Danh mục

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 7 CHƯƠNG 7

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 114.41 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 7 : TẦM Y THIÊN NHAI CHƯƠNG 7 : BA BA BIẾT NÓI Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Đến sân rộng, Tử Long mới biết được cái gì gọi là “ kêu rên khắp nơi”, trên thân thể nhiều người đang thối rữa, tản ra từng trận mùi tanh tưởi, tiếng rên rỉ thống khổ không ngừng truyền đến. Toàn bộ sân rộng thoạt nhìn kinh khủng giống như là địa ngục nhân gian. Phía nam sân rộng là một thạch điện như ngọn núi nhỏ,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 7 CHƯƠNG 7 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 7 : TẦM Y THIÊN NHAI CHƯƠNG 7 : BA BA BIẾT NÓI Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm GiớiĐến sân rộng, Tử Long mới biết được cái gì gọi là “ kêu rên khắp nơi”,trên thân thể nhiều người đang thối rữa, tản ra từng trận mùi tanh tưởi,tiếng rên rỉ thống khổ không ngừng truyền đến. Toàn bộ sân rộng thoạtnhìn kinh khủng giống như là địa ngục nhân gian.Phía nam sân rộng là một thạch điện như ngọn núi nhỏ, là vật kiến trúclớn nhất La Nhuận thành. Thạch điện này là kiến trúc rất cổ xưa, sớmđã sứt mẻ rách nát, rất nhiều nơi nứt nẻ, bên trên thạch điện khắc đủloại bức họa đủ kiểu dáng, theo thời gian mà mờ đi, làm cho khó thểnhìn ra. Cửa chính thạch điện, là mấy trăm bậc đá, vẫn thông hướnglên thẳng thạch điện, mà nguyên nhân làm mọi người tụ tập, chính là yhành sư đang nỗ lực trị liệu cho các cư dân La Nhuận thành. Chỉ có ởnơi này bọn họ mới may ra có thể được cứu trị.Tử Long xuất hiện khiến cho mọi người chú ý, tuy rằng lúc này tướngmạo của hắn cực kỳ phổ thông, thế nhưng người khỏe mạnh lại ngồiPhong Năng xa đi đến đây, ngoại trừ y hành sư, sợ rằng không còn aikhác. Những người này nhìn Tử Long trong ánh mắt tràn ngập chờmong, phảng phất như Tử Long là niềm hi vọng sinh tồn của bọn họ.Tử Long đi ngang qua mọi người trực tiếp đi tới thạch điện, những nơihắn đi qua, những thân thể ốm yếu thối rữa của mọi người đều lết quanhường đường cho hắn, trong đó có những người già và trẻ con. Nhìnnhững cư dân đang rên rỉ thống khổ này, trong lòng Tử Long căngthẳng, vạn phần hối hận sao lúc đó mình không ra tay giết tên bại hoạiKhổng Kỳ kia. Nếu như lúc đó Khổng Kỳ chết dưới tay hắn, nhữngngười vô tội này đã không bị hành hạ như thế. Thế nhưng, hắn khôngcách đảo ngược thời gian, không còn thuốc hối hận để uống, hiện tạichuyện hắn có thể làm là tận lực giúp đỡ những người này thoát khỏibệnh tật.Mới vừa đi tới trước thạch điện, một bóng người toát ra ngăn cản lối đicủa Tử Long. Người này Tử Long cũng không có gặp qua ở Hán Võ họcviện, nhưng nhìn trang phục của nàng, hẳn là một trong những trị liệusư.“ Chào ngươi, bên trong đang tiến hành thực nghiệm trị liệu, ngươi cóchuyện gì không?” Nữ trị liệu sư kia thập phần khách khí ngăn lại TửLong bên ngoài.Tử Long nhìn nàng mỉm cười nói: “ Ta có thể đi vào không?”“ Ôn dịch sẽ lây nhiễm, nhìn dáng vẻ của ngươi khỏe mạnh, mau rờikhỏi đây nhanh đi.” Nữ trị liệu sư vô cùng hảo tâm nhắc nhở Tử Long.“ Ôn dịch? Ta vì vậy mà đến.” Tử Long quay đầu lại nhìn mọi ngườigiữa sân, nói tiếp: “ Chúng ta có thể đi vào rồi nói không? Có thể tagiúp được các ngươi.”Nữ trị liệu sư nhìn theo ánh mắt Tử Long, hình dạng bi thảm của mọingười cùng ánh mắt hi vọng, không khỏi làm lòng nàng đau xót. Tuynàng biết người này chưa chắc có thể giúp đỡ bọn họ, nhưng chỉ cần cómột hi vọng nàng cũng không thể buông tha, người trước mắt có lẽ còncó được biện pháp trị khỏi ôn dịch lần này.Nữ trị liệu sư nhận lời, mang theo Tử Long đi vào thạch điện, bên trongrất rộng, hơn mười cây thạch trụ năm người ôm không hết chống đỡtoàn bộ trần nhà, bên trong bày ra mấy trăm chiếc giường nhỏ giản dịnằm san sát, trong đó hơn mười chiếc giường có cư dân La Nhuậnthành bị nhiễm cổ độc đang nằm, hơn mười y hành sư đang liên tụcchiếu cố bọn họ, chỉ là nhìn thần tình u sầu đầy mặt, Tử Long biết bọnhọ tựa hồ không có chút manh mối nào về “ ôn dịch” này.Trong số những người này, có một người trong tay nhàn nhạt lóe thủyquang , đang trị liệu cho bệnh nhân, nàng mặt quần áo màu trắng thậtdễ thấy, trong phòng nhiều người nhưng chỉ cần liếc mắt nhìn là thấyđược nàng. Mà nàng chính là Ngả Tuyết mà Tử Long đang tìm kiếm.Nhìn dung nhan băng lãnh quen thuộc, trong lòng Tử Long chợt buồnvô cớ. Thật sự đã lâu không gặp, nhưng khi lần thứ hai gặp lại nàng thìTử Long mới phát hiện ký ức của mình về nàng hãy còn mới mẻ, nhớ kỹthần tình vui sướng của nàng, nhớ kỹ nước mắt thương tâm của nàng…Nữ trị liệu sư chú ý dị dạng trong đôi mắt Tử Long, chỉ vào Ngả Tuyếtnói: “ Đó là Ngả Tuyết, lần này chúng ta do nàng dẫn đội. Ngươi chờmột chút, ta đi gọi nàng, có chuyện gì thì ngươi nói với nàng.”Thấy Tử Long hơi gật đầu, nữ trị liệu sư hướng Ngả Tuyết đi đến,xuyên qua hàng loạt giường nhỏ, đi tới bên người Ngả Tuyết, thì thầmvài câu bên tai nàng, Ngả Tuyết dùng ánh mắt không mang theo tia cảmtình nhìn về phía Tử Long, sau đó thu liễm thủy quang trong tay, xoaxoa mồ hôi trên trán, theo nữ trị liệu sư đi tới hướng Tử Long.“ Chào tiên sinh, lẽ nào ngươi có biện pháp chữa ôn dịch sao?” NgảTuyết đứng ngay trước người Tử Long nhàn nhạt nói.Tử Long thoáng e ngại nhìn nữ trị liệu sư, chậm rãi nói: “ Ngả Tuyếttiểu thư, chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?” Có nữ trị liệusư kia, hắn cũng không tiện nói rõ thân phận.Ngả Tuyết thoáng ...

Tài liệu được xem nhiều: