Danh mục

Ân tình P21

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 214.69 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đình Kha cảm thấy bất lực trước số giấy tờ cần phải giải quyết. Đâu đâu cũng là hình ảnh của Tiểu Vân làm cho chàng rối rắm. Vậy đó, người ta nói yêu nhưng khi cần thì dễ dàng dứt áo ra đi. Tiểu Vân! Thật sự tình yêu của em dành cho anh ở mức độ nào? Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng rì rì của chiếc máy điều hòa. Kha gạt bỏ cả giấy tờ đứng lên. Chợt có tiếng gõ cửa rồi cô thư ký riêng của chàng bước vào. Kha gắt gỏng:...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình P21Tác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH CHƯƠNG XXI Đ ình Kha cảm thấy bất lực trước số giấy tờ cần phải giải quyết. Đâu đâucũng là hình ảnh của Tiểu Vân làm cho chàng rối rắm. Vậy đó, người ta nói yêunhưng khi cần thì dễ dàng dứt áo ra đi. Tiểu Vân! Thật sự tình yêu của em dànhcho anh ở mức độ nào? Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng rì rì của chiếc máy điều hòa. Kha gạt bỏ cảgiấy tờ đứng lên. Chợt có tiếng gõ cửa rồi cô thư ký riêng của chàng bước vào. Kha gắt gỏng: - Tôi đã bảo là không tiếp khách mà. - Nhưng ông ta nhất quyết đòi gặp và tự xưng là Sĩ Thăng. - Không cần nữa. - Sĩ Thăng ngạo nghễ đứng ở cửa - Đã có tôi đây rồi. Cô thư ký đang bối rối thì Kha đã xua tay: - Thôi được rồi, cô ra ngoài đi. Còn lại hai người. Thăng mỉm cười: - Tổng giám đốc oai phong quá nhỉ! Kha nhăn mặt: - Tôi không còn lòng dạ nào đùa nữa. Anh tìm tôi có chuyện gì không? Thăng cười tủm tỉm: - Là Tiểu Vân đó. Ngay lập tức, Kha chộp lấy: - Tiểu Vân! Cô ấy làm sao rồi? Sĩ Thăng tỉnh bơ nói: - Có làm sao đâu. Tôi đến để nói là đã tìm được cô ấy rồi. - Nàng đã về nhà rồi ư? - Không, cô ta ở trong chùa. Kha trợn mắt: - Đi tu à? Trời ơi... Chàng lao đao, cảm thấy đất trời như sắp vỡ vụn tới nơi. Còn Thăng thì vẫnnói với nụ cười trên môi: - Không, cô ta còn chưa xuống tóc. Kha lúc này mới thở phào nhẹ nhõm:www.phuonghong.com 198 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH - Anh đùa ác quá. - Tôi không có đùa đâu. Để lâu một chút thì phải coi chừng đó. Kha nhảy dựng lên: - Vậy thì tôi phải tới đó ngay mới được. Chàng vơ vội chiếc áo khoác rồi lao đi, cũng may là Sĩ Thăng kẹp nắm taychàng lại: - Anh đi đâu vậy? - Thì đi ngăn Tiểu Vân lại. - Anh biết chỗ của cô ấy sao? Đình Kha khựng người lại, vỡ lẽ ra là Tiểu Vân đã có sức mạnh làm chaođảo con người vốn cứng cỏi của chàng. Kha thở dài: - Tôi thật là điên quá! Thăng vỗ vai chàng, thân mật: - Tình yêu mà, đâu có sức mạnh nào sánh được. - Dừng lại một chút, chàngtiếp - Tôi đã hứa với Tiểu Vân là sẽ không cho ai biết chỗ ở của nàng, nhưngngay lúc đó, tôi biết mình sẽ không làm được. Anh là người đầu tiên tôi báo tin,và cũng muốn anh là người trước nhất đến tìm nàng. Kha siết vai bạn: - Cám ơn anh, cám ơn anh rất nhiều. - Tôi yêu Tiểu Vân chân thành nên muốn cô ấy hạnh phúc. Đình Kha! Tôimuốn anh hứa với tôi một điều... là anh phải luôn luôn đối xử tốt với nàng, dù ởbất cứ hoàn cảnh nào. Kha khâm phục nhìn đối thủ trung thực của mình. Anh ta bại trận và đã chấpnhận với một thái đội cao thượng. Chàng rắn giọng: - Tôi hứa với anh. - Vậy thì vui vẻ rồi, anh hãy đến tìm cô ấy ở... Thăng đứng lặng nhìn theo dáng đi vội vàng của Kha, biết rằng mình vừa dạidột một cách cao thượng.    T iểu Vân kinh hãi nhìn Đình Kha đang sái những bước chân dài, vội vã đivào phật tự. Nàng biết là Sĩ Thăng đã không giữ lời hứa. Vội vàng, Tiểu Vânchạy vào trong lánh mặt, nhưng đã muộn rồi. Tiếng Đình Kha gọi nàng chựnglại:www.phuonghong.com 199 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH - Tiểu Vân! Anh nhìn thấy em rồi, đừng có trốn anh nữa Tiểu Vân. Kha nhảy ba bước đã nắm Tiểu Vân trong tay mình: - Tại sao em phải trốn anh chứ? Nàng ngoảnh mặt che giấu xúc động. Kha xoay vai nàng lại: - Hãy nhìn vào anh đây này Tiểu Vân. Nhìn để mà biết là anh khao khát, nhớnhung em đến dường nào. Em cũng nhớ anh vậy. Nàng nghe cảm xúc dâng tràn trong lòng, đôi mắtcay xè mờ lệ. Đình Kha rối rít: - Em khóc ư? Có nghĩa là em cũng nhớ anh, có phải không? Vân không chối được lòng mình, nàng nghẹn ngào: - Em nhớ anh, Kha ơi. Kha ôm chặt nàng vào lòng: - Tiểu Vân! Đừng có rời xa anh nữa, nghe em. - Em đâu có muốn chúng mình xa nhau, nhưng mà tại hoàn cảnh... - Làm vợ anh đi Vân, sẽ không có chuyện gì làm em đau khổ nữa - Nhưng còn chị Thảo Nhi? - Thảo Nhi đã trở về rồi, còn mẹ em thì bệnh. Tiểu Vân lo âu: - Mẹ bị té cầu thang, nhưng không sao cả, Tiểu Vân! Trở về nhà với anh đinha. Vân lắc đầu: - Em trở về, chị Thảo Nhi sẽ lại ra đi rồi mẹ lại buồn lại khổ, em làm sao màchịu đựng được chứ. - Em bỏ đi thế này, mẹ buồn hối hận lắm. Người bây giờ nhớ em cũng như làThảo Nhi vậy. - Làm so mà em sánh được với con ruột của mẹ chứ? - Anh nghĩ là em không thể ở đây được nữa rồi. Hãy nhìn xem, ai đang đivào cửa. - Chị Thảo Nhi! Ngoài cửa, Thảo Nhi và Sĩ Thăng cùng sánh vai nhau đi vào. Vừa gặp nàng,Thăng đã nói: - Tiểu Vân! Xin lỗi em, anh đã không giữ được lời hứa. Vân cúi đầu không nói. Thảo Nhi nắm lấy tay nàng:www.phuonghong.com 200 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH - Tôi đến đây để rước Tiểu Vân về. Vân mím môi, rồi cương quyết nói: - Em cám ơn chị, nhưng chỗ này em sống cũng tốt rồi. Sau này em xin chịchăm sóc ba mẹ giùm em. - Ba mẹ có hai người con, mất đi một trong hai người, họ sẽ đau lòng lắm,Vân có biết không? Nàng cười buồn: - Chỉ là nói như vậy mà thôi. Nhi bỗng nhìn hai chàng trai: - Xin lỗi, em và Tiểu Vân có chuyện muốn nói với nhau. - Chúng tôi chờ hai người ở ngoài cổng - Thăng nhấn mạnh - Nhất định làphải hai người đấy nha. Chàng nắm tay Đình Kha kéo đi, ánh mắt Kha nhìn Vân thật tha thiết - Tiểu Vân! - Thảo Nhi bắt đầu nói khi chỉ còn có hai người - Có lẽ tôi pháinói lời xin lỗi với Vân. - Không, chị không có lỗi gì cả. - Có chứ. Lỗi của tôi là đã ...

Tài liệu được xem nhiều: