Danh mục

Ân tình P5

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 224.12 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bà Ngọc Phượng buồn bã nhìn lên đồng hồ. Đứa con trai thương yêu của bà đi đã ba giờ đồng hồ rồi. Suốt ba giờ trôi qua, bà yên lặng ngồi đây, nhìn duy nhất vào một điểm và chờ đợi. Từ ngày chồng và hai đứa con cùng chết, niềm vui, lẽ sống... tất cả những gì còn lại bà bây giờ là Đình Khạ Đứa con trai, niềm hy vọng, sự tự hào duy nhất còn lại của dòng họ bà.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình P5Tác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH CHƯƠNG V B à Ngọc Phượng buồn bã nhìn lên đồng hồ. Đứa con trai thương yêu củabà đi đã ba giờ đồng hồ rồi. Suốt ba giờ trôi qua, bà yên lặng ngồi đây, nhìn duynhất vào một điểm và chờ đợi. Từ ngày chồng và hai đứa con cùng chết, niềm vui, lẽ sống... tất cả những gìcòn lại bà bây giờ là Đình Khạ Đứa con trai, niềm hy vọng, sự tự hào duy nhấtcòn lại của dòng họ bà. Từ lâu rồi, hai mẹ con họ gắn bó với nhau đến độ bà Ngọc Phương khôngnghĩ rằng sẽ có một ngày Kha bỏ nhà mà đi cưới vợ. Hôm nay, ý nghĩ ấy đãđến, bà Phương tưởng tượng như đó là một mất mát, như hai năn trước đây bàđã mất cùng một lúc ba con người thương yêu nhất. Bây giờ thì ý nghĩ ấy đãđến. Con bé kia có vẻ thích con trai bà lắm. Nhìn vào mắt nó, bà đã đọc được vẻđam mê lồ lộ. Thiếu phụ cảm thấy buồn bã lạ lùng, cảm thấy rằng đã đến lúccon trai không còn duy nhất của mình nữa Nó ra đi đã hơn ba tiếng rồi mà vẫn chưa về. Đình Kha ơi! Chẳng lẽ con coicon bé ấy quan trọng hơn mẹ của con sao chứ? Từ phía sau bước ra người đàn bà khác, bà có vẻ già hơn cả bà NgọcPhương, mặt dù trong còn tinh anh hơn. Người đàn bà đến sau nói: - Đã khuyan lắm rồi, để tôi đưa bà chủ lên phòng nghỉ ngơi. Bà Phượng vẫn không rời cái đồng hồ: - Vú không cần phải lo cho tôi. - Bà đã ngồi đây suốt ba giờ đồng hồ rồi, không khéo bệnh cũ lại tái phát - Tôi muốn chờ Đình Kha - Cậu sẽ về ngay sau khi tan tiệc, bà chủ đâu cần phải chờ đợi như thế này Bà Phượng khẽ gắt: - Tại sao lại không chứ? hai năm trước tôi đã không ngồi chờ anh Văn, chođến bây giờ, tôi mãi mãi không còn cơ hội ấy nữa Bà vú già thương cảm nhìn thiếu phụ. Nỗi đau mất mát quá lớn lúc ấy làmthay đổi tâm tính bà bây giờ. Hiện giờ đây, tất cả đối với bà là Đình Kha, và chỉcó Đình Kha mới có thể khuyên nhủ được bà mà thôi. Sau đó họ tiếp tục chờ đợi. Giọng thiếu phụ bỗng vang lên, buồn u uất: - Đứa con này nó ham vui và quên cả me.www.phuonghong.com 44 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH Cũng đúng vào lúc đó chuông reo, bà vú già lật đật đứng lên, miệng cườimóm mém: - Đó... đó... Bà đã trách oan cậu tư rồi Đôi mắt bà Phượng sáng lên: - Vú mau mau ra mở cửa cho nó đi. Lát sau, Đình Kha ùa vào phòng như một cơn lốc. Đứng trước mặt me, giọngĐình Kha nghiêm trang: - Con nghe vú Lan nói là mẹ ngồi ở đây ba tiếng đồng hồ chỉ với mỗi côngviệc là chờ đợi con? - Hừ! Bây giờ là ta trách mắng hay con có quyền hạch sách ta? Kha giả vờ sợ hãi: - Nếu vậy thì con đã có lỗi rồi ư? - Con còn nói nữa, tại sao mà đi lâu đến như vậy? Đình Kha bật cười, chàng sà đến bên mẹ rồi nói: - Mẹ đâu cần phải lo lắng cho con thái quá như vậy chứ - Ta không có cái quyền đó sao? Kha thấy là mẹ không đùa nên chàng không dám cười nữa: - Con không có ý như vậy, con chỉ muốn mẹ giữ gìn sức khỏe mà thôi. Bà Ngọc Phượng nhìn con một lúc rồi hỏi bằng giọng nghi ngờ: - Có phải con bé ấy đã hớp hồn con rồi không? Kha ngơ ngác: - Con bé ấy? Mẹ muốn nói ai thế? Con không hiểu. - Thì con bé Thảo Nhi ấy. Vừa mới nhìn thấy, ta đã biết ngay là nó mê con. Kha thấy lo lọ Chàng biết là Thảo Nhi có cảm tình với mình, nhưng không lẽnàng mê đến độ ra mặt hay sao chứ? - Sao con không trả lời mẹ? - À! Mẹ muốn nói Thảo Nhi ấy à? Cô bé ấy không có thèm thương con traicủa mẹ đâu. Bà Ngọc Phượng bĩu môi: - Con nghĩ rằng mẹ không biết bọn con gái bây giờ sao? Cái hạng đẹp trai vàgiàu có như con, ra đường là bị bọn nó bắt sống ngay. - Nhưng Thảo Nhi cũng đẹp và giàu vậy mẹ. Và mẹ cũng đừng bao giờ đánhgiá họ một cách thấp như vậy.www.phuonghong.com 45 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH - Con bênh vực cho nó, có phải là con đã thích nó rồi không? Kha lạ lùng nhìn mẹ. Sao mà mẹ ác cảm với Thảo Nhi đến như vậy chứ?Chàng thăm dò: - Thế mẹ không thích à? Bà Ngọc Phượng sa sầm mặt: - Có phải là con đã muốn vợ rồi không? Kha bật cười: - Chưa đến lúc đâu, mẹ a. Vú Lan nhắc nhở: - Cậu Kha đưa bà chủ đi nghỉ đi, đã khuya lắm rồi đó - Phải rồi đó mẹ à. Để con đưa mẹ lên phòng nghĩ Bà Phượng nhìn con ánh mắt trìu mến: - Còn con sao cứ để nguyên đồ veston thế này, để mẹ giúp một tay. Kha ngoan ngoãn đứng im để mẹ tháo cà vạt rồi cởi áo khoác. Sau đó chàngđưa mẹ vào phòng ngủ, tự tay Kha mắc màn, mẹ nằm vào giường rồi Kha mớitrở ra ngoài. Kha nói trước khi đi: - Chúc mẹ ngủ ngon.    C hàng bước đi, ra tới cửa, Kha chợt quay lại hỏi, có một chút đùa nghịchtrong giọng nói, và lúc ấy, ch ...

Tài liệu được xem nhiều: