Thông tin tài liệu:
Ngày hôm sau, Mẫn Thanh vào công ty thật sớm. Chưa kịp bước vào văn phòng thì đã nghe tiếng hát từ tung vọng ra: Yêu nhau cởi áo cho nhau. Về nhà, về nhà mẹ hỏi, qua cầu, qua cầu gió bay.. Mẫn Thanh đưa tay gõ cửa phòng. Ánh Nguyệt giật mình im ngay: - Cô dời quán karokê về đầy khi nào vậy? - Le lưỡi Ánh Nguyệt cười tủm tỉm: Tôi đang vui nên mới hát vậy mà. Nhìn xoáy vào mặt cô, Mẫn Thanh tò mò. Cô đang vui nhưng mà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Âm thanh lặng lẽ P4Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ PHẦN 4 N gày hôm sau, Mẫn Thanh vào công ty thật sớm. Chưa kịp bước vào vănphòng thì đã nghe tiếng hát từ tung vọng ra: Yêu nhau cởi áo cho nhau. Về nhà, về nhà mẹ hỏi, qua cầu, qua cầu gióbay.. Mẫn Thanh đưa tay gõ cửa phòng. Ánh Nguyệt giật mình im ngay: - Cô dời quán karokê về đầy khi nào vậy? - Le lưỡi Ánh Nguyệt cười tủm tỉm: Tôi đang vui nên mới hát vậy mà. Nhìn xoáy vào mặt cô, Mẫn Thanh tò mò. Cô đang vui nhưng mà vui về việcgì mới được nâng lương hay lả trúng số độc đắc. Chu môi, Ánh Nguyệt xua tay: Nếu mà trúng sế tôi cũng không vui như vậy đâu. - Vậy chứ là chuyện gì? - Thì do anh cho tôi đó. - Tôi cho cô. - Đúng vậy! - Cho cái gì? và hồi nào? - Cười hì hì Ánh Nguyệt nhắc nhở chuyện hôm đi câu cá. - Sao? Chuyện mới hôm qua mà anh quên rồi. - Nhưng là chuyện gì? Chuyện anh Hữu Nhân đó, không có anh thì làm sao tôi có được anh ấy chứ.Thở phào, Mẫn Thanh lắc đầu và cũng phì cười trước thái độ trẻ con của cô: - Trời đất, chuyện ấy mà làm cô vui vậy sao?www.vuilen.com 64Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Làm ra vẻ như quan trọng, Ánh Nguyệt khoe: Từ nhó tới giờ chắng có ai trêu ghẹo hay đặt vấn đề tình cảm với tôi cả. Xoay một vòng cho Mẫn Thanh xem Ánh Nguyệt hỏi: - Anh thấy tôi có ,tệ lắm không Mẫn Thanh nhận xét: - Cũng tạm được, chưa đến nỗi xấu như Thị Nở đâu. Nhăn mặt, Ảnh Nguyệt nói như rên rỉ: - Tôi xấu vậy sao anh? Thấy cô buồn Mẫn Thanh cũng không nỡ đùa nữa: Cô cũng xinh đẹp lắm nên Hữu Nhân nó mới mê mệt đấy. Nhắc đến Hữu Nhân, Ánh Nguyệt đỏ mặt vì mắc cỡ: - Chiều nay anh cho tôi về sớm một chút nghe. - Về sớm! Chi vậy? Ánh Nguyệt uốn éo, bẻ tay mắc cỡ: - Tôi... tôi... Hẹn hò phải không? Mỉm cười, Ánh Nguyệt nói nhỏ: - Biết rồi mà còn hỏi. Tôi vâ Hữu Nhân hẹn đi chơi. Mẫn Thanh bật cười reo lên: Trời đất, hai người làm nhanh vậy sao? Ngoái lại nhìn anh, Ánh Nguyệt có lời khuyên: Tình yêu là phải tốc độ anh ạ. Chứ lừng khừng như anh thì bị người taphỗng tay trên mất. Nhìn thấy Ánh Nguyệt vui vẻ yêu đời mà anh cảm thấy chua xót cho mình.Phải chi anh và Thlệu Vy được như Hữu Nhân và Ánh Nguyệt thì vuí vẻ biếtbao nhiêu. Thấy anh im lặng Ánh Nguyệt lên tiếng:www.vuilen.com 65Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Anh đang nghĩ gì vậy? - À không. Ánh Nguyệt góp ý chần thành: - Anh nghe tôi đi. Ngày mai cứ hãy mua đóa hoa tặng chị ấy đi. Anh sẽ biếtkết quả ngay. - Lại tặng hoa ư? Tại sao các cô vẫn thích hoa nhỉ? - Câu chuyện bị gián đonn khi Thiệu Vy xuất hiện. Trên miệng cô là một nụcười tươi tắn: - Xin chào! Ánh Nguyệt kêu lên khi phát hiện hôm nay Thiệu Vy mặt áo mới: - Ôi, hôm nay mi đẹp ghê nha! Có hẹn người ta phải không? Thiệu Vy thẹn đỏ mặt: - Áo cũ rồi mà! - Nhưng ta mới thấy lần đầu. Mi phải khao ta đó nhé. Liếc nhìn Mẫn Thanh, Thiệu Vy cảm thấy ngại khi anh đang nhìn mình, côquay mặt đi. Nhưng Ánh Nguyêt kiếm chuyện lẩn tránh: - À, em phải ra ngoài một chút. Lát vào liền nghe anh Thanh. Vừa đi Ánh Nguyệt vừa nheo mắt ra hiện với Mẫn Thanh. Khi còn lại haingười Mẫn Thanh hỏi: Hôm qua đi chơi vui không Thiệu Vy. Nghe nhắc dến chuyện đi chơi hôm qua Thiệu Vy cảm thắy khó chịu: - Tôi xin lỗi về thái độ của Minh Huy hôm qua. Mẫn Thanh cười dễ dãi: - Không sao, đẫu sao thì anh ấy cũng tỏ ro được tình yêu của anh ấy dànhcho cô, cô nên vui mới phải chứ. Thiệu Vy lên tiếng:www.vuilen.com 66Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Anh thật là người tốt. - Sao cô nói vậy? Thiệu Vy mỉm cười nhìn anh: Anh lúc nào cũng nghĩ cho người khác. - Thật ra tôi không tốt như cô nghĩ đâu. Cả hai cùng cười. Mẫn Thanh quan tâm: - Anh ấy chắc tốt với cô lắm há? Nhìn anh Thiệu Vy lại hỏi: - Sao anh hỏi vậy? - À vì tôi quan tâm đến bạn bê thôi mà. - Chỉ có vậy thôi sao? Bối rối trước cău hỏi của cô, Mẫn Thanh nói tránh: - Thôi ta làm việc đi nhé! Bước vào phòng máy Thiệu Vy như có linh cảm anh đang nhìn theo mình. Ánh Nguyệt bướe vào đưa cho anh xấp hồ sơ rồi nói: - Anh xem kĩ lại giúp em để em trình lên giám đốc. Gật đầu, Mẫn Thanh bảo: Cô để đó khi nào ra khép cửa lại giúp tôi. Lúc làm việc anh nghiêm túc, Ánh Nguyệt chẳng dám đùa tí nào cả. Cô lẳnglặng bước ra ngoài, mặc dù cô đang có rất nhiều việc mu ...