ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 6 : TUYỆT ĐỐI CHẤN ĐỘNG CHƯƠNG 7: LÂN VÂN HƯƠNG CẢNH Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Sáng sớm, tia nắng mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ ánh lên khuôn mặt tuấn mỹ của Tử Long, đôi mắt màu xanh vừa mở ra hiện lên một tia sáng, xem ra sầu bi hôm qua cũng không còn nữa. Hắn sửa sang lại một chút, chậm rãi ngồi dậy, đi vào phòng trong rửa mặt cho tỉnh táo, nhìn hình ảnh mình trong gương,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 6 CHƯƠNG 7 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 6 : TUYỆT ĐỐI CHẤN ĐỘNG CHƯƠNG 7: LÂN VÂN HƯƠNG CẢNH Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiSáng sớm, tia nắng mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ ánh lên khuôn mặttuấn mỹ của Tử Long, đôi mắt màu xanh vừa mở ra hiện lên một tiasáng, xem ra sầu bi hôm qua cũng không còn nữa. Hắn sửa sang lại mộtchút, chậm rãi ngồi dậy, đi vào phòng trong rửa mặt cho tỉnh táo, nhìnhình ảnh mình trong gương, Tử Long mỉm cười, với hình dáng của hắnnếu trở về Hán Hoa đế quốc còn có ai nhận ra được nữa? Ai có thể nghĩra hắn là nam hộ lý sư dáng vẻ quê mùa trong Hán Võ học viện?Nghĩ đến Hán Võ học viện, Tử Long không khỏi nhớ tới Ba Ba, tiểu tửham ngủ kia không biết hiện tại đang làm gì? Không có nó bên cạnhcũng cảm thấy nhớ, xem ra phải tìm thời gian đến đón nó trở về.Đã rửa mặt xong, bên ngoài có tiếng gõ cửa thật nhẹ truyền vào, hắn mởcửa, Tư Không Tĩnh vẻ mặt mệt mỏi rã rời xuất hiện trong tầm mắt củahắn, từ trong ánh mắt lờ mờ của nàng có thể nhìn ra đã một đêm chưangủ. Mặc dù sớm đoán nàng sẽ đến tìm mình, nhưng Tử Long cũngkhông nghĩ lại sớm như vậy.Tử Long để nàng đi vào, hai người đứng nhìn nhau. Tư Không Tĩnhchậm rãi cúi đầu, thanh âm run rẩy nói: “ Ta...xin lỗi, ta...ta lừa ngươi,bởi vì gia tộc ta mới đi theo ngươi, hiện tại...”Không đợi Tư Không Tĩnh nói xong, khóe miệng Tử Long hiện lên vẻtươi cười: “ Không cần nói nữa, chúng ta đi thôi, ta sẽ giúp ngươi, ngươiphải nhớ kỹ, chúng ta là bằng hữu.” Nói xong liền xoay người rời khỏiphòng.Tư Không Tĩnh đã dự đoán tất cả, duy nhất không ngờ lại có tình hìnhnày. Nàng đứng sững sờ không biết làm sao, hoàn toàn khó hiểu,nguyên lai, hắn đã sớm biết. Bằng hữu sao? Hắn vẫn còn xem mình làbằng hữu...Khi Tư Không Tĩnh đi tới phòng khách ở lầu một, đã có rất nhiều ngườiđang chờ nơi đó. Thấy nàng xuất hiện, Đạm Thai Viên bước tới, kéonàng đi ra ngoài, Tử Long mang theo Lưu Ích Manh cùng Hồ Dươngcũng rời đi.Hỏa Dĩnh Khiết lại giữ chân Tử Long, thế nhưng chủ ý của Tử Long đãquyết, cũng không tiếp tục kiên trì, bởi vì nơi này dù cũng đã là tòathành thuộc sở hữu của hắn, sớm muộn gì hắn cũng trở về, đây là TửLong tự mình nói, cho nên Hỏa Dĩnh Khiết cũng chỉ đành an bài tất cả,tiễn bọn họ rời đi.Năm người Tử Long chậm rãi đi trên đường lớn còn đang kiến thiết sửasang lại. Từ sự biến hóa của thành thị, có thể thấy được hiệu suất làmviệc của Dương Hà thật sự rất cao.Mà Tử Long yên tâm đem tòa thành giao cho nàng còn có một nguyênnhân khác, bởi vì Tử Long cùng Đế Ba Đoạn chiến đấu đã sản sinh dịtượng, hơn nữa Cô Không thành là tự trị, bên trong những thành viêncủa ba tập đoàn đều thích ở lại nơi này, lại rất tuân theo yêu cầu của TửLong, người mạnh làm chủ, lúc này trong lòng họ Tử Long đã giốngnhư chiến thần bất bại, cam tâm tình nguyện vì hắn hiệu lực, cứ nhưvậy, Dương Hà quản lý thành thị cũng dễ dàng hơn nhiều.Ra Cô Không thành, mọi người ngồi Phong Năng xa, liền hướng MinhDiệu thành cấp tốc đi tới, dọc theo đường đi, bên trong xe vô cùng antĩnh. Tử Long đang tự hỏi con đường về sau, Đạm Thai Viên lại khôngquen giao lưu cùng người khác, Tư Không Tĩnh vì chuyện của gia tộcmà có chút xấu hổ, Lưu Ích Manh thì vì hao tổn tinh thần khi bói toánnên có vẻ uể oải, Hồ Dương thì nhìn các mỹ nữ bên cạnh Tử Long mỗingười mỗi vẻ, cảm giác thật nguy cơ.Qua hai ngày, năm người rốt cục về tới Minh Diệu thành, Phong Năngxa dừng trước cửa thủy tinh tiểu điếm, Tử Long tiễn Lưu Ích Manh đivào, đồng thời cũng để Đạm Thai Viên ở lại tiểu điếm. Dù sao nơi nàyđối với Lưu Ích Manh mà nói cũng an toàn, trong mấy người, ngoại trừTử Long, thực lực của Đạm Thai Viên là cao nhất, để cho nàng bảo hộLưu Ích Manh là tốt nhất, thu xếp xong tất cả, Tử Long lại mang theoHồ Dương và Tư Không Tĩnh đi tới Tư Không thế gia.Theo lời của Tư Không Tĩnh, Tư Không thế gia từ xưa vẫn ẩn cư trongLân Vân sơn của Khải Minh đế quốc. Lân Vân sơn, cao tới mấy ngàntrượng, địa thế hiểm yếu, độc trùng mãnh thú vô số, hơn nữa khắp núiđồi đều sinh trưởng một loại cây gọi là Tán Hương Thảo, có thể tỏa rahương thơm giống như độc khí, vốn không ai dám tới gần, cho nên mấyngàn năm qua Tư Không thế gia trên cơ bản đã ngăn cách với sinh hoạtbên ngoài thế tục.Chỉ là vài chục năm gần đây, tài nguyên trong Lân Vân sơn cạn dần,cung ứng không nổi nhu cầu của Tư Không thế gia, mới đành ra đời tìmbiện pháp giải quyết. Mà Đế gia lại phát hiện việc này, vốn muốn thuvào cho gia tộc mình sử dụng, nhưng không nghĩ tới cuối cùng lại bị đếquốc mượn hơi trước.Trong cơn giận dữ, Đế gia chủ đời trước Đế Võ Dạ xuất quan, là phụthân của Đế Nhĩ Cư, hai cha con dự định đến tìm Tư Không thế gia đểđòi lại sỉ nhục, đồng thời cũng muốn lập uy với đế quốc. Đây cũng chínhlà lí do khiến Tư Không gia liền lâm vào nguy cơ.Rất nhanh, Tử Long b ...