- Không thể nào đâu. - Giọng Kha rắn rỏi. - Dù cho không có em trên đời này, anh cũng không bao giờ yêu Thảo Nhi, huống chi trước mắt anh, em từng giờ từng phút quanh quẩn bên anh... thử hỏi làm sao mà anh quên được chứ. Tiểu Vân xúc động, nước mắt bắt đầu rơi làm Vân phải quay mặt giấu đi. Nàng biết nàng sẽ không tự kiềm chế được mình khi đối diện với Đình Kha, bởi lẽ Kha bao giờ cũng dịu ngọt, sâu lắng làm rung động con tim nàng....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình P16Tác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH CHƯƠNG XVI -K hông thể nào đâu. - Giọng Kha rắn rỏi. - Dù cho không có em trên đời này, anh cũng không bao giờ yêu Thảo Nhi,huống chi trước mắt anh, em từng giờ từng phút quanh quẩn bên anh... thử hỏilàm sao mà anh quên được chứ. Tiểu Vân xúc động, nước mắt bắt đầu rơi làm Vân phải quay mặt giấu đi.Nàng biết nàng sẽ không tự kiềm chế được mình khi đối diện với Đình Kha, bởilẽ Kha bao giờ cũng dịu ngọt, sâu lắng làm rung động con tim nàng. Bỗng có bàn tay Kha ôm tròn đôi vai gầy thon mảnh của nàng. Vân cốcưỡng lại, nhưng nàng đành bất lực. Bất lực vì con tim xao xuyến xui nàng ngảvào lòng Kha, ép vào chỗ dựa mênh mông ấy tìm sự chở chẹ Môi Vân mấp máynhư muốn lên tiếng gọi: - Kha ơi... Giọng Kha chìm vào không gian vô tận: - Anh không bao giờ muốn rời xa em nữa, Tiểu Vân ơi. Nàng biết đây chỉ là những giờ phút vui vẻ tạm thời mà thôi. Trong thâm tâmVân, nàng không thể nào làm trái lời mẹ được. Bỗng nàng muốn bỏ đi thật xạPhải rồi, chỉ có đi khỏi nơi này mới mong xa lánh được Đình Kha thôi. Tội nghiệp Kha, chàng vẫn đang ngập chìm trong hạnh phúc: - Đừng có tìm cách xa anh nữa, nghe em. Dẫu rằng chúng ta quen nhau làtrái ý mẹ, nhưng mà em cũng thấy đó... Thảo Nhi cô ấy bây giờ đâu còn nhưngày xưa nữa đâu, bởi vì cô ấy đã ý thức được thế nào là tình yêu tự nguyện rồi. Vân vẫn lắng nghe, vẫn nép vào lòng Kha như muốn tận hưởng thật lâu, thậtdài những giờ hạnh phúc ngắn ngủi này. Tình yêu của họ chỉ thật sự hạnh phúckhi chỉ có họ với nhau. Thế giới bên ngoài, dù không phải ai cũng xấu, nhưngmỗi người đều có một lý do của mình để hắt Tiểu Vân và chia sẽ tình yêu củahọ. Sĩ Thăng tách mình ra khỏi đám đông bạn bè ồn ào. Chàng bị chúng nó lôikéo tới đây để bây giờ bực dọc khi thấy mình lạc lõng Thăng là một bác sĩ tâm thần, nên có thể nói, công việc chuyên nghiệp cứuthầm lặng làm ảnh hưởng cá tính của chàng, biến Thăng thành con người trầmlặng, thích suy tư với cuộc sống nội tâm. Tự đốt cho mình điếu thuốc, Thăng quan sát khắp sàn nhảy. Ánh đèn màunhấp nháy, những cô gái phấn son với hấu hết trang phụ model nhất hiện có ởthành phố. Bỗng mắt Sĩ chạm phải một bóng dáng lẻ loi khác thường. Nói khácwww.phuonghong.com 138 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNHthường bởi lẽ ở đây mỗi bàn, mỗi chỗ đều có hai người trở lên. Càng đặc biệthơn khi người Thăng nhìn là một cô gái, cô gái đang liên tục nốc rượu. Cô gái uống rượu thì Thăng đã thấy rồi, nhưng dám ngồi một mình độc ẩmthì đây là lần đầu tiên chàng được chiêm ngưỡng. Bệnh nghề nghiệp lại nổi lên,Thăng ngầm quan sát, phân tích, đánh giá tâm lý cô gái đang ngồi trước mặt. Nàng ta uống rượu một mình, uống liên tục không có vẻ gì là thưởng thức, làsay mê hợp chất cay nồng của rượu. Như vậy có nghĩa là cô ta đang uống vì mộtchuyện buồn nào đó. Theo tâm lý mà nói, đây là một trường hợp muộn rượu đểgiải sầu. Chàng trai bắt đầu quan sát bề ngoài của cô gái. Khác hẳn những cô gái ởđây, nàng không mặc cầu kỳ, không phấn son lòe loẹt, gương mặt khá đẹpnhưng cũng khá buồn, cho Thăng biết là mình đã đoán đúng. Bất giác chàng trai cảm thấy một chút hiếu kỳ. Chàng đứng lên đi về phía côgái với ý định làm quen. Đối với Sĩ Thăng, một khi đã đoán được tâm lý rồi thìchuyện làm quen không còn là khó khăn nữa. - Xin lỗi cô, tôi có thể ngồi đây được không ạ? Sĩ Thăng cất giọng lịch sự, giọng nói mà chàng tự biết là rất lôi cuốn củamình. Cô gái không nhìn lên, giọng nàng làm Thăng ngạc nhiên: - Tại sao anh phải ngồi đây, chứ phải bất cứ chỗ nào khác ở vũ trường này? Thật là thú vị! Thăng biết đêm nay chàng có một cuộc gặp mặt không phải làbình thường, bởi vẻ bất bình thường của người con gái trước mặt. Chàng bình tĩnh đáp: - Thưa cô, bởi vì tôi cố tình muốn được ngồi chỗ này. Hừ! Sao mà trắng trợn quá vậy? Thảo Nhi nghĩ trong đầu như vậy. Nàngngẩng lên nhìn chàng trai. Điều mà Thảo Nhi nhận thức được bây giờ là cặpkính cận trên mắt anh tạ Nàng cũng không màng chú ý đến nó làm gì. Nhi nói: - Vậy ư? Nếu anh cảm thấy mình có lợi khi ngồi gần một cô gái say như tôithì cứ việc Sĩ Thăng từ từ kéo ghế ngồi xuống. Chàng tiếp tục tấn công cô gái: - Cô chưa có vẻ gì là say cả. Nhi lại bưng ly lên uống một cách vô tội vạ: - Sắp rồi đó. Anh sẽ được thấy nếu đủ kiên nhẫn ngồi thêm một chút nữa. Cô gái ăn nói độc đáo quá, làm một nhà tâm lý như Sĩ Thăng cũng phải ngạcnhiên và cảm thấy thú vị. Chàng bắt đầu đánh vào nội tâm nàng:www.phuonghong.com 139 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH - Tôi nghĩ cô không cần phải say làm gì. Bởi vì say không có giúp cho ngườita quên ...