ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 9 : CƯỜNG CƯỜNG LIÊN HỢP CHƯƠNG 4 : QUẦN ANH HỘI Người dịch: Nhóm Lạc Hồng Nguồn: Kiếm Giới “ Câm miệng.” Tư Cách Lặc Minh nói liền kích thích sự phẫn nộ của Tử Long, cỗ hung lệ khí trong cơ thể hắn lại bắt đầu có chút không an phận, phảng phất như muốn thoát khỏi ràng buộc, nghĩ muốn lần thứ hai khống chế thần trí Tử Long...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 9 CHƯƠNG 4 ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 9 : CƯỜNG CƯỜNG LIÊN HỢP CHƯƠNG 4 : QUẦN ANH HỘI Người dịch: Nhóm Lạc Hồng Nguồn: Kiếm Giới“ Câm miệng.”Tư Cách Lặc Minh nói liền kích thích sự phẫn nộ của Tử Long, cỗ hunglệ khí trong cơ thể hắn lại bắt đầu có chút không an phận, phảng phấtnhư muốn thoát khỏi ràng buộc, nghĩ muốn lần thứ hai khống chế thầntrí Tử Long, nhưng Tử Long gắt gao áp chế nó, nỗ lực duy trì ý nghĩthanh tỉnh.“ Thế nào? Tức giận, vậy được rồi, ngươi đã không muốn, chúng takhông thể làm gì khác hơn là bắt đầu trò chơi, cho ngươi kiến thức mónđồ chơi mới của ta.” Vừa nói hắn vừa đẩy ra Chu Giai, đứng trên đầuCự Linh Nha, giơ lên đoản trượng, niệm chú ngữ triệu hoán: “ Với tênTư Cách Lặc Minh của ta, triệu hoán tôi tớ trung thành nhất của ta, đạimôn dị giới mở rộng cho ngươi, không gian ràng buộc giải trừ chongươi, đến đây đi, tôi tớ của ta – Xích Nhãn Bạch Viên.”Theo thanh âm hắn biến mất, trước mặt Cự Linh Nha trống rỗng xuấthiện một triệu hoán trận vòng tròn, trong trận không ngừng lóe sáng đủloại phù văn, quang mang lóe ra, trong khoảnh khắc một con bạch vượntừ trong trận nhảy ra, linh xảo hạ xuống trước người Tử Long.Xích Nhãn Bạch Vượn cũng cao cỡ một hình người, toàn thân tuyếttrắng, không chút tạp sắc, đôi mắt màu đỏ linh động, bắn ra một cỗ khítức thô bạo, trong ( thiên hạ dị chí ) có viết: “ Xích Nhãn Bạch Vượn, ởrừng, lông trắng, hai mắt đỏ đậm, thân thể linh hoạt, hành động mẫntiệp, trời sinh khát máu, hung bạo dị thường.”“ Ngao…” Xích Nhãn Bạch Vượn nhe răng dậm chân, mạnh rống mộttiếng, thân thể cấp tốc nhảy lên, vươn hữu trảo vỗ tới hướng Tử Long.Đột nhiên, “ răng rắc” một tiếng vang lên, một đạo thiểm điện màu tímđã trực tiếp bổ lên trên người bạch vượn, nhất thời thân thể bạch vượnbị thiểm điện màu tím đánh bay ra ngoài, toàn thân lông tơ bị điện giậtcháy đen, tản ra từng trận khói nhẹ.Tử Long quay đầu nhìn lại, chính là Ba Ba phát ra lôi điện đẩy lùi bạchvượn, hắn nhìn Ba Ba cười cảm kích, sau đó ngưng thần đề phòng nhìnTư Cách Lặc Minh.Tư Cách Lặc Minh nhìn thấy bạch vượn bị điện giật thành “ hắc vượn”thì nhất thời kinh ngạc, thế nhưng sau khi hắn thấy Ba Ba, trong lòngrun lên, không khỏi kinh ngạc kêu to lên: “ Không ngờ là đế thú, thậtkhông nghĩ tới, ở đây có đế thú tồn tại.” Hắn bắt đầu trở nên hưngphấn, đứng trên người Cự Linh Nha, hai mắt nhìn chằm chằm Ba Bahét lớn: “ Thật sự là quá tốt, ta đã tìm đế thú đã lâu, rốt rục bị ta pháthiện, ha ha…”Cự Linh Nha cũng giương hai móng trước, phảng phất như chúc mừng,phát ra tiếng rống. Tư Cách Lặc Minh chỉ vào Ba Ba cực kỳ tự đại nói:“ Từ hôm nay trở đi, ngươi là của ta, thiên tài ngự thú sư Tư Cách LặcMinh là chủ nhân vĩ đại nhất của ngươi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ.”“ Hừ, ta đã thấy qua nhiều kẻ không biết xấu hổ, còn chưa gặp quangười mặt dày tới như ngươi, muốn trở thành chủ nhân của ta, nằm mơđi.” Ba Ba miệt thị hừ lạnh một tiếng, đuôi vung, một đạo thiểm điệnbay ra, trực tiếp đánh úp về phía Tư Cách Lặc Minh.Hắn không tránh không né, chỉ khởi động tinh thần lực bình tế, ngăncản thiểm điện màu tím bên ngoài. Hắn trừng lớn mắt nhìn Ba Ba, kinhngạc nói: “ Ngươi có thể nói, ngươi có thể nói, ta thực sự là thiên tài ngựthú sư, không ngờ gặp được đế thú biết nói, thực sự quá kích động. Vậtnhỏ, theo ta thành lập quan hệ chủ tớ đi.” Nói xong, hắn phân ra mộttia tinh thần lực hướng Ba Ba trùm tới.Ba Ba đương nhiên không ngu ngốc chờ tinh thần lực của hắn bao vây,chỉ thấy nó cũng khởi động tinh hoa bình tế, chống đỡ lại Tư Cách LặcMinh, hai cỗ lực lượng tương đương, hắn không làm gì được Ba Ba, BaBa cũng không làm gì được hắn, một người một thú cứ như vậy triểnkhai giằng co.Nhân lúc này, Tử Long phát ra Nguyên Huyễn Thứ, hướng Tư CáchLặc Minh đâm tới. Thế nhưng công kích của Tử Long cũng không thểđột phá tinh thần lực bình tế của hắn. Cũng bởi vì như vậy Tử Longmới biết được tinh thần lực của hắn khổng lồ thế nào, cho dù đang cùngBa Ba đối kháng, nhưng vẫn có thể ngăn trở được bảy cây NguyênHuyễn Thứ công kích.Một kích không trúng, Tử Long bay ngược lại. Lấy trong không giangiới chỉ ra chủy thủ màu tím sắc bén, rót ám dạ nguyên linh vào trong,chủy thủ phát ra quang mang màu tím chói mắt, Tử Long nhảy lên trênđầu Cự Linh Nha, phi thân công tới Tư Cách Lặc Minh.Bỗng nhiên, Chu Giai nhảy ra, chắn ngay giữa hai người, nhìn ả hoàntoàn trần truồng không mảnh vải làm Tử Long khó chịu, thiếu chút nữachảy ra máu mũi.Lập tức Tử Long dừng lại công kích, nhắm mắt lại hít sâu một hơi, khimở mắt đã trở nên không còn chút cảm xúc nào, lạnh lùng nhìn chămchú vào hai mắt Chu Giai, Tử Long trầm giọng nói: “ Tránh ra, bằngkhông giết không tha.”Chu Giai không nhúc nhích, chỉ quyến rũ cười, hai tay liên tục mò bóptrên vú mình, làm ra đủ loại tư thế, thanh âm mị mị nói: “ Ngọc Longtiên sinh, ta đẹp không? Ta trống rỗng lắm, đến bồi ta đi được không?”Tử Long hừ lạnh một tiếng: “ Mị thuật, hừ, tránh ra.” Nếu bình thườnghắn còn có thể bị mê hoặc, dù sao hắn vẫn là nam nhân dĩ nhiên sẽkhông thể tự chủ, nhưng lúc này sinh mệnh nguyên dịch đã nảy lêntrong lòng, hắn vẫn duy trì đầu óc sáng sủa, đương nhiên không bị mịthuật của Chu Giai ảnh hưởng.Chu Giai vẫn không bỏ ý định, le lưỡi liếm đôi môi, tay phải thò vàogiữa hai chân, liên tục nhún xuống, phát ra tiếng rên rỉ, hai mắt lộ vẻcâu hồn, nói: “ Ngọc Long tiên sinh, có thật không thương hương tiếcngọc sao? Ta nóng quá, van cầu ngươi theo bồi ta đi.”Tử Long nhướng mày, không thèm dây dưa, Tật Phong Bộ thi triển,thân hình nhoáng lên, nhiễu qua Chu Giai, hướng Tư Cách Lặc Minhđánh tới. Ngay khi chủy thủ màu tím gần đâm tới người hắn thì TửLong đột nhiên sinh cảnh giác, ám sư thân pháp thi triển, rất nhanhlách ra ngoài, chỉ thấy một bóng trắng mang theo tiếng xé gió, trực tiếpbay ...