Danh mục

Ân tình sâu nặng P17

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 277.76 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Buổi chiều thứ bảy các vũ trường dày đặt người là người chen chân không muốn lọt, vậy mà Khắc Hiên cũng cố chen vào tìm chỗ trong gốc ngồi xuống, trái với bản tính anh xưa nay rất ghét phải chen lấn hoặc tới những chỗ quá đông người, chứng tỏ hôm nay anh tìm đến đây không nhất thiết để vui chơi, giải trí… Đảo mắt quanh một vòng, Khắc Hiên bỗng mím chặt môi cách kiên nhẫn. Lúc sau anh chợt nghe giọng con gái cười khúc khich khá quen thuộc, thì ra cô ta cùng Tử...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P17Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG PHẦN 9 B uổi chiều thứ bảy các vũ trường dày đặt người là người chen chân khôngmuốn lọt, vậy mà Khắc Hiên cũng cố chen vào tìm chỗ trong gốc ngồi xuống,trái với bản tính anh xưa nay rất ghét phải chen lấn hoặc tới những chỗ quáđông người, chứng tỏ hôm nay anh tìm đến đây không nhất thiết để vui chơi,giải trí… Đảo mắt quanh một vòng, Khắc Hiên bỗng mím chặt môi cách kiên nhẫn.Lúc sau anh chợt nghe giọng con gái cười khúc khich khá quen thuộc, thì ra côta cùng Tử Nhan chỉ ngồi cách anh một khoảng ngắn. Rồi không hiểu tại sao cũng đúng lúc đó, Tâm Khuê xuất hiện như một bóngma đeo bám, cô ta bước thẳng đến chỗ anh, tự nhiên kéo ghế ngồi xuống nũngnịu: - Hóa ra anh cũng đến đây, vậy mà không thèm rủ em một tiếng. Bộ anh ghétem lắm hả? Khắc Hiên cộc cằn: - Không. - Vậy em ngồi đây với anh nha? Anh im lìm đưa mắt nhìn hướng khác nơi có Kỷ Quân cùng người đàn ôngđang nói cười vui vẻ. Anh bỗng nghe tức ở ngưc nên xẵng giọng với Tâm Khuê: - Cô muốn thì ngồi một mình đi. Vừa nói anh vừa xô mạnh chiếc ghế đứng bật lên cách giận dữ rồi nghiêngngười lách qua những hàng ghế ra cửa. Lúc này Kỷ Quân mới nhận thấy anh và Tâm Khuê. Sao trùng hợp quá vậy!Hơi buồn, cô đưa mắt nhìn theo đến khi dáng anh khuất hẳn. Sau khi thoát được ra ngoài cách như chạy trốn vậy, Khắc Hiên lại ghé vàomột quán bar khác, anh kêu toàn rượu mạnh uống bất biết, cái cách uống rượukhan như thế chỉ xảy ra với những người đang thất vọng điều gì ghê gớm, songcó ai dám tin đường đường là một giám đốc tiếng tăm lừng lẫy như anh lại lâmvào hoàn cảnh đó. Tuy nhiên ở đời thì chuyện gì mà không thể xảy ra, nên dẫu anh là ai thìcũng đâu thể là trường hợp ngơại lệ.www.vuilen.com 200Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG Tử Nhan đưa cô về đến trước cổng thì trời bỗng đổ cơn mưa lất phất. Xuốngxe, anh bật dù che cho cô hỏi khẽ: - Hôm nay thế nào, em thấy đi chơi vui không? - Rất vui? Cảm ơn anh. Tử Nhan phật ý: - Anh không thích em có cử chỉ xa cách đó! Vì anh đang rất hạnh phúc khiđược ở bên em. Kỷ Quân cúi đầu xúc động, dùng ngón tay nâng mặt cô lên, giọng anh nhẹhẳn: - Anh nói thật, em tin không Kỷ Quân? Ngượng ngùng cô trả lời nhỏ rí: - Tôi tin. Tử Nhan nhăn nhó: - Còn xưng tôi. - Tại quen miệng nên khó sửa quá. - Anh thương em nhiều lắm, nên muốn được nghe em nói những câu thật êmđềm hơn thế. - Xin lỗi... hãy cho tôi thời gian. Tử Nhan bật thốt: - Quên Khắc Hiên khó đến như vậy ư? Kỷ Quân phật ý: - Tôi không thích cái cách gán ghép của anh. Tử Nhan dịu lại: - Xin lỗi, anh hơi nóng vội, em đừng giận anh nha. - Thôi cũng khá khuya rồi, anh về nghỉ đi. Tử Nhan đi khuất khá lâu mà cô vẫn chôn chân tại chỗ, suy nghĩ về mọichuyện vừa xảy ra.www.vuilen.com 201Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG Bỗng một cái bóng cao 1ớn sừng sững hiện ra trước mặt khiến cô giật bắnsuýt hét lên vì sợ hãi, nếu không kịp nhận ra anh. Từ người Khắc Hiên xông lênnồng nặc mùi rượu, chứng tỏ anh uống rất nhiều, vậy mà lúc này đứng trước côanh thật vững vàng không có dấu hiệu nào say rượu cả. Anh nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, thật lâu anh mới cất giọng lạnh lẽonhư nươc từ khe đá chảy ra: - Bây giờ cô hạnh phúc quá nhỉ! Im lìm, lo lắng cô chỉ cúi mặt không dám nhìn anh thêm lần nào, vì lúc nàyanh đang đứng thật gần. Tiếng anh lại cất lên giận dữ: - Không hiểu trái tim cô những có đến mấy ngăn mà một lúc có thể chứađựng đến bao nhiêu cuộc tình. Ngày trước, nếu tôi nhớ không lầm, cô rất tựtrọng, sao bỗng chốc cô thay đổi cách chóng mặt vậy, tiền tài, danh vọng làmmù lý trí, nên lòng tự trọng và nhân cách cô bán cả cho quỷ dữ rồi ư? Cô nói đicô muốn bao nhiêu? Tôi sẽ đáp ứng cho cô đầy đủ. Kỷ Quân quay phắt lại hét vang. Im ngay đi! Tôi không phải hạng gái thấp hèn đó, cũng không phải là thứ đồchơi của ông. Tôi là người tự do, nên dẫu có thích ai hoặc yêu ai ông cũngkhông có quyền gì mà ca cản. Khắc Hiên cũng ngang tàng độp lại: - Tuy không có là gì đi nữa, tôi vẫn cấm cô không được quan hệ bừa bãi kiểuđó, tự do hôn hít giữa đường như vậy trông rất chướng, nếu để tôi nhìn thấycảnh tương tự ấy lần nữa thì biết tay. - Ông làm gì được tôi mà hăm he, tôi đâu phải Tâm Khuê vợ ông hay GiángNgọc... - Đừng có kéo họ vào đây, cô lo cho thân cô đi. Kỷ Quân phang ngang: - Tôi không làm gì để Phải lo cả. - Vậy cô có dám nói cô đã yêu hắn không? Kỷ Quân khựng lại, vì thật sự cô không yêu Tử Nhan, song cô cũng khôngquên nói dối, ở điểm này dường như Khắc Hiên rất hiểu cô. Bỗng cô nghe giậnb ...

Tài liệu được xem nhiều: