Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 5 CHƯƠNG 4

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 93.72 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 4 : TƯ KHÔNG THẾ GIA KHIÊU CHIẾN Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Hỏa Chính Thiên hưng phấn nhìn Tử Long đã an toàn trở về nói: “ Ngọc Long tiên sinh quả nhiên là siêu nhân, không ngờ lại lấy được Thiên Hỏa tộc điển. Núi lửa đã phun, tiên sinh nên rời xa nơi này một chút.” Tử Long gật đầu, lôi kéo Dương Hán Sâm đang đứng sững sờ nhìn diễm ưng, rất nhanh lui ra...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 5 CHƯƠNG 4 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 4 : TƯ KHÔNG THẾ GIA KHIÊU CHIẾN Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiHỏa Chính Thiên hưng phấn nhìn Tử Long đã an toàn trở về nói: “Ngọc Long tiên sinh quả nhiên là siêu nhân, không ngờ lại lấy đượcThiên Hỏa tộc điển. Núi lửa đã phun, tiên sinh nên rời xa nơi này mộtchút.”Tử Long gật đầu, lôi kéo Dương Hán Sâm đang đứng sững sờ nhìn diễmưng, rất nhanh lui ra sau mấy trăm thước mới dừng lại, hắn muốn nhìnxem đám người Hỏa Chính Thiên làm sao ứng phó với việc núi lửaphun tràn.Không bao lâu, dung nham phún ra, gặp phải không khí bên ngoài liềnbiến thành màu đỏ thẫm. Chỉ thấy Hỏa Chính Thiên mang theo hơnmười khống tố sư hai tay không ngừng biến ảo thủ thế, trong miệngđồng loạt hét lớn: “ Cố Viêm Thuật.” Chỉ thấy một đoàn hồng quanghướng dung nham phía trước phủ tới, dung nham bị hồng quang baotrùm lập tức đình chỉ lưu động, biến thành nham thạch tản ra nhiệtlượng màu đỏ sẫm. Tuy rằng dung nham đã bị cố định, nhưng dungnham phía sau vẫn không ngừng tuôn ra, hồng quang không ngừng ậptới, lại tiếp tục cố định lại làn sóng dung nham tuôn ra. Cứ như vậy,trước mặt Hỏa Chính Thiên bọn họ nham thạch càng tích càng cao, rấtnhanh cũng đã chặn được tốc độ dòng chảy dung nham, nhưng bọn họcũng không dám thả lỏng, vẫn tiếp tục thi triển Cố Viêm Thuật khôngngừng.Sắc trời từ từ lờ mờ xuống, ánh trăng còn chưa lên, mà hỏa sơn cũnghồng quang tận trời, bầu trời bị nhuộm thành một màu hồng đỏ rựcnhư bị hỏa thiêu. Dung nham bên trong hỏa sơn vẫn không ngừng tuônra, nhưng cũng đã rất chậm, mà Cố Viêm Thuật của đám người HỏaChính Thiên đã hình thành một tầng tường nham thạch cao tới mấythước, từ dung nham tràn lên, bức tường cũng không ngừng tăng cao,hình thành một đạo cảnh quan, như một chiếc đèn lồng xếp màu hồngmĩ lệ.Không lâu sau, bên trong miệng núi lửa cũng không còn dung nhamtuôn ra, nhưng dung nham bị cố hóa cũng cần tới mấy tháng mới hoàntoàn đông cứng, mà lần này sau khi hỏa sơn phun trào, khả năng trongvài chục năm tới cũng sẽ không tiếp tục phun ra nữa. Đợi thêm một thờigian, nhìn thấy không còn xuất hiện dị trạng gì, tất cả mọi người cùngthở ra. Hỏa Chính Thiên ngừng phát Cố Viêm Thuật, lau vùng tráncũng đã không còn bao nhiêu mồ hôi, mang theo hơn mười khống tố sưđã kiệt sức hướng Tử Long đi tới.Hỏa Chính Thiên hữu khí vô lực tới trước người Tử Long, nói: “ Lầnnày vào hỏa sơn đúng là hung hiểm phi thường, tiên sinh nhất địnhcũng đã mệt, có gì muốn nói, chúng ta về rồi hãy nói.”Tử Long khẽ gật đầu, cùng đoàn người Hỏa Chính Thiên xuống núi, vềtới đại viện Hỏa gia. Hỏa Chính Thiên phân phó người đưa Tử Long vàDương Hán Sâm về nghỉ ngơi, còn hắn trở về phòng nghỉ. Lúc này HỏaDĩnh Đông ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có, còn chưa kịpchào hỏi Tử Long đã được người hầu dìu trở về phòng. Người hầu đưahai người Tử Long đi tới hậu điện của Chính Xan điện, chỉ thấy ở đâyđã được chuẩn bị hai gian phòng. Hỏa Dĩnh Đông đã xem câu nói củaDương Hán Sâm là thật tình, nên chuẩn bị sẵn. Tử Long đi vào phòng,Dương Hán Sâm cũng đi theo vào.Con mắt Dương Hán Sâm thủy chung không rời khỏi diễm ưng trên vaiTử Long, nhẹ cau mày nói: “ Đại ca, con quạ đen này ngươi tìm ở đâura, nhỏ như vậy sao có thể đem ngươi bay đi, thật là kỳ quái.”Diễm ưng nghe hắn vừa nói như thế, nhất thời hai cánh vỗ mạnh, hunghăng nhìn hắn, hình như chỉ cần hắn nói thêm câu nữa sẽ lập tức côngkích ngay. Nhưng Dương Hán Sâm cũng không để ý, chỉ đưa tay địnhvuốt ve diễm ưng, Tử Long vội vàng ngăn trở hắn, trong lòng buồncười, đại danh đỉnh đỉnh Hắc Vũ Diễm Ưng lại bị gọi là quạ đen, cũngkhó trách nó lại có địch ý với Dương Hán Sâm, không khỏi nói: “ Đâykhông phải quạ đen, ngươi nghe nói qua diễm ưng không?”“ Đương nhiên, có người nói diễm ưng là do hỏa diễm dung hợp thiênđịa linh khí biến thành, thiện sử hỏa diễm, sinh tồn tại nơi nóng cháy,trời sinh tính hung mãnh, sống lẻ loi, không có đồng bạn hoặc là loàichim nào làm bạn. Lẽ nào con quạ này là diễm ưng, đại ca, ngươi đừngnói đùa, diễm ưng toàn thân đều là hỏa diễm hồng sắc, con vật nhỏ nàylàm gì giống diễm ưng? Đại ca thật là biết nói giỡn.” Dương Hán Sâmkhông hề lưu ý đến sự thị uy của diễm ưng, trong giọng nói tràn ngập vẻkhông tin.“ Không sai. Đây cũng không phải diễm ưng phổ thông, nó chính làvương giả của loài diễm ưng, không, hiện tại phải gọi là đế giả - Hắc VũDiễm Ưng, không biết cái tên này ngươi có nghe qua chưa?” Tử Longnhìn Hắc Vũ Diễm Ưng mỉm cười nói.“ Cái gì? Nó là địa ngục trừng phạt giả? Vậy thì càng khoa trương,đừng cho là ta ngốc nên cái gì cũng không hiểu, xem con quạ đen là thầnđiểu. Thiết, ta muốn đi ăn cơm, bọn họ có lẽ đã chuẩn bị xong rồi.” Vẻmặt Dương Hán Sâm xem thường nhìn diễm ưng, nói xong liền xoayngười rời đi.Hắc Vũ nghe hiể ...

Tài liệu được xem nhiều: