Buổi sáng chủ nhật, Mần Thanh cho xe chạy vòng qua nhà Mộng Thúy, anh muốn tìm cô nói cho ra lẽ. Nhưng Mộng Thúy đi dự tiệc không có nhà. Lát sau, anh chạy về nhà để tìm gặp mẹ mình. Thấy con bà Mẫn Thiên ngạc nhiên: - Ủa, con không đến nhà của Thúy sao? Ngồi xuơng đối diện với mẹ mình, Mẫn Thanh vào đề ngay mà chẳng cần do dự: - Mẹ à, con muốn hủy hôn với Mộng Thúy! Nhìn con, ngạc nhiên, bà Mẫn Thiên kêu to: - Trời đất! Bộ con điên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Âm thanh lặng lẽ P9Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ PHẦN 9 B uổi sáng chủ nhật, Mần Thanh cho xe chạy vòng qua nhà Mộng Thúy,anh muốn tìm cô nói cho ra lẽ. Nhưng Mộng Thúy đi dự tiệc không có nhà. Látsau, anh chạy về nhà để tìm gặp mẹ mình. Thấy con bà Mẫn Thiên ngạc nhiên: - Ủa, con không đến nhà của Thúy sao? Ngồi xuơng đối diện với mẹ mình, Mẫn Thanh vào đề ngay mà chẳng cần dodự: - Mẹ à, con muốn hủy hôn với Mộng Thúy! Nhìn con, ngạc nhiên, bà Mẫn Thiên kêu to: - Trời đất! Bộ con điên rồi sao? - Con nói thật đó mẹ. Giữa con và Mộng Thúy chẳng có kết cuộc gì tốt đẹp đâu. Nghe con nói bà Mẫn Thiên ngó con trân trân: Mẫn Thanh à, chuyện này đầu phải là trò đùa, muốn cưới là cưới, muốnkhông là không được. Mộng Thúy không họp với con. Đám cưới cô ấy không khác gì mẹ cầm tùcon. Nhìn con một cách khác thường, bà Mẫn Thiên như nêu lên: Hãy vì cha mẹ một lần đi con. Nếu con không muốn ba mẹ từng tuổi này màcòn lận đận chứ. Mẫn Thanh nhăn mặt, anh bộc bạch tư tưởng của mình: - Người con yêu là một cô gái hiền lành con nhà tử tế, cô ấy mới đem lạihạnh phúc. Bà Thiên nạt ngang: - Con đừng vọng tưởng nữa. Mẹ đã quyết. Thấy khó khăn thuyết phục mẹ,Mẫn Thanh nói ngang: - Nếu mẹ quyết định vậy từ nay con sẽ ở lại công ty luôn. - Con... Con muốn mẹ tức chết luôn con mới chịu sao?www.vuilen.com 165Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Thật ra, anh chẳng hiểu cha mẹ làm vậylà có ý gì. Nhà anh có thiếu thốn gìđâu. Cũng xe hơi, nhà lầu có thua kém gì ai đáu. Đang bực bội, Mộng Thúy xuất hiện, làm cho Mẫn Thanh càng thêm bực: - Con chào bác! - Cô đi đầu vậy? Nghe con nói cộc lốc bà Thiên rầy anh: - Sao con nói chuyện khó nghe quá vậy? Mẫn Thanh đứng lên, anh bực bội bỏ lên lầu Bà Thiên lắc đầu: - Con đừng để ý, nó đang giận bác đấy. Mộng Thúy ngạc nhiên: - Sao anh ắy lại giận bác? - Thì bác giục nó tổ chức cưới sớm hơn đó mà. Nghe bà nói thế Thúy rất mừng, nhưng làm ra vẻ xấu hổ, cô đỏ mặt cúi đầu: - Anh ấy từ chối chắc gì ảnh không thương con. Bà Thiên vuốt ve: - Ý đừng nói vậy con. Nó sẽ thương con mà. Ngẩng đầu lên Mộng Thúy dò hỏi: - Vậy định chừng nào mới tổ chức cười hả? - Càng nhanh càng tốt. Sáng mắt, Mộng Thúy hấp tấp hỏi: - Thật hả bác! Nhìn cử chỉ vội vàng của cô, bà Thiên liền. Cháu cũng nôn nao lắm à? - Sợ bà hiểu lầm nên Mộng Thúy đính chính. À không, cháu chỉ sợ để lâu,anh Mẫn Thanh ngựa quen đường cũ. - Đồ ng ý với suy nghĩ của cô. Bà Thiên gật. Kể ra thì con nói cũng phải. Cáithằng này hay dở chừng lắm.www.vuilen.com 166Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Điện thoại đi động của Mộng Thúy có tín hiệu. - Xin lỗi, cháu nghe điện ạ! Cháu cứ tự nhiên? - Alô! Mộng Thúy đây. - Anh Việt Cường đây. Nghe nhắc đến tên ấy Mộng Thúy nổi nóng, cô gắt lên: - Anh thật là thằng điểu, anh còn gọi về đây nữa làm gì? - Anh nhớ em mà Mộng Thúy. - Anh nhớ ai chứ? Hừm! Thôi đi, tôi đang bận, nếu có rảnh tới hãy gọi lại. Mộng Thúy tắt máy, nhận ra nãy giờ cô to tiếng thấy bà Thiên nhìn mìnhkinh ngạc Mộng Thúy chống chế: - Người yêu của nhỏ bạn gọi vế cho con. Bà Thiên không để ý nữa mà nói: - Con về nói với chị bên nhà là bác sẽ lựa ngây tốt để làm dám nói. - Vâng! Con xin phép để về ạ! Bà Mẫn Thiên đưa Mộng Thúy ra ,tận cong: - Thôi con về nghe! - Đứng nhìn Mộng Thúy cho xe chạy khuất qua khúc quanh bà mới thở dàiquay vào nhà... - Đã lâu lắm rồi, ông Thiệu Bình mới được rảnh rỗi ở nhà với vợ con. ThiệuVy đích thân đi chợ mua những món mà ông thích đem về nấu đãi ông: - Ba à! hôm nay ba hãy cốmà ăn cho ngon một bữa. Ông Bình nhìn con gái âu yếm bảo: Món con nấu nhất định là ta phải ăn no rồi. Bà Bình cũng lên tiếng: - Mẹ chẳng hiểu sao con không chịu về công ty của ba mà làm cho đỡ vất vả: Thiệu Vy cong môi cãi lại:www.vuilen.com 167Tác giả: Ngọc Trân ÂM THANH LẶNG LẼ - Không phải là con không chịu. Nhưng con không muốn người ta bảo con làdựa hỏi của ba. Con chỉ muốn tự lập cơ. Lắc đầu, bà Bình chào thua: - Thôi thôi, tôi sợ cô lắm rồi . Cái gì cô nói cũng được. Trong bữa ăn, Thiệu Vy chăm sóc ông một cách chu đáo: - Ba ăn đi, ở công ty chắc ba không ăn được những món này. - Tất, con hiểu ý của ba. Thiệu Vy vào đề: - Thức ăn ở nhà hàng Giao Giao chắc ngon lắm hả ba? Đang nhai bỗng ông bị sặc. Có lẽ vì do câu hỏ ...