Danh mục

Ân tình P17

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 235.63 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Kha đỡ mẹ ngồi xuống ghế, lấy nước cho mẹ rồi cũng ngồi xuống bên cạnh: - Hôm nay con thấy mẹ ăn nhiều hơn mọi khi? - Ừ. - Mẹ có chuyện gì vui hả mẹ? - Không có gì. Chỉ là mẹ thấy con dạo này ngoan ngoãn ở nhà, ít có ra ngoài chơi. - Mẹ thì không có, nhưng con có chuyện vui muốn kể với mẹ đây. Bà Ngọc Phượng nhìn con nghi ngờ: - Có chuyện gì vui đây cậu? Kha vòi vĩnh như đứa trẻ:...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình P17Tác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH CHƯƠNG XVII K ha đỡ mẹ ngồi xuống ghế, lấy nước cho mẹ rồi cũng ngồi xuống bêncạnh: - Hôm nay con thấy mẹ ăn nhiều hơn mọi khi? - Ừ. - Mẹ có chuyện gì vui hả mẹ? - Không có gì. Chỉ là mẹ thấy con dạo này ngoan ngoãn ở nhà, ít có ra ngoàichơi. - Mẹ thì không có, nhưng con có chuyện vui muốn kể với mẹ đây. Bà Ngọc Phượng nhìn con nghi ngờ: - Có chuyện gì vui đây cậu? Kha vòi vĩnh như đứa trẻ: - Mẹ à, con muốn cưới vợ. - Dĩ nhiên là ta đồng ý cho con cưới vợ. - Người mẹ thở dài, chợt nghĩ đếnlúc con trai không còn là của riêng bà nữa, nhưng chuyện gì nó đến là phải đến.Bà tiếp - Tuy nhiên... Kha biết mẹ muốn nói gì, chàng liền ngăn lại: - Vậy thì ngay lập tức con sẽ đưa cô ấy về ra mắt mẹ. Bà ngã người ra ghế, nhìn con với vẻ nghiêm khắc: - Được, ta sẵn sàng tiếp bạn của con, nhưng trừ cô gái câm. Kha kêu lên: - Mẹ.. Bà khoát tay: - Con đừng bỏ công thuyết phục mẹ vô ích. Chẳng phải riêng gì mẹ, mà bấtcứ bà mẹ nào trên thế gian này cũng vậy thôi. Không ai muốn con mình cướingười vợ câm cả. Kha bênh vực người yêu: - Thưa mẹ, không nói được, đúng là một khuyết điểm. Nhưng bù lại, TiểuVân có rất nhiều ưu điểm mà không phải cô gái nào cũng có. Hay là mẹ gặpTiểu Vân một lần đi mẹ. - Gặp hay không cũng thế mà thôi, ta nhất định không thay đổi. - Mẹ à...www.phuonghong.com 146 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH Bà Phượng vẫn lạnh lùng: - Nếu con muốn cưới vợ thì hãy chọn Nhã Trúc, mẹ không có ý kiến gì cả. - Mẹ không thương con. - Con muốn nghĩ sao cũng được. - Vậy thì con sẽ không nói chuyện với mẹ nữa. Kha đứng lên, bỏ về phòng, chàng không quên nháy mắt với vú Lan. Còn lại một mình, bà Phượng than: - Đứa con này thiệt dở điên dở khùng. Sĩ Thăng chủ động hẹn Thảo Nhi. Họ cùng ngồi trên bờ sông nhìn ra bếnBạch Đằng lộng gió. Nhi nói: - Em xin lỗi, và cũng rất cảm ơn anh về chuyện hôm đó. - Không có gì. Mà nè, có thật là Tiểu Vân và Đình Kha sắp cưới nhau khôngNhi. Nhi thoáng buồn: - Anh có thấy là họ rất xứng đôi hay không? Thăng mường tượng lại hình ảnh Tiểu Vân. Thật vậy, hai người họ rất xứngđôi. Cho đến giờ, chàng vẫn nuối tiếc vì đã đến muộn. Thăng hỏi: - Có điều anh thấy Tiểu Vân ít nói quá. Phân vân một chút, Thảo Nhi bỗng nói: - Không phải ít nói, mà là không nói được. - Sao? - Sĩ Thăng hỏi - Cô ấy không nói được à? - Phải. Thăng bàng hoàng trước sự thật bất ngờ này. Một tình thương cảm bỗngdâng lên trong lòng Thăng. Tạo hóa thật trớ trêu, sao lại tạo nên một bức tranhđẹp như thế này mà lại khiếm khuyết chứ. Thăng bật thốt: - Tội nghiệp quá. Lại cũng là tội nghiệp. Tạo sao ai cũng tội nghiệp cho Tiểu Vân vậy chứ.Thảo Nhi bỗng nhận ra Sĩ Thăng cũng như Đình Kha hồi xưa. Cả hai cùng tỏ raquan tâm tới Tiểu Vân, phải chăng lịch sử ngày xưa lại tái diễn. Tự ái khiến Nhi hỏi mà không cần suy nghĩ: - Đúng là tội nghiệp. Nhưng giả dụ người bị là em thì anh có xót xa như lúcnày không chứ?www.phuonghong.com 147 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH Thăng lạ lùng nhìn Thảo Nhi. Giọng cô gái như là ghen tuông vậy. Không,đúng hơn là ganh tị. Qua những chuỗi sư kiện vừa xảy ra, Thăng phần nào đoánđược tâm sự của Thảo Nhi. Không cần do dự, Thăng đáp ngay để thỏa mãn tự áicủa Thảo Nhi lúc này: - Dĩ nhiên rồi. Không khéo anh còn khóc nữa là. Thảo Nhi bật cười, nàng trở nên vui vẻ: - Anh nói dối như là thật vậy. Thăng cũng không giải thích làm gì. Im lặng một lúc, Thăng hỏi: - Thế Tiểu Vân vì sao không nói được. Vì một cơn bệnh hay ngay từ lúc mớisanh, Tiểu Vân đã bị khiếm khuyết này. Trời ơi, lại nhắc đến Tiểu Vân nữa rồi. Sao mà lần này giống lần nàng vàĐình Kha đi chơi với nhau quá. Lúc ấy Kha cũng quanh quẩn rồi hỏi lại chuyệnTiểu Vân như lúc này. Cuối cùng Kha cũng không còn là của nàng nữa. Bất giác Thảo Nhi đứng bật dậy, lạnh lùng: - Anh hãy đến đó mà hỏi Tiểu Vân ấy. - Thảo Nhi... Thảo Nhi... Cô gái lạnh lùng bỏ đi. Thăng đứng bật dậy, nhưng chợt khựng lại vì giọngnói của Thảo Nhi: - Anh đừng có đi theo em. - Thảo Nhi, cho anh xin lỗi. - Em cần được yên tĩnh, anh đừng làm phiền em nữa. Thăng đứng lại nhìn theo bóng xa dần trên bến sông lộng gió, lòng chàngnghĩ miên man: - Thảo Nhi... Tiểu Vân. Một người con gái sắc nước hương trời, nhưng lạimang trong mình một khuyết tật to lớn. Có một điều trớ trêu, sự ganh tị lại đếntừ người con gái còn lại. Đình Kha yêu Tiểu Vân, và đến chàng cũng cảm thấyquyến luyến vì người con gái có dáng vẻ kỳ lạ ấy. Thăng không thể nào cản lại ý định gặp lại người con gái ấy. Trước mặt Sĩ Thăng là ông Bách Tùng. Người đàn ông mời chàng ngồi, rồinói: - Thảo Nhi vừa mới ra ngoài với mẹ nó. Cậu ngồi chơi, chờ nó một chút. - Dạ, cháu xin phép ạ. Ông Bách Tùng quan sát chàng thanh niên trước mặt. Trông cậu ta cũng kháđấy chứ. Ông hỏi:www.phuonghong.com 148 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH - Cậu và con bé Thảo Nhi quen nhau từ bao giờ thế? Trước đây tôi chưa baogiờ thấy cậu. - Dạ, cháu mới quen Thảo Nhi thôi ạ. - Thảo nào. Gia đình cậu ở đâu? Song thân hiện đang làm gì? - Dạ, gia đình cháu ở nội thành. Ba mẹ cháu đều đã lớn tuổi rồi. Hai ngườiđã về hưu dưỡng già. Hai người đàn ông tiếp tục trò chuyện với nhau. Sĩ Thăng giới thiệu mình làmột bác sĩ tâm thần. Ông Bách Tùng bỗng hỏi: - Cậu là bác sĩ tâm thần? - Thưa, phải ạ. Cháu ra trường đã ba năm nay. Bỗng một ý tướng lóe l ...

Tài liệu được xem nhiều: