ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 6 : TUYỆT ĐỐI CHẤN ĐỘNG CHƯƠNG 5: ĐỘT NHIÊN TẬP KÍCH Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Tia sáng trên đỉnh đầu chợt tối liền sáng, rốt cục, dưới sự nỗ lực không ngừng của Hắc Vũ, Tử Long và Đạm Thai Viên đã đáp xuống mặt đất. Nhìn trời xanh mây trắng, hai người cảm nhận sự vui sướng vừa được tái sinh trở lại.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 6 CHƯƠNG 5 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 6 : TUYỆT ĐỐI CHẤN ĐỘNG CHƯƠNG 5: ĐỘT NHIÊN TẬP KÍCH Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiTia sáng trên đỉnh đầu chợt tối liền sáng, rốt cục, dưới sự nỗ lực khôngngừng của Hắc Vũ, Tử Long và Đạm Thai Viên đã đáp xuống mặt đất.Nhìn trời xanh mây trắng, hai người cảm nhận sự vui sướng vừa đượctái sinh trở lại. Hiện tại bọn họ đang ở ngay trước ngôi nhà gỗ nhỏ nằmbên trong U Minh Sơn.Hắc Vũ thả hai người xuống đất liền bay lên bầu trời, rất nhanh biếnthành một điểm đen, cuối cùng biến mất không còn nhìn thấy. Tử Longchậm rãi đi tới gần mép vực nhìn xuống U Minh Vong Uyên, bên dướiđen ngòm, nhìn không thấy bất luận thứ gì. Ở dưới nơi này, hắn chếtmà sống lại, ám ảnh đề thăng một tầng, cũng là nơi này, thiếu chút nữabiến thành mộ địa mai táng hắn, hắn lắc đầu, không tiếp tục nghĩ vềVong Hồn Vương biến thái kia nữa.Chậm rãi xoay người, đi tới bên cạnh Đạm Thai Viên, nhìn thấy ánhmặt trời tâm tình Tử Long tốt hơn rất nhiều, không khỏi cười nói: “Sau này ngươi có tính toán gì không?”Ánh mắt Đạm Thai Viên nhìn về nơi xa, trên mặt hiện lên thần tình thêlương: “ Dự định? Ta không biết, nhưng ta nghĩ trước tiên đi theongươi, có lẽ có một ngày, ta có thể nhớ được quá khứ.”Nhìn ánh mắt thê lương của Đạm Thai Viên, trong lòng Tử Long chợtcăng thẳng, nàng không có thân nhân gì sao? Nhưng người bên cạnhhắn cũng đã có rất nhiều, Dương Hán Sâm, Lưu Ích Manh, Hồ Dươngcòn có Tư Không Tĩnh, cũng không để ý có thêm một người, muốn đitheo thì cho nàng theo thôi, hắn mỉm cười, khẽ gật đầu.Đạm Thai Viên thấy Tử Long đồng ý, vẻ mặt mừng rỡ đi tới gần hắn,ngượng ngùng cúi đầu, kéo tay hắn: “ Ngươi thực sự không chê baichuyện ta từng làm sao?”Ánh mắt Tử Long nhìn về phía chân trời, gió nổi mây bay, vẫn luônthay đổi, thanh âm của hắn có chút mờ mịt: “ Người, cũng có sai lầm,nhưng chỉ là “ đã từng”, đối với hiện tại, cũng không còn ý nghĩa gì nữa,chuyện quá khứ, cứ để thành quá khứ đi, trọng yếu nhất là hiện tại, còncó tương lai, người luôn quay đầu nhìn về quá khứ, thì sẽ không cảmthấy cuộc sống tốt đẹp.”Đạm Thai Viên ngẩng đầu nhìn vẻ cảm khái của Tử Long, tư duy rơivào trong lời nói của hắn, có thể hắn nói rất đúng, quá khứ cứ để điqua, nàng nhẹ nhàng dựa vào bờ vai của hắn, nhìn theo ánh mắt hắn,hướng tới phía chân trời, nhiều đóa mây trắng dần dần bay xa, gió nhẹthổi qua, thổi tán mái tóc hai người, vô cùng phiêu dật, tựa như tâmtình của bọn họ lúc này.Tử Long nhẹ quay đầu nhìn về phía ngôi nhà gỗ nhỏ, chậm rãi giơ lêntay phải, hỏa nguyên linh bay ra, biến ảo thành Nguyên Huyễn Thứtrực tiếp bay về phía nhà gỗ, “ oanh...”, một tiếng, nhà gỗ nhất thời hóathành tro tàn, gió nhẹ thổi qua đều tán đi, hiện ra một mảnh đất trống,cũng đã tán đi đoạn hồi ức thê thảm của Đạm Thai Viên, Tử Long quayđầu nhìn về phía Đạm Thai Viên: “ Chúng ta đi thôi, địa phương nàyngươi không cần quay lại nữa.”Đạm Thai Viên nhìn Tử Long, ngượng ngùng gật đầu, đi bên cạnh hắn,không hề rời một tấc nào. Đột nhiên Tử Long nghĩ tới một việc, nhìn UMinh Lâm trước mặt, có chút hiếu kỳ hỏi: “ Ngươi còn nhớ hay không,trước đi ngươi làm sao tránh được độc khí của Bạch Hồn?”Đạm Thai Viên thoáng nôn khan, chậm rãi nói: “ Hình như là vì óc củaBạch Hồn, ta còn nhớ, mỗi lần thụ thương sẽ giết chết Bạch Hồn hút óccủa chúng, thương thế sẽ lành rất nhanh, hơn nữa không cần sợ độc khí,nhưng hiện tại nghĩ lại liền thấy nôn mửa.”“ Nga, vậy hiện tại có phải cũng không cần sợ độc?”“ Hẳn là như vậy, từ lần đầu tiên hút não Bạch Hồn, cũng không còn sợđộc vật gì nữa.”“ Tốt lắm, chúng ta đi thôi.” Nói xong, Tử Long mang theo Đạm ThaiViên đi vào rừng rậm, nguyên linh trong cơ thể không ngừng tuần hoàn,chống lại độc khí xâm lấn, rất nhanh bọn họ đã đi ra khỏi U Minh Lâm,về tới Cô Không thành. Hắn tính toán một chút, đại khái đã rời khỏi CôKhông thành chừng bốn, năm ngày, không biết hiện tại mấy người LưuÍch Manh có phải đang lo lắng cho mình, nghĩ tới đây bước chân liềnnhanh hơn, hướng Hỏa phủ đi tới.Tử Long đi trên đường lớn Cô Không thành, phát hiện sau vài ngày lạicó gì không đúng, mọi người đều có hình dáng như sợ hãi khẩn trương,thậm chí còn có người mang theo toàn bộ gia sản hướng ngoài thànhchạy đi, đối với người ngoài như Tử Long bọn họ cũng làm như khôngthấy.Vì không hiểu rõ trạng huống nên Tử Long chỉ hiếu kỳ nhìn họ bận rộn,lại nhìn Đạm Thai Viên, hắn nghĩ chuyện này có lẽ liên quan tới nàng,nhưng chỉ cần trở lại Hỏa phủ sẽ biết. Mà Đạm Thai Viên vẫn yên lặngđi theo Tử Long, vô luận đi đâu cũng không phản đối hay có ý kiến, chỉcần nơi nào có hắn, ở đâu cũng được, lòng tin đối với hắn, nàng gần nhưlà mù quáng đi theo.Đi qua một con đường, hai người Tử Long rốt cục đến Hỏa phủ. Thếnhưng làm cho Tử Long ngoài ý muốn chính là, bên trong b ...