ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 3 : THU PHỤC DIỄM ƯNG Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Không biết qua bao lâu, Tử Long chậm rãi mở mắt, lực lượng tinh thần của hắn khôi phục hơn phân nửa, mà diễm ưng cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn, không có một chút động tác.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 5 CHƯƠNG 3 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 3 : THU PHỤC DIỄM ƯNG Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiKhông biết qua bao lâu, Tử Long chậm rãi mở mắt, lực lượngtinh thần của hắn khôi phục hơn phân nửa, mà diễm ưng cũngđang nhìn chằm chằm vào hắn, không có một chút động tác.Tử Long vừa đứng lên, thân thể diễm ưng lập tức phát ratrạng thái vỗ cánh chuẩn bị đối chiến, đôi mắt cũng trở nên sắcbén.Tinh thần lực bình tế của Tử Long lập tức triển khai, diễm ưngcũng cảm nhận được cỗ lực lượng này, sưu một tiếng bay lênkhông trung, miệng ưng hé mở, một đoàn hỏa diễm màu lamnhạt bay ra. Tốc độ không những không bằng lúc đầu, trái lạicòn thập phần thong thả, Tử Long khẽ chau mày, dễ dàng nétránh. Nhưng đoàn hỏa diễm giống như đã tập trung vào hắn,vẫn không nhanh không chậm đi theo phía sau hắn, làm hắnphải dừng bước tránh né, cứ liên tục né tránh như vậy tới khinào mới chấm dứt, hắn nhanh chóng chụp khối đá vụn, tayphải một trảo lập tức ném tới hỏa diễm. Chỉ là, đá vụn bắntrúng hỏa diễm chẳng những không thể dập tắt, trái lại cònbiến thành bụi bặm lả tả rơi xuống, mà hỏa diễm chỉ thoáng lờmờ đi một chút.Tử Long nhìn thấy làm vậy cũng có chút hiệu quả, không khỏidùng đá liên miên kích trúng hỏa diễm, khi hơn mười khối đábiến thành bụi, thì hỏa diễm màu lam nhạt kia đã bị dập tắt.Lúc này diễm ưng cũng bắt đầu động, nó bay vút lên, xòe haicánh giữa không trung, rất nhanh xoay tròn, chiếc mỏ cứngrắn giống như mũi khoan, lập tức đánh về phía Tử Long.Tử Long cẩn thận quan sát hành động của diễm ưng, cũngmay trong thời gian ngắn kịp làm ra phản ứng, ngay khi diễmưng xoay tròn đánh úp về phía hắn thì hắn nhảy mạnh về phíatrước, tránh thoát diễm ưng, hướng chỗ Tam Diệp Sinh LinhQuả nhảy tới. Nhưng ngoài dự liệu của hắn chính là, lúc hắnrơi xuống, phương hướng của diễm ưng cũng vừa chuyển,hung hăng đánh vào ngay ngực hắn. Diễm ưng xoay tròn tạora áp lực thật mạnh, làm thân thể Tử Long run lên, ở ngựcnhất thời nặng nề không gì sánh được, trong miệng phát ngọt,Sinh Minh Nguyên Dịch hình thành một ngụm máu vô sắc từkhóe miệng phun ra, rơi xuống phía dưới.Nhưng vào lúc này, Tam Diệp Sinh Linh Quả phát ra quangmang màu lục nhàn nhạt, hương khí không ngừng tuôn ra, rấtnhanh đầy ngập sơn động, chỉ thấy ba phiến lá xanh với tốc độcó thể thấy được nảy ra một quả cây tròn tròn. Vừa rơi xuốngbên cạnh Tam Diệp Sinh Linh Quả, Tử Long nhìn thấy nó trổtrái, hắn biết đó là biểu hiện quả đã chín, vô ý thức đưa tay háixuống.Trong tích tắc linh quả bị hái xuống, ba phiến lá cây màu lụclập tức bắt đầu héo rũ, dần dần hóa thành tro tàn lẳng lặng tánđi. Tử Long thu tay trở về mở lòng bàn tay ra, chỉ thấy mộtquả cây màu đỏ thắm đang nằm bên trong. Nhưng hiện tại hắnkhông thể ăn, bởi vì chỉ cần ăn vào, nguyên linh bị áp chế lâungày sẽ bị trùng kích ra, đến lúc đó khẳng định sẽ bị đột phátầng thứ năm. Nếu không ăn sau một canh giờ trôi qua, thì linhlực của linh quả cũng sẽ tan hết, trở thành phế phẩm, một gốccây phải mất sáu ngàn năm mới có linh quả coi như sẽ bị lãngphí.Ngẩng đầu nhìn diễm ưng, thấy nó vẫn không nhúc nhích đứngnhìn linh quả trong tay hắn, điều này làm cho hắn nhớ tới BaBa, lúc mới gặp nó nó cũng đang thủ hộ Chu Quả. Dị thú thủhộ linh vật mà đến cuối cùng không được linh quả, thật sự làrất bi ai, suy nghĩ một chút, Tử Long đưa Tam Diệp Sinh LinhQuả chậm rãi hướng về phía diễm ưng.Dị thú đã sinh tồn suốt sáu ngàn năm luôn luôn có trí tuệ, tuyrằng không thông minh như nhân loại, nhưng biết Tử Longlàm như vậy để làm gì. Diễm ưng chậm rãi hướng Tử Long đihai bước, nhìn thấy quang mang chân thành trong mắt TửLong, không khỏi thò đầu qua, nhẹ nhàng mổ lấy linh quả,ngửa đầu nuốt xuống. Diễm ưng vừa nuốt xong linh quả, độtnhiên bay lên không trung, hỏa diễm màu lam nhạt mãnh liệtthiêu đốt quanh thân thể, quang mang bắn ra bốn phía. Tiếngưng kêu không ngừng vọng vang bên trong sơn động trốngtrải, dần dần, thân thể diễm ưng không ngừng tăng lớn, hỏadiễm màu lam nhạt cũng từ từ chuyển hóa, chậm rãi, màu sắchỏa diễm đã biến thành màu đen, mà thân thể diễm ưng cũnglớn lên vô số lần.Nhưng như vậy cũng chưa kết thúc, “ oanh” một tiếng nổ,xuyên thấu qua nham thạch trên nóc động, xuất hiện một đạothiểm điện màu tím như đại đao trực tiếp hướng diễm ưng bổtới. Diễm ưng bị thiểm điện bổ trúng, thân hình bắt đầu kịchliệt co rút lại. Trong lòng Tử Long cả kinh, thiên lôi, diễm ưngăn linh quả không ngờ có thể vượt qua thứ đế cấp thăng lên tớiđế cấp.Ở bên ngoài hỏa sơn, Hỏa Chính Thiên ngây người nhìn mâyđen tụ tập dày đặc trên bầu trời, một đạo một đạo thiểm điệnkhông ngừng kích thẳng xuống phía bên phải chừng một dặmvới miệng núi lửa, hắn không khỏi thầm sốt ruột cho Tử Long,bởi vì không ai có thể chịu đựng nhiệt độ cao bên trong hỏasơn thời gian quá lâu, k ...