Bao giờ cũng vậy, hễ có dịp họp mặt là nổi đình nổi đám. Bạn bè bây giờ tuy mỗi đứa một hoàn cảnh, một sự nghiệp và một hướng đi khác nhau, những hễ Hàn Linh lên tiếng mời thì không đứa nào vắng mặt. Tiệc ở nhà Hàn Linh lúc nào cũng vui, cũng thoải mái và đầy đủ. Gian sảnh rộng tha hồ mà chè chén, rồi ca hát, nhảy nhót. Từ hồi còn ở trung học, Hàn Linh đã thế, luôn là người dẫn đầu trong nhóm, là người có những quyết định sau cùng cho...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P2Tác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG CHƯƠNG I B ao giờ cũng vậy, hễ có dịp họp mặt là nổi đình nổi đám. Bạn bè bây giờtuy mỗi đứa một hoàn cảnh, một sự nghiệp và một hướng đi khác nhau, nhữnghễ Hàn Linh lên tiếng mời thì không đứa nào vắng mặt. Tiệc ở nhà Hàn Linh lúc nào cũng vui, cũng thoải mái và đầy đủ. Gian sảnhrộng tha hồ mà chè chén, rồi ca hát, nhảy nhót. Từ hồi còn ở trung học, HànLinh đã thế, luôn là người dẫn đầu trong nhóm, là người có những quyết địnhsau cùng cho các quyết định của nhóm. Nhưng lần này thì khác, Linh có vẻ bị tổn thương vì không quyết định đượcviệc của Duy. Nàng giận dữ, nhưng cuối cùng đành tổ chức tiệc chia tay choanh, và cả cô em gái Hàn Thuyên nữa chứ. Duy đứng trên ban công nhìn xuống đám bạn đang hỗn độn trong một điệunhạc ráp inh tai. Anh khôn gnhịn được cười, khi thấy cái dáng loi choi của HànThuyên bên cạnh anh chàng cao kều Huy Diễn. - Em không hiểu vì sao trong lúc này anh vẫn có thể cười được. Nụ cười của Duy vụt tắt ngay. Dù sao Hàn Linh cũng có lý khi trách anh,gương mặt giận dữ của Linh từ một tuần qua vẫn không hề thay đổi chút nào.Duy dịu dàng vuốt ve bạn. - Còn anh thì rất muốn nhìn thấy em cười. - Chỉ khi nào anh thay đổi quyết định thôi. Lúc nói câu ấy, trong mắt Linh ánh lên một tia hy vọng, hy vọng chứ khôngcòn kiêu hãnh nữa. Đến lúc này thì nàng đã hiểu, nàng còn chưa có đủ giá trịsức mạnh tuyệt đối với Duy như bấy lâu nay nàng vẫn tưởng thế. - Quyết định đã nằm trong túi áo anh rồi đây, em ạ. - Đó không phải là lý do để anh nhất quyết ra đi. - Em nói đúng - Gương mặt Duy vụt nghiêm trang - Anh đã quyết định ngaytừ khi còn ngồi ở ghế nhà trường, Hàn Linh ạ, đó là lý tưởng của anh, là conđường tất yếu mà anh phải theo đuổi. Em có hiểu cho anh không? Linh giận dữ: - Điều duy nhất em không hiểu là tại sao anh có thể dễ dàng rời xa em nhưthế. Em bắt đầu tự hỏi anh đặt em ở đâu trong cuộc đời anh. - Chỉ một năm thôi mà, Linh - Duy hạ giọng, anh cảm thấy cần phải an ủinàng - Một năm để mỗi chúng ta tự nhìn lại mình, để anh trui rèn đạo đức nghềnghiệp và cũng là dịp để mình thử thách tình yêu.www.phuonghong.com 1 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG - Thử thách tình yêu? Anh nói nghe hay nhỉ. Hoá ra anh vẫn còn chưa biếtmình có thật yêu em hay không. Anh Duy! Anh đã xúc phạm em rồi đấy. - Ý anh không phải thế đâu. - Dù thế nào, anh cũng thiếu tôn trọng em. - Thôi mà Linh. Chẳng phải mới hôm qua em đã đồng ý để anh đi đó sao? - Thôi được. - Gương mặt nàng thoáng đanh lại - Dù thế nào, em cũng khôngđến nỗi không sống được nếu phải thiếu anh. Anh cứ đi mà thực hiện lý tưởngcao cả của mình. Giữ lúc tình hình đang căng thẳng, thì may sao Hàn Thuyên kéo theo HuyDiễn cùng đến. - Sao hai người lại đứng đây? - Thuyên nheo mắt nhìn họ - Hai anh chịkhông định chia tay nhau bằng giận hờn đấy chứ? Huy Diễn khuyên: - Thôi chị Linh ạ, giận mãi cũng chán rồi, cứ để họ nếm mùi khổ ải một năm,rồi cũng trở về với chúng ta nguyên vẹn thôi. - Cậu thì cái gì cũng chịu được, sao mà dễ thế không biết. Cậu không cảmthấy tổn thương lòng tự trọng hay sao? Hàn Thuyên giãy nảy: - Ôi, chị Hai! Sao chị đổ thêm dầu vào lửa? - Còn em nữa. - Linh quắc mắt nhìn Thuyên - cái lý tưởng hão huyền của emrồi đây sẽ làm em sáng mắt ra. Ai đời con gái lại dám bỏ nhà, bỏ quê theo đuổimột mục đích mơ hồ. Nói rồi Linh giận dữ bỏ đi, gương mặt lạnh lùng hất cao lên đầy vẻ kiêuhãnh. Hàn Thuyên lè lưỡi nhìn theo chị rồi nói với Duy: - Anh đã làm tính kiêu ngạo của chị em tổn thương rồi đấy. - Người tổn thương hơn cả mới chính là anh đây. Em xem... Diễn kéo tay Thuyên đặt lên trái tim mình và làm ra vẻ đau đớn. Hai cô cậubật cười khúch khích rồi kéo nhau đi, Hàn Thuyên còn nói thêm: - Anh lo mà làm lành với bà chị kiêu ngạo của em đi, đừng để phải chia taynhau mà chẳng có nụ hôm nào làm hành trang lên đường. Duy hơi bực bội, nhưng cũng đùa một câu: - Em lo cho mình đi, đừng chia tay sướt mướt quá rồi lại đi không nỡ, ởkhông đành. Cho dù thế nào thì cuối cùng Duy cũng không thay đổi quyết định. Anh luônluôn ghi nhớ câu nói của cha, cũng là người thầy đã hướng dẫn anh đi theo conwww.phuonghong.com 2 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNGđường y đức. Cha anh luôn luôn dạy anh bằng một câu: Con ạ! Điều trước tiênngười thầy thuốc phải tâm niệm, đó là y đức Hàn Thuyên ngọ nguậy rồi thúc khẽ vào vai Duy: - Anh đang nghĩ gì thế? Hay vẫn còn buồn vì chị Linh không ra tiễn anh? - Anh không ngờ chị em bướng bỉnh thế. - Chị dọa anh đấy thôi. Hồi đêm này, chị dặn đi dặn lại em phải trông chừnganh ...