Ngày ngày phải làm việc chung phòng với người mà mình căm ghét tận xương tủy quả thật là một cực hình, một điều kinh khủng nhất. Cuối cùng cô cũng nghĩ ra phương hướng tự giải thoát. Cô đề nghị: - Ngày mai, tôi sẽ dọn về phòng cũ. Ngước vội nhìn cô, Khắc Hiên đáp cộc lốc: - Tại sao? - Tôi muốn có một không gian độc lập để dễ dàng làm việc hơn. Vậy hả? Song tôi nghĩ cô ngồi dây sẽ tiện lợi trong công việc hơn đấy. - Nhưng … Khắc Hiên chặn ngang...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P13Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG PHẦN 7 N gày ngày phải làm việc chung phòng với người mà mình căm ghét tậnxương tủy quả thật là một cực hình, một điều kinh khủng nhất. Cuối cùng côcũng nghĩ ra phương hướng tự giải thoát. Cô đề nghị: - Ngày mai, tôi sẽ dọn về phòng cũ. Ngước vội nhìn cô, Khắc Hiên đáp cộc lốc: - Tại sao? - Tôi muốn có một không gian độc lập để dễ dàng làm việc hơn. Vậy hả? Song tôi nghĩ cô ngồi dây sẽ tiện lợi trong công việc hơn đấy. - Nhưng … Khắc Hiên chặn ngang cách quyền hành:. - Ở đây tôi là cấp trên, chuyện đó cô nên quên đi và chấp hành theo mệnhlệnh. Kỷ Quân nghe ấm ức ghê gớm, song không đám công khai chống báng. Lúcsau, tiếng anh lại cất lên: - Cô chuẩn bị mang theo bản hợp đồng mới rồi cùng đi với tôi. Kẹp tép hồ sơ trong tay, Kỷ Quân im lặng theo sau anh cách nặng nề. Đếnbên chiếc xe, cô định mở cửa sao leo lên, thì anh lại cất giọng gằn gằn: - Lên trên ngồi đi! Kẻo mọi người nhìn vào, họ ngỡ tôi là tài xế của cô đấy: Vùng vằng cô mở cửa bước lên trên, quạu quọ nói: - Cái gì ông cũng bắt bẻ được, thảo nào có cô vợ cũng không ở nổi. Như bị chạm nọc, Khắc Hiên nạt lớn: - Chuyện của tôi, cô biết gì mà xen vào. Nhiều chuyện quá chả hay ho gìđâu. Hãy cốlàm tròn bổn phận, sẽ tốt hơn đấy. Lần này ký hợp đồng với một giám đốc tên Hoàng, là người đàn ông rất nổitiếng bay bướm, đào hoa, thay nhân tình như thay áo, lúc nào kề cận ông tawww.vuilen.com 140Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNGcũng là một thư ký xinh đẹp chẳng thua chi một người mẫu. Cô ta tên NguyệtHương, cái tên thật cũng đáng đồng tiền bát gạo. Lúc bắt tay chào nhau, giám đốc Hoàng cố giữ tay Kỷ Quân hơi lâu làm côbối rối, lúc sau mới buông tay cô. Mỉm cười, ông quay sang Khắc Hiên nói nửađùa nửa thật: - Tôi ganh ty với anh thật đấy Khắc Hiên. Dường như thượng đế lúc nào cũng ưu đãi anh hơn thì phải, lúc nào bên anhcũng là một người đẹp nghiêng nước nghiêng thành: Khắc Hiên hơi nhướng mày: - Vậy hả! Hoàng lại nói: - Anh còn vờ vịt! Cũng như hiện tại, anh đang có cô trợ lý quả thật đặc biệtđấy! Nhún vai, Khắc Hiên nói tỉnh: - Còn tôi, tôi chẳng thấy gì ngoài sự rắc rối thường xuyên xảy đến. Quay lại nheo mắt với cô, giám đốc Hoàng đẩy đưa: - Riêng tôi, ở cô ấy như có một sức lôi cuốn mãnh liệt, nên mới gặp lần đầu,tôi đã cảm thấy khó có thể quên. Nghe cách tán tỉnh trắng trợn của anh ta, Kỷ Quân xấu hổ đỏ mặt. Cô chốngchế: - Giám đốc quá lời rồi, tôi có đặc điểm nào đáng kể đầu. Nheo nheo đuôi mắt cách thú vị, Hoàng lại nói: - Kỷ Quân có thể kết bạn với tôi không? Cô khựng lại, lia nhanh ánh mắt qua Khắc Hiên. Thấy anh lơ đãng nhìn điđâu đó, cô bỗng gật đầu nói: - Cũng được. Đúng lúc ban nhạc chợt nổi lên điệu Tango vui nhộn, giám đốc Hoàng cữngđứng dậy, nghiêng người mời cô kiểu cách, khiến cô không cách nào từ chối.Đặt nhẹ tay mình vào tay giám dốc Hoàng rồi cùng anh bước ra sàn nhảy.www.vuilen.com 141Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG Hoàng táo tợn cúi xuống nhìn sâu vào mắt cô anh ta có đôi mắt vừa đen vừaquyến rũ đến ngộp thở, hỏi sao các cô gái không bị hết hồn, bởi mới nói đôi mắtlà thứ vũ khí lợi hại và đáng sợ nhất. Kỷ Quân cúi đầu nhìn xuống chân mình. Hoàng chợt cất tiếng: - Tuy chỉ mới lần đầu gặp mặt, vậy mà anh cứ ngỡ mình đã thân quen tự kiếpnào. Có lẽ chúng ta đã nợ nần nhau từ kiếp trước cũng nên. Em có nghĩ vậykhông hả Quân? Hơi né đầu ra một chút, cô nghĩ thầm: Anh ta lại bắt đầu cái điệp khúc cũrích ấy với lời lẽ thật êm ái ngọt ngào, hỏi có cô gái nào không sập bẫy song đốivới cô vì đã từng nghe danh nên có sự đề phòng, vậy mà cô còn xao động khigần nhau trong gang tấc thế này. Anh ta quả thật rất điển trai, lại ga-lăng, phongnhã chớ đâu có lạnh lùng cứng nhắc giống Khắc Hiên. Tiếng Hoàng lại cất lên mềm mại sát bên tai làm cô sực tỉnh: - Sao không nói gì với anh hết vậy? Hình như em đang suy nghĩ có nên kếtbạn với một người giống như anh không thì phải? Hơi giật mình, Kỷ Quân chối biến: - Không có. Tôi chỉ đang nghĩ mình là người bạn thứ bao nhiêu của anh màthôi. Hoàng bật cười thoải mái, rồi nheo mắt nói: - Anh rất thích cái tính thẳng thắn ấy của em, song mới chỉ mới kết bạn, cócần thiết phải biết hết mọi chuyện về anh không nhỉ? Nghe anh ta nói một câu chứa đầy ngụ ý, Kỷ Quân nghĩ thầm: “So ra, anh tacòn khôn ranh quỷ quyệt hơn Khắc Hiên gấp bội”. Ủa! Mà sao tự nhiên cô lạiđem hai người ra so sánh vậy cà? Bất chợt, cô đưa mắt nhìn quanh, thấy Khắc Hiên cùng cô thư ký NguyệtHương cũng đang tay trong tay dìu nhau x ...