ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 7 : TẦM Y THIÊN NHAI CHƯƠNG 6 : CỔ ĐỘC SƯ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Ngoài thành Mạc Bắc, quang mang chợt lóe, Tử Long xuất hiện trên một mảnh đất trống, nhìn thấy Tư Cách Lặc Minh cũng không đuổi theo, nhất thời thở dài một hơi. Người của Thiên Cơ môn đã bắt đầu chú ý hắn, lúc này hành động của hắn cũng không thể quá mức chọc người chú ý, thu hút thêm người của Thiên Cơ môn, chỉ biết...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 7 CHƯƠNG 6 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 7 : TẦM Y THIÊN NHAI CHƯƠNG 6 : CỔ ĐỘC SƯ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiNgoài thành Mạc Bắc, quang mang chợt lóe, Tử Long xuất hiện trênmột mảnh đất trống, nhìn thấy Tư Cách Lặc Minh cũng không đuổitheo, nhất thời thở dài một hơi. Người của Thiên Cơ môn đã bắt đầuchú ý hắn, lúc này hành động của hắn cũng không thể quá mức chọcngười chú ý, thu hút thêm người của Thiên Cơ môn, chỉ biết sẽ kéo dàithời gian cứu chữa cho Đạm Thai Viên. Nếu đã có được nước mắtphượng hoàng, kế tiếp phải đi Châu Lặc đế quốc tìm Ngả Tuyết, khôngbiết hiện tại nàng đã đi trở về, hay vẫn còn ở trong Hán Võ học viện.Tử Long suy tư chốc lát, quyết định đến Hán Võ học viện trước, dù saohiện tại đang ở trong cảnh nội của Hán Hoa đế quốc, cách Hán Võ họcviện gần hơn, hơn nữa cũng có thể mang cả Ba Ba trở về. Nghĩ đến điềunày, Tử Long lại lấy ra Phong Năng xa, hướng Hán Võ học viện chạytới.Bên trong Phong Năng xa, Tử Long vuốt mặt nạ thánh vương, tronglòng nghĩ đến biến hóa dung mạo, tinh thần lực tham nhập vào trongmặt nạ, thoáng chốc chợt cảm thấy trên mặt căng thẳng, sau đó liềnthấy khác hẳn. Đi vào bên trong chỗ rửa mặt của Phong Năng xa, nhìntrong gương thấy đã biến thành một gương mặt vô cùng bình thường,Tử Long thỏa mãn gật đầu, lúc này tóc và chân mày của hắn cũng đãbiến thành màu đen trở lại, không còn đặc điểm gì đáng nói, đủ để ẩndấu tạo hình của hắn, duy nhất làm cho hắn cảm thấy không vừa ýchính là đôi mắt vẫn là màu lam.Cởi Lam Linh chiến bào bỏ vào trong không gian giới chỉ, thay một bộ yphục bình thường, nhìn hình dáng xa lạ trong gương, khóe miệng TửLong thoáng hiện vẻ tươi cười.Hai ngày sau, Tử Long đi đến Hoa Nạp thành, nhìn khung cảnh quenthuộc, không ngừng hồi tưởng lại chuyện trước kia, Phong Năng xa điqua một con đường, đứng ngay trước cửa lớn được nguyên tố bình tếbao phủ của Hán Võ học viện xa hoa.Ngừng Phong Năng xa sang một bên, Tử Long chậm rãi xuống xe, lẳnglặng đứng bên ngoài cửa lớn, cảm giác được khí tức thần thánh, tronglòng hắn lại dâng lên sự sùng kính. Rời khỏi Hán Võ học viện sắp đượcmột năm, ở đây không có chút nào biến hóa, xuyên thấu qua tinh thầnnguyên tố bình tế, bên trong học viện vẫn đông đúc như xưa.Tử Long vừa tiến lên thì một người trung niên chừng bốn mươi tuổi đira đón: “ Vị tiên sinh này, xin hỏi ngài có chuyện gì không?”Tử Long mỉm cười nói: “ Ta muốn tìm một người, nàng gọi là NgảTuyết, hình như là y hành sư trị liệu sư nhị ban, không biết nàng có ởđây không?”Trung niên nhân nhìn Tử Long từ trên xuống dưới, nhìn không rangười này có chỗ nào đặc biệt, hơn nữa cũng không cảm nhận ra đượchắn có chút năng lực gì. Người như vậy làm sao có thể có quan hệ gì vớiNgả Tuyết tiểu thư? Mặc dù cũng không muốn để ý tới, thế nhưng nhìnngười không thể nhìn tướng mạo hắn cũng hiểu biết, vì vậy hắn nói: “Ngươi tới chậm, ngày hôm qua toàn bộ y hành sư hệ đều đi về LaNhuận thành ở phía nam, nơi đó xảy ra đại hình ôn dịch, vì phòng ngừabệnh độc khuếch tán, đế quốc đã cho y hành sư của Hán Võ học việnđiều qua đó hết.”“ Nga? Nguyên lai là như vậy, vậy cảm tạ.” Tử Long tạ ơn vị trung niênnhân kia, xoay người trở lại Phong Năng xa, mà trung niên nhân nhìnthấy hắn đi lên Phong Năng xa, kinh ngạc lẩm bẩm: “ Cũng may chưanói lời gì quá mức, thân phận người này quả nhiên không tầm thường.”Tử Long ngồi Phong Năng xa cũng không lập tức rời đi Hoa Nạp thành,mà là vòng quanh Hán Võ học viện đi tới bên ngoài vách tường phía sauhậu phương ở một góc hẻo lánh dừng lại. Hắn cảnh giác quan sát bốnphía, sau đó nhẹ nhàng dùng khinh công tiến vào Hán Võ học viện, đitới trên một con đường nhỏ trong khu rừng trúc. Trước đây lúc còn ởHán Võ học viện, không biết đã bao nhiêu buổi tối Tử Long đi qua conđường này, đối với hoàn cảnh nơi này đã vô cùng hiểu rõ.Dọc theo đường nhỏ chạy nhanh, Tử Long đã rất nhanh chạy đến biệtthự mà hắn từng ở chung với Hoa Nạp Đức. Cảnh vật như trước, nhưngkhông còn nhìn thấy người nào. Đi qua cầu nhỏ đến bên ngoài biệt thự,xuyên thấu qua song cửa thủy tinh, Tử Long nhìn thấy một thân ảnhquen thuộc nằm trên sô pha trong phòng khách, người nọ, chính làKhổng Kỳ đã từng bị Hỏa Dĩnh Đông đả thương.Lúc này nhìn Khổng Kỳ như không còn vấn đề gì, thế nhưng Tử Longbiết, đời này hắn không bao giờ còn sử dụng được vũ kỹ, không khác gìngười thường. Chỉ là, vì sao hắn lại ở trong Hán Võ học viện? Lại còn lànơi ở của Hoa Nạp Đức.Không đợi Tử Long suy nghĩ, lúc này một nữ tử toàn thân mặc bộ yphục hở hang từ trên lầu hai mềm mại đi xuống. Nữ tử này Tử Longnhận ra, là Lăng Yến từng chung một ban với hắn. Lúc ở hộ lý ban,Lăng Yến thập phần coi thường Tử Long còn trong dáng vẻ quê mùa,luôn luôn bày ra bộ dáng cao cao tại thượng. Lăng Yến là cao thủ sửdụng trùng cổ, nhưng ở ...