hiểu được suy nghĩ củangười khác đến như vậy, Nam Vinh Chinh cười hài lòng nói tiếp: “ Đólà bởi vì chúng ta thường xuyên trao đổi võ nghệ tại nơi này, ngươi cũngbiết bên trong cấm địa không có sự lưu luyến gì về thế tục, nên thiếuthốn rất nhiều lạc thú, cho nên chúng ta chia làm nam bắc hai phái,bình thường ở chỗ này luận bàn võ công, tiêu pha thời gian buồn chán,cho nên mới tạo thành hình dạng hiện tại.”Kỳ thật trong lòng Tử Long cũng mơ hồ đoán được một chút, nghe hắngiải thích thì càng thêm hiểu rõ sự việc. Hắn giương mắt nhìn hướng cổthụ trong đầm, trên cây cành lá xanh um tươi tốt, dây leo xanh mọcnhững đóa hoa thật thanh nhã mĩ lệ, một đôi vợ chồng sau khi mất đisinh mệnh cũng có thể làm bạn mãi mãi cùng nhau, gắn bó ôm ấp, đó cólẽ cũng là một loại hạnh phúc. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, bọn họ cũngkhông thật sự chết đi, mà là thay đổi một cách sống khác, vĩnh viễn sinhhoạt với nhau, sống mãi trong Tường Vân cấm địa, có thể bất hủ, siêuthoát tới một loại ý cảnh, không còn từ ngữ nào có thể hình dung, đónhư là một bức tranh, trong lơ đãng khắc vào trái tim, làm cho không aicó thể quên.Ánh mắt của hắn dời xuống phía dưới, rơi lên tấm bia đá, chợt ngheNam Vinh Chinh nói: “ Càn khôn vô cực, sinh tử ngoài thân, chỉ cầntâm linh tĩnh lặng, diệt hết phù hoa, tuổi thọ kết thúc có gì bi ai, dùngthân thể này, đổi thiên địa tinh hoa, tạo ra vùng đất đầy phúc trạch, hóasinh mệnh bổn nguyên thành dịch, thuận theo thế gian, khử trừ ô trọc,tiêu tán ô uế của không gian, an linh hồn người đã chết, chỉ cần linhthiêng, dưỡng người còn sống, dùng máu đổi thành khí thuần khiết,người chết giúp người sống lại, có gì đáng tiếc rẻ, cần dùng thì cứ lấy.Đây là nội dung được khắc trên bia đá, cũng chính là lời nói trước khitự giải của Mộc Dịch tiền bối, có rất nhiều người cho rằng đây là mộtđoạn thuật pháp hóa thể vi nguyên, cũng có người cho rằng đây là lờitrăn trối của tiền bối trước khi chết, nhưng những lời này đã không cònai có thể nghiệm chứng.”Nam Vinh Chinh quay đầu nhìn Tử Long nói tiếp: “ Trên đời không chỉcó một mình tiền bối có thể lý giải sinh mệnh, theo ta được biết, hậunhân của tiền bối cũng đều l ...

Tài liệu được xem nhiều: