Danh mục

Ân tình sâu nặng P16

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 210.27 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trong suốt những ngày sau đó, Duy luôn luôn bị ám ảnh vì một câu chuyện, một hình ảnh đã làm chàng rung động. Đêm nào cũng vậy, Duy cứ trằn trọc rất lâu, suy nghĩ, dự đoán. Nhiều lần anh muốn hỏi Miên hay một ai đó nhưng rồi lại thôi. Anh bỗng không muốn bất cứ ai, mà phải là chính nàng từ chính nàng. "Không, tôi chỉ nghe kể thế thôi. Có một bài hát nói về thành phố cũng gần giống như thế. Người ta hứa sẽ đưa tôi về thành phố, cho tôi hít gió...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P16Tác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG CHƯƠNG VIII T rong suốt những ngày sau đó, Duy luôn luôn bị ám ảnh vì một câuchuyện, một hình ảnh đã làm chàng rung động. Đêm nào cũng vậy, Duy cứ trằntrọc rất lâu, suy nghĩ, dự đoán. Nhiều lần anh muốn hỏi Miên hay một ai đónhưng rồi lại thôi. Anh bỗng không muốn bất cứ ai, mà phải là chính nàng từchính nàng. Không, tôi chỉ nghe kể thế thôi. Có một bài hát nói về thành phố cũng gầngiống như thế. Người ta hứa sẽ đưa tôi về thành phố, cho tôi hít gió sông BạchĐằng lồng lộng, cùng tôi đi lễ ở đại giáo đường, đi qua những con đường rợpbóng me tây và đỏ rực màu hoa phượng vĩ. Một lời hứa. Ai đã từng hứa với nàng những lời lẽ đầy thơ mộng và lãngmạn như thế? Một lời hứa mà với nàng, chừng như là một điều thiêng liêng vàrồi... Anh đừng nói nữa! Sao anh cứ muốn chen vào chuyện của tôi? Sao anh cứmuốn chọc vào nỗi đau của người khác? Đó là nỗi đau của chính nàng. Một nỗi đau đớn tràn ngập tâm hồn và cả cuộcđời nàng. Duy đã nhìin thấy tất cả những điều ấy trong đôi mắt buồn sâu thẳmcủa nàng. Cuối cùng là hình ảnh bé Ni, đôi mắt trẻ thơ đau đáu đuổi theo bước chânchàng, rồi vẫn đuổi theo Duy, ám ảnh chàng trong từng giấc ngủ. Một đôi mắtchứa đầy khát vọng, nhìn Duy rụt rè nhưng lại muốn níu kéo, tha thiết kêu gọimột điều gì đó thật thiêng liêng. Một tuần trôi qua.Một tuần mà Duy không ngừng nghĩ về hai mẹ con họ.Thời gian dường như dài hơn, đốt cháy nỗi khao khát muốn được trở lại với họcủa Duy. Sáng nay chàng dậy sớm, thật sớm. Cẩn thận gói con búp bê mà chàng đãmua ngoài chợ xã làm quà cho bé Ni. Có tiếng gõ nhẹ ngoài cửa, Duy cũng vừamặc xong chiếc áo sơ mi. - Vào đi. Thụy Miên bước vào, có vẻ hơi lúng túng, ngượng ngùng. Duy hỏi: - Tìm anh có chuyện gì thế Miên? Nàng đưa mắt rụt rè nhìn Duy: - Anh Duy. có nhớ hôm nay là ngày gì không? Duy hơi ngẩn ngơ, cố lục lại trong đầu nhưng thật tình không nhớ gì cả.Chàng buột miệng nói bừa:www.phuonghong.com 63 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG - Hôm nay là chủ nhật, phải không? - Anh dậy sớm thế này, chắc là nhớ ngày đi lễ rồi. Duy đứng đực ra nhìn nàng khi nhớ lại lời hứa sẽ cùng Miên đi lễ nhà thờ.Nhìn dáng vẻ Duy, nàng nhạy cảm: - Anh... không nhớ phải không ạ? - Anh xin lỗi Miên, thiệt tình anh không nhớ gì cả. Nàng cúi đầu nhìn xuống, có vẻ thất vọng: - Thế mà em còn tưởng anh dậy sớm chuẩn bị đi lễ. Duy hơi phân vân. Chàng có thể đi lễ với Miên rồi đến đó cũng được, nhưngkhông hiểu sao Duy lại từ chối: - Xin lỗi Miên nhé, hôm nay anh có chút việc riêng. Tuần sau anh đi vớiMiên, được không? Nàng ngần ngừ rồi lí nhí hỏi: - Anh Duy bận việc gì thế? - Anh... Giữa lúc Duy không biết nói sao thì bỗng nàng quay đi thật nhanh, giọngnàng rơi lại như một lời oán trách: - Anh không muốn đi thì thôi vậy. Dường như Duy nghe có tiếng nấc nhẹ trong cổ nàng. Anh những muốn chạytheo giữ nàng lại, nói vài câu an ủi nhưng đôi chân thì vẫn đứng ì ra đó. ThụyMiên. Tình yêu thơ ngây và trong sáng của nàng ngày ngày vẫn quanh quẩn bênDuy Bỗng Duy sực nhớ có lúc chàng đã muốn ra đi, chạy trốn khỏi mối tìnhkhông chỉ đốt cháy trái tim chàng. Nhưng... thật kỳ lạ, từ lúc gặp hai mẹ conthiếu phụ trong căn nhà bé nhỏ giữa rừng sâu ấy, dường như chưa bao giờ Duynghĩ đến chuyện ra đi nữa. Lúc Duy đến, ngôi nhà chìm trong màu vàng rực của nắng mai. Thoangthoảng có mùi hoa dại quấn theo từng bước chân Duy Rừng núi, thiên nhiên tạocho nơi đây một khung cảnh vừa hoang dại vừa lãng mạn như một cõi thiênđường. Lần thứ hai Duy bước vào căn nhà nhỏ đơn sơ, đập ngay vào mắt Duy làchiếc cửa sổ bé xíu lủng lẳng một giò phong lan nở hoa thơm ngầy ngật. Bé Niloay hoay với cây guitar to hơn vòng tay ngắn cũn cỡn của em. Rồi cô bé gảynhẹ lên dây đàn, thích thú với âm thanh trong vắt. Duy bước hẳn vào, cố nói thật nhẹ để cô bé đừng giật mình: - Cháu có muốn học đàn không?www.phuonghong.com 64 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG Đôi mắt trẻ thơ vụt nhìn lên, Duy như lại nhìn thấy nỗi khát khao cháy bỏngvà nỗi buồn cô đơn đến tội nghiệp. - Chú...! - Bé Ni đừng sợ - Duy trấn an cô bé - Chú là người tốt, chú đến làm bạn vớicháu đây. Đôi môi phớt hồng khẽ cong lên: - Nhưng chú làm cho mẹ cháu khóc. - Chú không muốn như thế đâu, thật đấy. Nếu vì thế mà bé Ni không thíchchú thì chú xin lỗi vậy. Cô bé ngần ngừ nhìn Duy Chàng chìa gói quà ra: - Cái này cho cháu nè. - Gì thế chú? - Một con búp bê đấy. Duy giúp bé Ni mở lớp giấy gói. Đôi mắt em vụt sáng lên khi nhìn thấy máitóc vàng óng của con búp bê xinh đẹp. - Nó có giống bé Ni không n ...

Tài liệu được xem nhiều: