Danh mục

Ân tình sâu nặng P15

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 276.71 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sáng hôm sau cô đến công ty sớm hơn mợi ngày nhờ quá giang xe của Tử Nhan. Tâm trạng khá hưng phấn, cô chậm rãi bước về phòng. Thấy cửa không khóa cô ngạc nhiên hết sức, nhưng cũng đẩy nhẹ bước vào. Bỗng cô khựng lại khi thấy Khắc Hiên ngồi sau bàn làm việc mà trước mắt anh 1à một chồng hồ sơ cao đụng mũi, cũng không thềm ngước nhìn lên dù biết chắc có người vừa mới vào phòng. Kỷ Quân rón rén ngồi vào chỗ của mình, cô không dám thở mạnh, nhẹ nhàng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P15Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG PHẦN 8 S áng hôm sau cô đến công ty sớm hơn mợi ngày nhờ quá giang xe của TửNhan. Tâm trạng khá hưng phấn, cô chậm rãi bước về phòng. Thấy cửa khôngkhóa cô ngạc nhiên hết sức, nhưng cũng đẩy nhẹ bước vào. Bỗng cô khựng lạikhi thấy Khắc Hiên ngồi sau bàn làm việc mà trước mắt anh 1à một chồng hồ sơcao đụng mũi, cũng không thềm ngước nhìn lên dù biết chắc có người vừa mớivào phòng. Kỷ Quân rón rén ngồi vào chỗ của mình, cô không dám thở mạnh, nhẹ nhàngmở ngăn kéo, rấy ra tập hồ sơ định coi lại trước khi thảo bản hơp đồng mới.Bỗng Khắc Hiên đập bàn quát tướng 1ên: - Cô ăn gan trời hay sao mà dám giỡn mặt với tôi kiểu đó, hả? Kỷ Quân điếng hồn tưởng trời sắp sập đến nơi nữa chứ, cô cứng lưỡi khôngthốt nên lời. Khắc Hiên đột ngột bật ra khỏi ghế, chỉ cần hai sải chân, anh đã đứng trướcmặt cô, hàm bạnh ra môi mím chặt tạo thành một đường thẳng trừng trừng nhìncô bốc lửa. Lúc sau anh mới cất giọng rin rít: - Chiều hôm qua, trước lúc đi hẹn hò, tôi bảo gì, cô nhớ không? Hay đó cũnglà cách cô chống đối coi thường tôi? Kỷ Quân bỗng giận dữ vì tự nhiên bị mắng oan ức như vậy, nên lớn tiếngđộp lại: - Ông mới là ngang ngược. Hết giờ làm việc, ai cũng có quyền tự do riêng,ông lấy tư cách gì mà bảo tôi phải thế này, thế nọ, còn bản thân ông làm chuyệngì xấu xa hay sao lúc nào cũng nơm nôp sợ người khác coi thường. Càng lúc sự tức giận trong anh như càng tăng. Anh cung tay đấm mạnhxuống bàn làm ly tách nhảy tưng rơi loảng xoảng xuống nền gạch vỡ nát, rồithẳng chân tung luôn chiếc ghế vô tội vạ văng vào tường cách sấm sét. Lần đầutiên cô thấy anh dữ dội như thế. Thật lâu sau, anh lại cất giọng khàn hẳn: - Tôi cho cô nghĩ vịệc bắt đầu từ ngày mai. Không gian bỗng im lìm lắng đọng với những điều không thốt được thànhcâu. Khá lâu, cô mới bình tĩnh được và sự giận dữ đã lên đến tột đỉnh, cô bật lênkhỏi ghế như chiếc lò xo bị nén lâu ngày, nhìn trả lại anh giọng cất cao khinhkhỉnh:www.vuilen.com 166Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG - Hóa ra ông cũng thật tầm thường, công tư lẫn lộn, vì tư thù cá nhân mâ ôngquyết định cho tôi nghỉ việc ư? Tốt thôi! Song lại tiếc công tôi từ lâu cũng có ítnhiếu ngưỡng mộ, tôn sùng ông, một nhà doanh nghiệp trẻ tuổi tài hoa lỗi lạc,tuy cũng có ít nhiều khiếm khuyết, nhưng đem so với những thành tích nổi trộiông đạt được, người ta có thể bỏ qua hết mọi chuyện trong đó có tôi. Vậy màhôm nay, mọi cảm xúc đó đều sụp đổ tan tành, tất cả chỉ là điều huyễn tưởng... Thật ra lâu nay, ánh mắt anh dành cho cô vẫn hàm ý nghĩ mỉa mai và khôngtin theo cách mà anh vẫn nhìn mọi cô gái từng quên, biết, vì ánh cảm thấy ở họcó hàng ngàn những khuyết điểm to nhỏ thường gặp, nên khi nhìn Kỷ Quân,anh cũng nghĩ “rồi cô cũng như họ không có gì đặc biệt cả”. Thế nhưng lúc này,nhiều ý nghĩ khác đang hiện ra trong đầu anh, ân hận, ray rứt, mất mát... cònnhững cảm xúc khác nữa mà anh không đặt lên được. Thật lâu sau không nghe anh nói gì thêm, Kỷ Quân khép cửa lại, nhẹ nhàngbước ra ngoài để hòa mình vào bóng chiều chập choạng. Những đám mây trĩunặng cơn mưa treo lơ lửng trên bầu trời, rơi những hạt nước li ti xuống mặt đất.Thế gian như chìm trong bầu không khí im lìm, buồn thảm và đầy ưu tư. Nhữnghàng cây rì rào vui vẻ lúc sáng giờ bỗng dưng im trằm mặc, cứ thế cô thẫn thờbước đi như kẻ mộng du.. Vào nhà, thấy Đại Phong ngồi giữa phòng khách, Kỷ Quân vừa bất ngờ vừavui nên bao muộn phiền cũng theo đó bay đi. Bá cổ anh trai, giọng cô phấnkhích: - Anh về bao giờ? Lúc này, bộ công ty hết việc hay sao anh rảnh rỗi vềthường xuyên vậy? Cốc nhẹ lên đầu em gái, Đại Phong mắc mỏ: - Còn dám hỏi móc anh? Cũng vì chuyện của cô mà anh ăn ngủ không yên,phải bỏ mọi công việc về đây hỏi cho ra lẽ đấy. Kỷ Quân bùng thụng: - Dường như lúc nào trong đầu anh cũng lưu sẵn tập hồ sơ dày cộm vềkhuyết điểm của em, nên hễ gặp mặt là bị rầy, hoặc hạch hỏi lung tung. Kiểunày, mai mốt gặp anh, em phải trốn đi dâu đó. - Thôi đi? Làm như cô hiền lắm vậy. Thành tích quậy của cô trong này, tôiđều biết cả đấy. Kỷ Quân làu bàu: - Em làm gì cơ chứ.www.vuilen.com 167Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG - Còn vờ vịt hả nhóc? - Em chẳng làm gì sai cả. Nhìn nhìn em gái, Đại Phong đe: - Đừng nghĩ qua mặt được anh. Chuyện em và Khắc Hiên đến đâu rồi? - Chẳng có gì để mà đến. - Là thế nào? - Ông ấy vừa cho em nghỉ việc. Trợn mắt nhìn em gái: - Tại sao? Kỷ Quân cong cớn: - Anh đi mà hỏi ông bạn quý hóa của anh ấy Em mệt rồi, đi nghỉ đây. Nói xong, cô đi luôn vào trong. Đại Phong chỉ đưa mắ ...

Tài liệu được xem nhiều: