Hết tuần lễ ăn kiêng đó, Chi không đi tái khám theo lời dặn dò ghi trong cuốn sổ khám chữa bệnh. Tại vì những lý do sau đây: Ba không cho đi nữa. Má không dám dắt. Anh Hai không được phép có ý kiến. Chi thì nghĩ thầm một mình: Chắc bác sĩ chờ mỏi mắt. Chắc thằng mập nghĩ rằng Chi đã đầu hàng, bó tay, bỏ cuộc trong trận quyết đấu với sự tham ăn háu uống. Anh Tú hỏi: - Sao kỳ vậy? Anh Hai trả lời ấm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ăn chưa no P7Tác Giả: Lưu Thị Lương ĂN CHƯA NO CHƯƠNG 7 H ết tuần lễ ăn kiêng đó, Chi không đi tái khám theo lời dặn dò ghi trongcuốn sổ khám chữa bệnh. Tại vì những lý do sau đây: Ba không cho đi nữa. Má không dám dắt. Anh Hai không được phép có ý kiến. Chi thì nghĩ thầm một mình: Chắc bác sĩ chờ mỏi mắt. Chắc thằng mập nghĩrằng Chi đã đầu hàng, bó tay, bỏ cuộc trong trận quyết đấu với sự tham ăn háuuống. Anh Tú hỏi: - Sao kỳ vậy? Anh Hai trả lời ấm ớ, ậm ờ cho qua chuyện. - Kỳ mới hay chớ! Hết một tuần không ăn kiêng tiếp theo sau đó, ba gọi một cái cân đi rong vàohẻm. Ba kêu Chi: - Lên cân thử lại đi con gái! Người ta nói, muốn biết chính xác mức độ tăng hay giảm kí lô thì nên kiểmtra, theo dõi với chỉ một cái cân mà thôi. Nói ví von là phải có lòng trung thànhcân kẹo với nó. Nên tin tưởng hoàn toàn vào các con số mà nó đã định kỳ báocho biết. Người cân rong hôm nay không phải là người hôm nọ nhưng Chi chẳng ngầnngại gì khi leo lên cái bục nhỏ xíu ấy. Cân nào cũng vậy thôi. Chi đâu còn ăn uống kiêng cữ, đai ẹt gì nữa. Biết chắc là sẽ nhìn thấy lạicon số quen thuộc của nửa tháng trước đây. Ba dành nói với cái cân eo éo: - Bảy mươi tám ký rưỡi. Vẫn còn thiếu nửa ký. Rồi ba lặp lại hành động trong lần cân trước. Vừa trả tiền, ba vừa nói: - Thôi, tắt đi. Cám ơn! Ba tạm yên tâm, không sợ cô con gái duy nhất bị chết đói nữa. Nhưng ngàynào anh Hai cũng vò tóc bứt tai, than trời trách đất rất là phẫn uất, ai oán. Lờithan ấy, anh Hai nói nhỏ nhỏ lúc ba có ở nhà, dù thức hay ngủ. Vì nếu để banghe được thì… thì chẳng biết sao nữa. Đại khái là không tốt lành tí nào.www.phuonghong.com 33 www.taixiu.comTác Giả: Lưu Thị Lương ĂN CHƯA NO Lời than ấy, anh Hai nói lớn vừa đủ nghe từ trên nhà xuống dưới bếp, nhưngkhông để lọt ra ngoài, chạy vô lỗ tai hàng xóm, khi ba đi đâu đó, không có mặtở nhà. Bởi vì chuyện này cũng xếp vào loại gia bí mà. Anh Hai than như vầy, than hoài không chán: - Cái nhà gì mà phong kiến, gia trưởng thấy ghê. Lạc hậu thấy ớn. Một bữa nọ, ba không có nhà, sau khi than xong, anh Hai xúi Chi. - Kệ ba. Không đi khám nữa, không ăn kiêng triệt để theo toa bác sĩ thì mìnhsẽ ráo riết, tích cực tập luyện thể dục thể thao cho tiêu hao khối năng lượng dưthừa. Chi tròn mắt đứng nghe. Lòng Chi nở phồng nỗi vui sướng: Ôi! Anh Hai cóthương mình thiệt. Vậy mà mình cứ trách móc ảnh hoài. Lại còn chờ dịp sơ hởlà mét ba má la rầy ảnh nữa. Mình thiệt là bậy. Anh Hai thấy Chi không nói gì, bèn hỏi gặng: - Em hiểu không? Chi giả bộ ngồi xuống lượm một cọng rác tưởng tượng trên sàn, để dễ dàngchùi nước mắt mà không sợ anh Hai nhìn thấy. Chi vẫn ngồi xổm, cố lấy giọng tươi tỉnh nói: - Em hiểu mà. Anh Hai ngồi bệt xuống bên cạnh Chi. Anh thủ thỉ thật là tình cảm: - Nghe nè, anh có ý này. Về chuyện ăn uống thì vẫn cứ giảm bớt, nhưngkhông thể quá đáng giống như bữa trước - mặc dù tốt thiệt nhưng lại làm cho bahoảng kinh hồn vía. - Đúng. Em không dám để ba lo nữa đâu. - Anh có bàn kỹ với má rồi. Má vẫn đi chợ mua cho em một ngày nửa kýrau, dưới hình thức củ quả nhưng có thêm nhiều trái cây, loại ít chứa đường. Ănnhiều rau khiến bụng to ra, sẽ nghĩ là mình no bụng, không dám ăn nữa, màthiệt sự thì vẫn còn đói. Em làm được không? Chi gật đầu mấy cái. - Em làm được. Em làm được. Anh Hai không nhớ sao, nguyên tuần vừa rồituân theo chế độ: ăn chưa no là đã phải buông chén gác đũa, em còn chịu nổimà. Bây giờ ăn nhiều trở lại, gần giống như lúc chưa đi bác sĩ. Có gì khó xửđâu. Dễ ợt! Anh Hai đánh yêu lên đầu Chi. Anh hài lòng lắm lắm: - Giỏi! Đáng khen! Khen trước cho em lên tinh thần.www.phuonghong.com 34 www.taixiu.comTác Giả: Lưu Thị Lương ĂN CHƯA NO Chi khịt mũi: - Hị! Cái tiếng đó, muốn hiểu là xúc động hay xúc xiểm cũng được. Chi biết, anhHai không chấp nhất gì đâu với đứa em không nhỏ nhắn, đang cần anh giúp đỡ. Anh Hai bàn tiếp: - Coi như giải quyết xong vấn đề ăn uống, giảm bớt thu nạp năng lượng. Vấnđề thứ hai là tìm cách làm tiêu hao năng lượng. Anh Hai đột ngột lên giọng: - Em nghe đây! - Dạ! Anh Hai quào quào hai cánh tay trong không khí để minh họa cho lời nói: - Em sẽ đi bơi. Bơi lội là hình thức tập luyện đạt hiệu quả tốt nhất, trong cácmôn thể thao. Bởi vì khi bơi thì người ta phải vận động toàn thân, để giữ thăngbằng trong môi trường của cá tôm cua… nòng nọc. Bơi lội huy động hết các cơquan trong người, từ lỗ mũi thở phì phì, xuống tới mấy ngón chân lúc lắc. Phừ.Mệt quá! Anh Hai ngừng lại để thở lấy hơi, sau khi tuôn ra ào ạt mấy câu thuyết trìnhvề môn thể thao dưới nư ...