ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 9: THÂU, ĐẠO, THƯỞNG TAM TẬP ĐOÀN Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Tử Long vừa nghe nhất thời một trận khổ não, quay đầu nhìn Tư Không Huyễn, thế nhưng Tư Không Huyễn lại vờ nhìn sang nơi khác, làm hắn bất đắc dĩ cười nói: “ Xin lỗi, ta không thể mang theo ngươi, ta không biết trên đường sẽ phát sinh chuyện gì, đồng thời không thể bảo đảm sự an toàn của ngươi.” “...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 5 CHƯƠNG 9 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 9: THÂU, ĐẠO, THƯỞNG TAM TẬP ĐOÀN Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiTử Long vừa nghe nhất thời một trận khổ não, quay đầu nhìn TưKhông Huyễn, thế nhưng Tư Không Huyễn lại vờ nhìn sang nơi khác,làm hắn bất đắc dĩ cười nói: “ Xin lỗi, ta không thể mang theo ngươi, takhông biết trên đường sẽ phát sinh chuyện gì, đồng thời không thể bảođảm sự an toàn của ngươi.”“ Không quan hệ, ngài mang theo ta đi, bằng không ta...ta...mặc kệ nóithế nào ta nhất định phải đi theo ngài.” Tư Không Tĩnh lộ ra dáng dấphờn dỗi của nữ nhân, cầm cánh tay Tử Long cố sức lắc mạnh nũng nịunói.“ Cái này...Tư Không gia chủ, như vậy không tốt đâu.” Không có biệnpháp, Tử Long không thể làm gì khác hơn là đem chuyện khó khăn nàyđẩy qua Tư Không Huyễn.Nào ngờ Tư Không Huyễn lại làm ra hình dáng nhún vai nói: “ NgọcLong tiên sinh, điều này ta quản không được, đây là chủ ý của Tĩnh nhi,ta không thể có ý kiến gì.”Tử Long đưa mắt nhìn Hỏa Chính Thiên, nhưng hắn giống như đãthương lượng trước với Tư Không Huyễn, mỉm cười nhìn Tử Long,hình như muốn nói chuyện của hắn thì hắn phải tự đối phó, bất đắc dĩhắn đành khuyên bảo Tư Không Tĩnh: “ Như vậy thật sự không tốt, takhông biết phải đi tới đâu, có thể trở về hay không, đến lúc đó ngươi hốihận cũng không kịp, hơn nữa rời nhà sẽ rất lâu, nhất định sẽ nhớ nhà,ngươi lưu lại bồi người nhà đi.”Tư Không Tĩnh bướng bỉnh lôi kéo Tử Long làm nũng nói: “ Nhất địnhsẽ không, ngài đi tới đâu ta sẽ theo tới đó, cũng tốt được thêm kiến thức,bằng không luôn ở nhà cái gì cũng không biết, nếu có lúc nào ta muốnvề nhà, ta sẽ tự mình về, nhất định không làm ngài phiền phức.”Tử Long nhất thời không còn biết nói gì, đối với Tư Không Tĩnh hắnthật sự không có cách nào, ở Hán Võ học viện cũng như vậy, bây giờcũng như vậy, bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là gật đầu đáp ứng,Tư Không Tĩnh thấy hắn đồng ý, như sợ hắn đổi ý, lập tức leo lênPhong Năng xa, nói thế nào cũng không chịu xuống, dù cáo biệt TưKhông Huyễn cũng chỉ vẫy tay, hình như không có chút lưu luyến.Dương Hán Sâm cũng không có cảm giác gì đặc biệt, với hắn mà nói chỉcần có thức ăn, cái gì cũng dễ nói, may là Hỏa Chính Thiên biết việcnày, những chỗ trống trên Phong Năng xa đều chứa đủ loại thức ăn,làm hắn vô cùng mừng rỡ, vừa lên xe cũng không nói nửa câu, liền ănkhông nghỉ, Tư Không Tĩnh cũng từng thấy qua, nên cũng không cònthấy lạ.Phong Năng xa chậm rãi chạy trên Thất Sắc Nhai, sáng sớm nên TửLong rốt cục nhìn thấy cảnh sắc đặc biệt của Minh Diệu thành, mặt trờivừa mọc lên không lâu, ánh dương quang chiếu xuống Thất Sắc Nhaichiếu lên viên thủy tinh hình tròn trên thủy tinh tiểu điếm, ánh sángchói mắt phản xạ qua thủy tinh, hình thành bảy màu sắc thật đẹp chiếurọi trên đường, làm cho cả con đường như một tấm thảm đủ màu vôcùng mĩ lệ.Buổi tối yên ả trôi qua, lại một ngày mới bắt đầu, quang mang bảy màunhư chú gà trống báo giờ chuẩn xác, những tiểu điếm hai bên đường bắtđầu mở rộng cửa đón khách, sinh hoạt lại sống động, từng đàn chim ríurít náo nhiệt, tắm rửa ánh nắng sáng sớm đầy thanh khiết.Rất nhanh Phong Năng xa dừng lại trước cửa thủy tinh tiểu điếm, TửLong mang theo Tư Không Tĩnh cùng Dương Hán Sâm xuống xe, đi vàotiểu điếm, Tư Không Tĩnh khó hiểu hỏi: “ Chúng ta tới đây làm gì?Không phải đi Cô Không thành sao?”“ Ta đã nói vào Minh Diệu thành có việc muốn làm, chúng ta phải ở lạiđây một ngày, sáng mai xuất phát.” Tử Long vừa đi vừa nói.Tư Không Tĩnh gật đầu cũng không nói gì thêm, nếu đã cùng đi, vậy tấtcả nghe theo hắn, nhưng chỉ cần mình đạt được mục đích ở chung vớihắn một chỗ, như vậy là đủ rồi, vì chính nhà mình, nàng nguyện ý hisinh tất cả, huống chi nam nhân này cũng không hề đáng ghét, trái lạivô cùng hoàn mỹ.Dương Hán Sâm thì không có gì, chỉ cần đi theo Tử Long, hắn đi nơinào cũng được, tất nhiên là vì lịch lãm, cứ xem như là tu luyện, bởi vìphụ thân hắn từng nói với hắn, tu luyện thì phải tu tâm, muốn làm đếncảnh giới linh hoạt kỳ ảo, đạm nhiên vô chất, chính vì vậy hắn đối vớiviệc gì cũng chân chất đơn thuần, hắn cho rằng không cần mong muốnsuy nghĩ, sẽ linh hoạt kỳ ảo thản nhiên, nhưng Tử Long cũng không biếtđiều này, bằng không không biết hắn sẽ tức giận thành bộ dáng gì nữa.Vừa vào thủy tinh tiểu điếm, Tả Chấn Lôi liền ra đón, trong ánh mắthắn cũng không còn sự sắc bén ngày hôm qua, khôi phục lại vẻ già lãoban đầu, thấy Tử Long không khỏi cười nói: “ Tiên sinh tới thật sớm,không biết đã ăn sáng chưa? Không bằng ở đây ăn một ít nhé?”Tử Long nhàn nhạt nở nụ cười, thầm nghĩ, Tả lão bản, để xem ngươilàm sao chịu được. Quả nhiên không đợi hắn lên tiếng, Dương Hán Sâmđã giành nói trước: “ Có ăn sao, thật tốt quá, đại ca, chúng ta cũngđừng khách khí.”Tử Long nhìn Dương Hán Sâm, quả nhiên là vậy, sau đó nhìn Tả ChấnLôi nói: “ Tả lão bản, cung kính không bằng tuân mệnh, nhưng Tả lãobản phải chuẩn bị đủ thức ăn mới được.”Tả Chấn Lôi ngượng ngùng cười, nói: “ Tiên sinh ngài yên tâm, tuyrằng tiểu điếm rất nhỏ, nhưng một ít thực vật vẫn đãi nổi, chỉ là hai vịnày...”“ Nga, quên giới thiệu cho Tả lão bản, hai vị này đều là bằng hữu của ta,Dương Hán Sâm, Tư Không Tĩnh.” Tử Long giới thiệu hai người, sauđó lại nhìn hai người nói tiếp: “ Vị này là lão bản của thủy tinh tiểuđiếm, Tả Chấn Lôi.”Tư Không Tĩnh tiến lên vừa cười vừa nói: “ Đã sớm nghe đại danh Tảlão bản, hôm nay vừa thấy thật hân hạnh.”Dương Hán Sâm cũng học theo Tư Không Tĩnh nói: “ Đã sớm nghe đạidanh Tả lão bản, hôm nay vừa gặp ta cũng thật hân hạnh, nhưng, lúcnào được ăn?”Tả Chấn Lôi vừa nghe thì cười lớn một tiếng nói: “ Vị tiên sinh này thậtkhôi hài, đây đều theo ý Ngọc Long tiên sinh, mời chư vị, không có mónngon gì, mong chư vị đừng cười chê.”Mấy người cùng đi vào nội sảnh, ngồi quanh bàn ...