Danh mục

Ân tình sâu nặng P21

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 210.97 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Duy im lặng, dường như cũng cảm thấy mình có lỗi thật. Hàn Thuyên sửa lại dáng ngồi rồi hất mặt hỏi Duy cứ như một quan tòa. - Anh nói thật đi. Anh đã mấy lần rình mò,lén lút một mình đến nhà người ta rồi? - Này Thuyên - Duy bỗng nổi giận - Em quá đáng lắm! Anh làm gì rình mò lén lút? - Thôi được rồi, cứ nói thẳng ra là hay hơn cả. Anh muốn gì ở chỗ chị Thu Hà? - Anh không nhất thiết phải trả lời em. Hàn Thuyên đưa mắt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P21Tác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG CHƯƠNG XI D uy im lặng, dường như cũng cảm thấy mình có lỗi thật. Hàn Thuyên sửalại dáng ngồi rồi hất mặt hỏi Duy cứ như một quan tòa. - Anh nói thật đi. Anh đã mấy lần rình mò,lén lút một mình đến nhà người tarồi? - Này Thuyên - Duy bỗng nổi giận - Em quá đáng lắm! Anh làm gì rình mòlén lút? - Thôi được rồi, cứ nói thẳng ra là hay hơn cả. Anh muốn gì ở chỗ chị ThuHà? - Anh không nhất thiết phải trả lời em. Hàn Thuyên đưa mắt lên: - Anh thật quá đáng lắm! - Còn em thì hết sức vô lý. - Chà.. phải... như vậy là anh nhất quyết không thừa nhận mình có gì vớingười ta sao? Duy hơi ngần ngừ một chút là Hàn Thuyên lập tức kêu lên: - Đấy... đấy...! Thấy chưa? Em nói có sai đâu nào. - Tốt nhất là em không nên nói gì nữa. Em không nói cũng đủ làm anh điênđầu lên đây này. Hàn Thuyên hạ giọng: - em đến đây đâu phải để gây hấn với anh. Anh Duy à! Em muốn anh phảitỉnh táo một chút chứ. Một chị Hàn Linh của em, một nàng Thụy Miên ngâythơ, khờ dại đã làm cuộc đời anh quá phức tạp rồi, bây giờ anh còn muốn cóthêm Thu Hà vào trang sách rối ren của anh nữa hay sao? Thu Hà, cái tên ấy được Thuyên nói thẳng ra bỗng làm Duy rúng động. Hóara điểm mà chàng chưa thật sự biết rõ, những rung cảm kỳ lạ trong tận cùng tráitim chàng, ấy thế mà Thụy Miên và Hàn Thuyên đã dễ dàng nhìn thấy. - Có lẽ em lầm rồi - Duy yếu ớt phản đối - Anh chẳng qua cảm thông vớicảnh ngộ hai mẹ con họ. Đâu phải chỉ mình anh, mà tất cả chúng ta đều cảmđộng trước câu chuyện thương tâm của họ. - Nhưng cái cách mà anh quan tâm đến họ thì khác hơn. Anh Duy! Em xinanh hãy tỉnh táo một chút. Nếu có thể, anh hãy nghĩ tới một người vẫn ngàyđêm chờ đợi anh trở về. Hoặc giả... anh hãy nghĩ đến mối tình trong sáng củaThụy Miên. Anh đừng bay bướm, lãng mạn, đa tình thêm nữa, sẽ làm đau khổnhiều người và đau khổ cả chính anh.www.phuonghong.com 93 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG - Anh không muốn nghe nữa - Duy bỗng đột ngột cắt ngang - Dù sao anhcũng cám ơn em. - Anh có thể hứa với em một việc không? Thuyên nhìn anh, vẻ van lơn. Anh đành gật: - Em cứ nói đi. - Em muốn xin anh đừng trở lại đó nữa. Duy chau mày, anh nổi giận: - Sao em lại có ý nghĩ hẹp hòi như thế hở Thuyên? Chẳng phải chúng ta đềucảm động và đều muốn giúp đỡ mẹ con họ sao? Nếu chúng ta bỏ rơi họ lúc nàythì chẳng phải là quá vô tình, quá nhẫn tâm đó sao? Em thật là... - Em thế nào? Sao hễ cứ nói đến chị ấy là anh nổi giận với em? Em có nói sẽbỏ rơi họ đâu. Em không muốn anh một mình tới đó nữa. - Em ra ngoài đi. Duy ngoảnh mặt đi tỏ ý không muốn nói chuyện nữa. Hàn Thuyên mím môicó vẻ giận: - Anh thật là đáng ghét. Nói rồi nàng giậm chân thật mạnh nhưng hết hồn ngay vì nền gỗ ở đây kêurất to chứ không như nền gạch nhà nàng. Thuyên lừ mắt nhìn Duy thật sắc rồimới đùng đùng bỏ đi. Thụy Miên bước vào, có rụt rè hơn thường lệ. Duy bỗng nhận ra nàng dườngnhư héo mòn đi một chút, không còn cái vẻ đẹp rạng rỡ trong buổi sớm tinh maimà anh vẫn thường bắt gặp. - Có chuyện gì thế em? Chàng hỏi thật dịu dàng. Miên cúi đầu nhìn xuống, đôi tay bối rối mân mê tàáo: - Anh Duy...! Chàng động viên: - Có việc gì, em cứ nói đi Miên. - Em muốn xin anh một việc ạ. Duy cười thật hiền: - Việc gì mà quan trọng ghê gớm đến nỗi làm em lo lắng thế Miên? - Với em thì nó rất quan trọng. - Ôi! Anh sốt ruột rồi đây. - Em... muốn xin anh hôm nay... đi lễ với em.www.phuonghong.com 94 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG Rồi nàng chớp mắt, giọng nghèn nghẹn: - Cũng đã lâu rồi, từ cái lần ấy anh Duy không đi lễ nữa. Mọi người có hỏiMiên sao không có anh Duy đi cùng. Ai gặp cũng hỏi: Miên ơi! Bác sĩ Duyđâu?. Họ hy vọng ở Miên quá nhiều, còn Miên, Miên không có đủ can đảm nóivới bà con rằng... Miên không đủ sức kéo anh Duy thành người có đạo. - Miên đừng nói thế! - Anh Duy đi nhé! - Nàng lại ngắt lời - Cứ coi như là... em xin anh. Emmuốn đi với anh, muốn được hãnh diện với bà con giáo dân. Em thích nghengười ta ghép đôi chúng mình, thích ánh mắt vừa hâm mộ vừa ganh tỵ của cácbạn gái phải nhìn em. Giọng nàng về cuối nhỏ xíu như đang thì thầm. Đôi mắt nàng đỏ phừngnhưng ánh mắt thì lại rực sáng một nỗi đam mê cuồng nhiệt và mạnh mẽ đến kỳlạ. Duy đến sững sờ vì nàng, vì thứ tình yêu còn mạnh hơn, tuôn trào cả dòngthác lũ của nàng. Bất giác Duy nhớ một câu mà nàng đã nói: Đó cũng là tâm trạng của Miên. Nếu Miên đã yêu ai thì suốt đời không thayđổi. Yêu suốt đời, thương nhớ suốt đời.. Duy rùng mình, muốn tính ...

Tài liệu được xem nhiều: