Âm thanh lặng lẽ P5
Số trang: 0
Loại file: pdf
Dung lượng: 193.65 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Một tuần sau, gần chín giờ đêm. Đào gọi điện đến cho Thiệu Vy: - Alô! Thiệu Vy nghe đây! - Đào nè! Thiệu Vy nói như quát qua máy: - Làm gì mà gọi giờ này? - Có chuyện mới gọi. Mi mau mau đến quán... Nhăn mặt, Thiệu Vy hỏi: - Đến đó làm gì giờ này? Ta đang ngủ mà. - Mọi chuyện mi sẽ rõ. Hãy đến đây nhanh. Tần ngần, Thiệu Vy như chẳng tí nào. - Không đi có được không Đào. - Đào kêu lên: ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Âm thanh lặng lẽ P5Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ PHẦN 5 M ột tuần sau, gần chín giờ đêm. Đào gọi điện đến cho Thiệu Vy: - Alô! Thiệu Vy nghe đây! - Đào nè! Thiệu Vy nói như quát qua máy: - Làm gì mà gọi giờ này? - Có chuyện mới gọi. Mi mau mau đến quán... Nhăn mặt, Thiệu Vy hỏi: - Đến đó làm gì giờ này? Ta đang ngủ mà. - Mọi chuyện mi sẽ rõ. Hãy đến đây nhanh. Tần ngần, Thiệu Vy như chẳng tínào. - Không đi có được không Đào. - Đào kêu lên: - Ôi, mi làm sao vậy? Hãy đến đầy nhanh. Chỉ có mi mới giải quyết đượcthôi. Nhựng mà chuyện gì mới được. Đến đây đi Thiệu Vý thê thảm lắm. Nghe giọng nói của bạn, Thiệu Vy biết là có chuyện rồi. Cô khoác chiếc áơ rồi đi ra phòng mẹ mình. - Con ra ngoài một chút nghe mẹ. Bà Minh Ngọc lo lắng: - Sao khuya vậy con? Nhỏ Đào gọi đến bảo có chuyện gấp lắm. - Nhớ đi nghe con. Nhớ cẩn thận đó. - Vâng ạ! - Thế là Thlệu Vy lấy xe đến tìm Đào.www.vuilen.com 90Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Vừa thấy bóng cô Đào đã nhanh nhảu nói: - Mi đến kịp lúc lắm. Hãy dẹp của nợ này đi. Nhìn thấy Minh Huy say khướt gục tại bàn. Thiệu Vy thoáng chút ngỡngàng, nhưng rồi cô trấn tĩnh lại ngay: - Chuyện anh ta say đâu có liên quan gì đến ta. - Hử, mi nóì gì vậy? Anh Huy đang say mà: - Thì đang say, nhưng mà mi gọi sai địa chỉ rồi. Nhăn mặt, Đào nhìn bạn: - Chằng lẽ mi và anh ấy... Lắc đầu, Thiệu Vy cắt ngang lời bạn: - Không còn gì với nhau nữa. Nghĩa là đã chia tay. - Và anh ấy đã có niềm vui mới. Đào lắc đầu, cô kêu lên: - Loạn, loạn hết rồi sao? Tại sao hai người phải đến nước này chứ? Cười gượng Thiệu Vy lắc đầu: - Chẳng hợp nhau thì chia tay thôi. - Nhẹ nhàng vậy sao Thiệu Vy: Ngồi xuống băng đá. Thiệu Vy nói: - Vậy chứ mi bảo phải đao to búa lớn à. - Làm như vậy đâu có văn minh: Nhìn bạn một cách nghi ngờ, Đào hỏi: - Chuyện này là do mi chủ động? - Sao mi lại hỏi thế?www.vuilen.com 91Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Nhìn Minh Huy rồi nhìn bạn, Đào bảo: - Nhìn cảnh sống của hai người thì biết. - Vậy sao? - Ta nói đúng chứ! Sai trăm phần trăm. Rồi Thiệu Vy lắy máy ra bấm số, cô lại nói với bạn: Hãy chờ xem chuyện gì xảy ra. Đào thắc mắc: - Sương Mai là ai vậy? - Là một cô gái xinh đẹp. - Ta không hỏi khía cạnh đó! Nử nụ cười bí ẩn, Thiệu Vy nhắc nhỡ: - Vầy thì hãy kiên nhẫn chờ đi sẽ có đáp án cho mi ngay bây giờ. Một chiếc xe dừng lại trước quán. Nhận thấy Thiệu Vý, Sương Mai lêntiếng: - Là cô à? - Không thèm ngạc nhiên về cách xưng hô của cô ta, Thiệu Vy hất hàm chỉvề phía Minh . Huy đang gục đầu: - Hãy đem anh ta về đi chị quản lý người yêu như vậy đó sao? Sương Mai kêu lên: - Minh Huy! Thấy anh say khườt, hơi cau mày, Sương Mai nhìn Thiêụ Vy nghi ngờ: - Cô phục rượu anh ấy à. Thiệu Vy nhìn Sương Mai hôi lại bằng giọng bực bội: - Chị hỏi một câu thật hồ đồ. Tôi làm gì phải phục rượu anh ấy.www.vuilen.com 92Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Sương Mai nhìn Minh Huy,cô lắc đầu. - Làm sao mà anh ắy say đến như vậy chứ! Chẳng do cô thì còn tại ai? Thiệu Vy nhìn Đào, Đào cũng bực hội, nên vội lên tiếng: - Chị là gì của Minh Huy mà xem ra quan tâm nhiều đến vậy? Quắc mắt nhìn hai người con gái Sương Mai nghiến răng: - Nghĩa là hai cô... Đào biết Sương Mai định nói gì nên nghiêm giọng lên tiếng: - Này, chị nên có cái nhìn thoáng một chút. Chúng tôi vó tình đi qua đầythôi. Dẫu sao thì giữa anh ta và cbúng tôi cũng còn chút tình bạn, nên cho chịhay đó. Như vẫn chưa tin lời hai người nói Sương Mai, trở giọng mai mỉa: - Hai người tốt đến vậy sao? Đến lượe bà chủ quán lên tiếng: - Ai là người nhà của cậu ta thì thanh toán tiền rồí đem cậu ấy về đi. - Đào nhìn Sương Mai hỏi lại một cách mai mỉa: - Sao hả? Ai sẽ là người thanh toán tiền cho anh ta? Cô hay là chúng tôi. - Chẳng thèm để ý đến câu nói của Đào, Sương Mai bước theo bà chủ quán: - Anh ấy uống với ai mà đến say khước như vậy? Phảy tay, bà chủ quán kể: - Với ai đâu. Chiều nay cậu ấy đến một mình ngồi uống hết mấy chai bialuôn đó. Sương Mai lẩm bẩm: - Uống một mình ư? Vậy còn hai cô kia? - Họ vừa mới đến thôi. Trả tiền cho chủ quán, Sương Mai bước đến bên Minh Huy:www.vuilen.com ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Âm thanh lặng lẽ P5Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ PHẦN 5 M ột tuần sau, gần chín giờ đêm. Đào gọi điện đến cho Thiệu Vy: - Alô! Thiệu Vy nghe đây! - Đào nè! Thiệu Vy nói như quát qua máy: - Làm gì mà gọi giờ này? - Có chuyện mới gọi. Mi mau mau đến quán... Nhăn mặt, Thiệu Vy hỏi: - Đến đó làm gì giờ này? Ta đang ngủ mà. - Mọi chuyện mi sẽ rõ. Hãy đến đây nhanh. Tần ngần, Thiệu Vy như chẳng tínào. - Không đi có được không Đào. - Đào kêu lên: - Ôi, mi làm sao vậy? Hãy đến đầy nhanh. Chỉ có mi mới giải quyết đượcthôi. Nhựng mà chuyện gì mới được. Đến đây đi Thiệu Vý thê thảm lắm. Nghe giọng nói của bạn, Thiệu Vy biết là có chuyện rồi. Cô khoác chiếc áơ rồi đi ra phòng mẹ mình. - Con ra ngoài một chút nghe mẹ. Bà Minh Ngọc lo lắng: - Sao khuya vậy con? Nhỏ Đào gọi đến bảo có chuyện gấp lắm. - Nhớ đi nghe con. Nhớ cẩn thận đó. - Vâng ạ! - Thế là Thlệu Vy lấy xe đến tìm Đào.www.vuilen.com 90Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Vừa thấy bóng cô Đào đã nhanh nhảu nói: - Mi đến kịp lúc lắm. Hãy dẹp của nợ này đi. Nhìn thấy Minh Huy say khướt gục tại bàn. Thiệu Vy thoáng chút ngỡngàng, nhưng rồi cô trấn tĩnh lại ngay: - Chuyện anh ta say đâu có liên quan gì đến ta. - Hử, mi nóì gì vậy? Anh Huy đang say mà: - Thì đang say, nhưng mà mi gọi sai địa chỉ rồi. Nhăn mặt, Đào nhìn bạn: - Chằng lẽ mi và anh ấy... Lắc đầu, Thiệu Vy cắt ngang lời bạn: - Không còn gì với nhau nữa. Nghĩa là đã chia tay. - Và anh ấy đã có niềm vui mới. Đào lắc đầu, cô kêu lên: - Loạn, loạn hết rồi sao? Tại sao hai người phải đến nước này chứ? Cười gượng Thiệu Vy lắc đầu: - Chẳng hợp nhau thì chia tay thôi. - Nhẹ nhàng vậy sao Thiệu Vy: Ngồi xuống băng đá. Thiệu Vy nói: - Vậy chứ mi bảo phải đao to búa lớn à. - Làm như vậy đâu có văn minh: Nhìn bạn một cách nghi ngờ, Đào hỏi: - Chuyện này là do mi chủ động? - Sao mi lại hỏi thế?www.vuilen.com 91Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Nhìn Minh Huy rồi nhìn bạn, Đào bảo: - Nhìn cảnh sống của hai người thì biết. - Vậy sao? - Ta nói đúng chứ! Sai trăm phần trăm. Rồi Thiệu Vy lắy máy ra bấm số, cô lại nói với bạn: Hãy chờ xem chuyện gì xảy ra. Đào thắc mắc: - Sương Mai là ai vậy? - Là một cô gái xinh đẹp. - Ta không hỏi khía cạnh đó! Nử nụ cười bí ẩn, Thiệu Vy nhắc nhỡ: - Vầy thì hãy kiên nhẫn chờ đi sẽ có đáp án cho mi ngay bây giờ. Một chiếc xe dừng lại trước quán. Nhận thấy Thiệu Vý, Sương Mai lêntiếng: - Là cô à? - Không thèm ngạc nhiên về cách xưng hô của cô ta, Thiệu Vy hất hàm chỉvề phía Minh . Huy đang gục đầu: - Hãy đem anh ta về đi chị quản lý người yêu như vậy đó sao? Sương Mai kêu lên: - Minh Huy! Thấy anh say khườt, hơi cau mày, Sương Mai nhìn Thiêụ Vy nghi ngờ: - Cô phục rượu anh ấy à. Thiệu Vy nhìn Sương Mai hôi lại bằng giọng bực bội: - Chị hỏi một câu thật hồ đồ. Tôi làm gì phải phục rượu anh ấy.www.vuilen.com 92Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ Sương Mai nhìn Minh Huy,cô lắc đầu. - Làm sao mà anh ắy say đến như vậy chứ! Chẳng do cô thì còn tại ai? Thiệu Vy nhìn Đào, Đào cũng bực hội, nên vội lên tiếng: - Chị là gì của Minh Huy mà xem ra quan tâm nhiều đến vậy? Quắc mắt nhìn hai người con gái Sương Mai nghiến răng: - Nghĩa là hai cô... Đào biết Sương Mai định nói gì nên nghiêm giọng lên tiếng: - Này, chị nên có cái nhìn thoáng một chút. Chúng tôi vó tình đi qua đầythôi. Dẫu sao thì giữa anh ta và cbúng tôi cũng còn chút tình bạn, nên cho chịhay đó. Như vẫn chưa tin lời hai người nói Sương Mai, trở giọng mai mỉa: - Hai người tốt đến vậy sao? Đến lượe bà chủ quán lên tiếng: - Ai là người nhà của cậu ta thì thanh toán tiền rồí đem cậu ấy về đi. - Đào nhìn Sương Mai hỏi lại một cách mai mỉa: - Sao hả? Ai sẽ là người thanh toán tiền cho anh ta? Cô hay là chúng tôi. - Chẳng thèm để ý đến câu nói của Đào, Sương Mai bước theo bà chủ quán: - Anh ấy uống với ai mà đến say khước như vậy? Phảy tay, bà chủ quán kể: - Với ai đâu. Chiều nay cậu ấy đến một mình ngồi uống hết mấy chai bialuôn đó. Sương Mai lẩm bẩm: - Uống một mình ư? Vậy còn hai cô kia? - Họ vừa mới đến thôi. Trả tiền cho chủ quán, Sương Mai bước đến bên Minh Huy:www.vuilen.com ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Tiểu thuyết Truyện cười – truyện tranh Truyện du lịch truyện ma – kinh dịGợi ý tài liệu liên quan:
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Cẩm nang du lịch 16 điều giúp bạn an toàn khi đi du lịch
4 trang 64 6 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 62 0 0 -
344 trang 43 0 0
-
Để viết một kịch bản truyện tranh?
4 trang 43 0 0 -
2239 trang 42 0 0
-
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 41 0 0 -
Kinh Sở Tranh Hùng Ký - Huỳnh Dị
84 trang 39 0 0 -
Âm Dương Thần Chưởng - Trần Thanh Vân
256 trang 38 0 0 -
Điệu Sáo Mê Hồn - Ngọa Long Sinh
1451 trang 38 0 0 -
Truyện ngụ ngôn Bài học đâu tiên của Gấu con
1 trang 36 0 0 -
Chấn Thiên Kiếm Phổ - Độc Cô Hồng
459 trang 35 0 0 -
276 trang 32 0 0
-
Truyện kiếm hiệp Uyên Ương Đao - Kim Dung
70 trang 30 0 0 -
Hắc Thánh Thần Tiêu - Giả Kim Dung
1124 trang 29 0 0 -
Hạnh Hoa Thôn phục hận - Sơn Linh
305 trang 28 0 0 -
397 trang 28 0 0
-
315 trang 28 0 0
-
6 trang 28 0 0
-
Ngũ Hành Sinh Khắc - Ngọa Long Sinh
462 trang 28 0 0