Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 7 CHƯƠNG 4

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 117.02 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 7 : TẦM Y THIÊN NHAI CHƯƠNG 4 : THIÊN TÀI NGỰ THÚ SƯ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Phát hiện này làm cho Tử Long có chút sầu não, ở đây xem như là ảo cảnh nhưng lại là ảo cảnh không bình thường, bản thân hắn cũng không cách dung nhập vào trong ảo cảnh,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 7 CHƯƠNG 4 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 7 : TẦM Y THIÊN NHAI CHƯƠNG 4 : THIÊN TÀI NGỰ THÚ SƯ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiPhát hiện này làm cho Tử Long có chút sầu não, ở đây xem như là ảocảnh nhưng lại là ảo cảnh không bình thường, bản thân hắn cũng khôngcách dung nhập vào trong ảo cảnh, như vậy cũng không bị hiệu quả mêhoặc, vậy cũng không có năng lực công kích. Hư vô thế giới huyễn hóara hoàn cảnh rốt rục lại khởi ra tác dụng gì, có lẽ muốn nói cho hắnnghe điều gì đó?Vừa rồi hai người kia đối thoại việc Xuyên Châm Dẫn Tuyến, cũngkhiến cho Tử Long hứng thú. Thực sự có thứ có thể phùng thiên bổ địahay sao? Không biết có phải do bà lão kia nói khoác hay không. Nhưngtrong lời của bà lão làm cho Tử Long nhận ra điều gì đó, hơn nữa rất cóthể là then chốt cho hắn rời khỏi đây…Nhìn thanh niên nhân đi xa kia,Tử Long quyết định trước tiên đi theo hắn, xem hắn muốn làm gì.Cảnh tượng lại không ngừng biến hóa theo từng bước chân đi tới củaTử Long, trong mông mông lại sản sinh cảm giác mê muội. Hắn biết,nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng còn chưa tìm được lối ra, hắn đã ngấtxỉu…Tử Long dừng bước, cúi đầu suy tư, lập tức nhắm mắt lại đi vềphía trước hai bước, sau đó mở, cứ như vậy, hắn vẫn liên tục nhìn thấyđược thành thị kia.Khóe miệng Tử Long khẽ mỉm cười, nhanh chân bước đi, theo sát sauthanh niên nhân, đi hồi lâu họ đi ra thành thị, đi tới một mảnh bãi cỏ.Thanh niên nhân ngừng lại tại bãi cỏ, lấy ra chiếc thoi màu xám, đảolộn trong tay vài cái, sau đó lăng không hoa lên, dĩ nhiên trống rỗng tạora một đạo vết rách. Làm Tử Long kinh ngạc chính là thanh niên nhâncầm chiếc thoi ném đi, liền tiến nhập vào bên trong vết rách kia, vếtrách lập tức khép lại. Nếu như không phải thanh niên nhân tiêu thấtngay trước mắt mình, Tử Long khẳng định sẽ không tin tưởng chuyệnvừa phát sinh.Nhìn chiếc thoi bị thanh niên nhân ném cách đó không xa, Tử Long rấtnhanh tiến lên cúi xuống nhặt lấy, khi cầm nó trong tay thì trong lòngTử Long càng thêm nghi hoặc, nơi này là một ảo cảnh, vậy người ở đâykhông nhìn thấy hắn thì còn giải thích được, nhưng vì sao hắn có thểchạm tới đồ vật ở đây? Hơn nữa thanh niên nhân kia vì sao lại biến mất,hắn đi đâu? Chiếc thoi này nhìn thật kỹ, cũng không phát hiện ra điềugì dị thường.Lẽ nào chiếc thoi này thật sự có khả năng phùng thiên bổ địa? Tử Longhọc theo động tác của thanh niên nhân, cầm chiếc thoi lăng không hoalên, nhưng không xuất hiện dị biến gì. Nghi hoặc nhìn chiếc thoi trongtay, Tử Long không tự giác bước về phía trước một bước, cảnh sắc biếnhóa, “ ầm ầm” thanh âm truyền đến, Tử Long kinh dị ngẩng đầu, lúcnày mới phát hiện, không biết từ khi nào hắn đã đi vào bên trong thácnước.Hai động khẩu màu đen xuất hiện ngay trước mắt Tử Long, trong độngkhẩu không ngừng truyền đến từng trận gió lạnh. Tử Long suy đoán haiđộng khẩu này đi thông tới nơi khác, nếu còn không tìm được đường rờikhỏi nơi này, chi bằng đi vào thử thời vận, nói không chừng trong haiđộng khẩu có một nơi có thể đi ra nơi này.Tử Long âm thầm quyết tâm, lại theo cách bước hai bước mở mắt điđến bên động khẩu bên trái. Động khẩu này thật sâu, Tử Long thậm chíkhông biết được mình đã đi bao lâu. Cuối cùng, hắn đi tới một đườnggiao nhau, hai động khẩu khác lại xuất hiện ngay trước mặt hắn.Chỉ là hai động khẩu này vẫn giống nhau như đúc, hắn không biết nênđi đường nào mới đúng, vạn nhất đi nhầm, muốn trở lại cũng khôngphải là chuyện dễ dàng. Tử Long nắm chặt nắm tay, bỗng nhiên nghĩ tớichiếc thoi trong tay, trong đầu hắn chợt lóe linh quang, từ trong chiếcthoi rút ra sợi chỉ, xoay người buộc vào một tảng đá, sau đó liền yên tâmhướng động khẩu gần nhất đi đến.Dị tượng lại nổi lên, ngay khi hắn đi ra bước đầu tiên, toàn bộ khônggian một trận hoảng động, Tử Long kinh hãi, vội dừng chân lại khôngdám động đậy.Dần dần, không gian bắt đầu xoay tròn như đinh ốc, chậm rãi xoay, sauđó càng lúc càng nhanh. Sự biến hóa thình lình làm cho Tử Long cóchút mê man, lúc này hắn chỉ đành bất lực nhìn không gian vặn vẹochung quanh. Tử Long nhìn chiếc thoi trong tay, lúc này hắn biết chiếcthoi đã khiến cho không gian biến hóa. Nếu như hắn không có đoán sai,hai không gian là bị Xuyên Châm Dẫn Tuyến làm cho hoàn toàn quánthông mà trở nên không hề ổn định.Theo không gian xoay tròn rất nhanh, hai không gian giao hòa cùngmột chỗ, hình thành một mảnh hỗn độn, Tử Long đang ở trong hỗnđộn, một sự đau đớn mãnh liệt trong nháy mắt truyền đến…Cuối cùng, toàn bộ không gian biến thành một mảnh hôi mông mông,không có bất luận sự vật gì, chỉ còn sự dằn vặt đau đớn, cùng Tử Longđang té xỉu trên mặt đất.Trong hôn mê, khuôn mặt tràn đầy lo lắng của Lặc Nhĩ xuất hiện trongđầu Tử Long. Vì sao lại nhìn thấy Lặc Nhĩ ở nơi này? Vấn đề này kíchthích thần trí của Tử Long. Hắn bật ngồi ...

Tài liệu được xem nhiều: