Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 7 CHƯƠNG 3

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 120.84 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 7 : TẦM Y THIÊN NHAI CHƯƠNG 3 : HUYỄN CẢNH KHÔNG GIAN Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Nhìn hai người đã khôi phục thần thái, Tử Long mỉm cười nói: “ Thế nào, lúc này có thể cho ta vào núi xem rồi chứ.” Lặc Nhĩ cúi đầu suy tư, bên ngoài tiếng chim hót ríu rít không ngừng truyền đến. Tử Long và Lặc Cầm cũng không quấy rối nàng,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 7 CHƯƠNG 3 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 7 : TẦM Y THIÊN NHAI CHƯƠNG 3 : HUYỄN CẢNH KHÔNG GIAN Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiNhìn hai người đã khôi phục thần thái, Tử Long mỉm cười nói: “ Thếnào, lúc này có thể cho ta vào núi xem rồi chứ.”Lặc Nhĩ cúi đầu suy tư, bên ngoài tiếng chim hót ríu rít không ngừngtruyền đến. Tử Long và Lặc Cầm cũng không quấy rối nàng, một látsau nàng ngẩng đầu lên, mỉm cười nói: “ Như vậy cũng tốt, nếu nhưngươi có thể giải quyết được chuyện này, vậy vị trí tộc trưởng của ngươicũng được thừa nhận chắc chắn. Nhưng khi trở ra ngươi nhất định phảicẩn thận, nếu có gì nguy hiểm, phải nhanh rời khỏi một chút.”Tử Long gật nhẹ đầu, nhìn nàng nói: “ Yên tâm đi, ta biết nên làm nhưthế nào, nhưng nếu như ta giải quyết xong chuyện này, ngươi nhất địnhphải giúp ta một việc.”Lặc Nhĩ mỉm cười, lại dựa nhẹ vào người Tử Long nói: “ Ngươi làtrượng phu của ta, sao lại khách khí như thế, cho dù ngươi không thànhcông, yêu cầu của ngươi ta cũng đáp ứng.”Tử Long nhẹ nhàng tách ra khỏi thân thể mềm mại khêu gợi của nàng,nói: “ Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là ta có một vị bằng hữu bị thươngrất nặng, cần ba giọt nước mắt của phượng hoàng, yêu cầu như vậycũng không quá đáng chứ.”Lặc Nhĩ vẫn không buông tha cho Tử Long, chậm rãi tiến sát ngườihắn, cười duyên nói: “ Đệ đệ muốn gì, ta làm sao không cho ngươi chứ.Chỉ cần ngươi mở miệng, tiểu phượng của ta có thể khóc một hồi chongươi, muốn bao nhiêu nước mắt cũng không có vấn đề gì. Chỉ là khôngbiết vị bằng hữu kia là nam hay nữ, nếu là nữ, ta không cấp cho đâu.”Tử Long cảm thụ được Lặc Nhĩ đang xao động trong lòng, thầm thanthật sự là một yêu tinh, chỉ dựa vào người đã làm lửa dục muốn dânglên, hắn bất đắc dĩ khởi động tinh thần lực bình tế ngăn cản nàng lạibên ngoài, tùy ý hỏi: “ Vì sao là nữ lại không cho?”Lặc Nhĩ vừa muốn trả lời, cảm thụ được tinh thần lực bình tế của TửLong, kinh ngạc nói: “ Di? Sao ngươi lại triển khai tinh thần lực bình tế,còn kiên cố như vậy, làm sao được thế?”“ Ách, cái này...Ngươi quên ta từng ở trong Tường Vân cấm địa mộtthời gian sao? Lúc ở nơi đó, trong lúc vô ý ta đã hiểu ra.” Tử Longngượng ngùng cười nói.“ Tốt lắm, hiện tại chúng ta phải đi, có lẽ lúc này, mãnh thú đã hoạtđộng.” Lặc Nhĩ ngồi thẳng lại, thần tình trịnh trọng nói.Lặc Cầm cũng chen lời: “ Lặc Nhĩ tỷ, ta cũng đi, mang theo ta, ở lại chỗnày thật sự quá buồn chán.”“ Không được, quá nguy hiểm, ta cũng không thời gian bảo hộ ngươi,ngươi ở đây đợi, chúng ta đi thôi.” Nói xong Lặc Nhĩ kéo Tử Long đi rangoài, bỏ lại Lặc Cầm đang bĩu môi, có chút tức giận nhìn theo.Mà lúc này Tử Long đã hoàn toàn quên, vấn đề mình vừa hỏi Lặc Nhĩcòn chưa trả lời, chờ khi hắn nhớ tới đã là lúc rời khỏi mê huyễn trận.Ra ngoài Không Gian thành, cả hai cưỡi hai mã thú sóng vai hướng hậusơn đi tới. Cây cối bên trong rừng rậm phía sau Không Gian thành,không giống như bên ngoài, mỗi cây đều cao tới trăm mét, lớn chừngnăm người ôm không hết, vỏ cây tươi tốt, mềm mại vô cùng, toàn bộbên trong rừng rậm tràn ngập khí tức tươi mát.Trong rừng có rất nhiều tiểu động vật quái dị chạy qua lại, đang vuiđùa, tiếng chim hót vang lên bên tai không dứt, làm cả khu rừng sinh cơbừng bừng, ánh mặt trời xuyên thấu qua tàng cây, hình thành cảnh sắcnhư mộng ảo, làm cho người ta có một loại cảm giác vui vẻ.Hai quái thú xuyên qua khu rừng thật nhanh, chỉ chốc lát cả hai đã đitới chân núi. Ở đây, năm vị trưởng lão ngồi cách nhau vài trăm thước,đang ngự sử đủ loại mãnh thú canh giữ con đường lên núi, đuổi nhữngđộng vật muốn đi lên, khi bọn hắn nhìn thấy Tử Long, gương mặt nhấtthời hiện ra vẻ kinh ngạc, mà sắc mặt Trục Dũng có chút âm trầm,nhưng dù sao Tử Long cũng là người được chọn làm tộc trưởng đời kếtiếp, cho nên năm người phải hướng hắn hành lễ.Tâm tư của bọn họ Tử Long cũng hiểu được đại khái, nhưng giống nhưlời của Lặc Nhĩ, giải quyết xong nguy cơ lần này, địa vị tộc trưởng củahắn sẽ kiên cố hơn rất nhiều, tuy rằng hắn cũng không quan tâm nhữngchuyện này, nhưng Lặc Nhĩ ở lại trong tộc cũng thoải mái hơn một ít.Hơi gật đầu với năm trưởng lão xem như đáp lễ, Tử Long nhảy xuốngmã thú, nhìn Lặc Nhĩ nói: “ Được rồi, ngươi ở đây chờ ta, ta đi.”Lặc Nhĩ có chút lo lắng: “ Nhất định phải cẩn thận, có nguy hiểm lậptức lui về, ngàn vạn lần không nên mạo hiểm.”Tử Long mỉm cười, xoay người đi lên núi. Năm vị trưởng lão thấy hắnmuốn đi lên, nhất thời kinh hãi, Trục Thuận mang hôi lang ngăn cảntrước người Tử Long nói: “ Thánh Vương, ngươi muốn làm gì, trên núirất nguy hiểm, ngươi không thể đi lên.”“ Yên tâm đi, Thánh Vương là đến giải quyết chuyện này, để hắn đi.”Lặc Nhĩ nhàn nhạt nói.Thấy Lặc Nhĩ lên tiếng, Trục Thuận cũng không tiện ngăn cản, bèntránh đường ra, bên kia Trục Dũng hiện ra vẻ tươi cười giả dối.Tử Long vậ ...

Tài liệu được xem nhiều: