Ân tình sâu nặng P25
Số trang: 0
Loại file: pdf
Dung lượng: 206.92 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bà kéo Thuyên đứng lại trước mảnh vườn có hàng rào bằng những cây nứa khô đan lại. Thuyên bỗng thấy đôi mắt hom hem của bà ướt nước, những giọt nước mắt hiếm hoi mà đau lòng của người già. Có lẽ bà đang nghĩ đến con dâu và rể. Bà đưa bàn tay gầy nhăn nheo lau nước mắt rồi nói tiếp: - Bà không biết cuộc sống của cháu ở thành phố như thế nào, nhưng ở đây lâu cháu sẽ thấy mảnh đất này hiền lành lắm. Mảnh đất trù phú này cần mẫn nuôi sống...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P25Tác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG CHƯƠNG XV B à kéo Thuyên đứng lại trước mảnh vườn có hàng rào bằng những câynứa khô đan lại. Thuyên bỗng thấy đôi mắt hom hem của bà ướt nước, nhữnggiọt nước mắt hiếm hoi mà đau lòng của người già. Có lẽ bà đang nghĩ đến condâu và rể. Bà đưa bàn tay gầy nhăn nheo lau nước mắt rồi nói tiếp: - Bà không biết cuộc sống của cháu ở thành phố như thế nào, nhưng ở đâylâu cháu sẽ thấy mảnh đất này hiền lành lắm. Mảnh đất trù phú này cần mẫnnuôi sống những con người biết cần mẫn. - Cháu không phải là người để ý đến hoàn cảnh đâu bà ạ. - Bà biết chứ. Bà đưa mắt âu yếm nhìn Thuyên: - Ngay từ lúc biết cháu là bác sĩ ở thành phố lên, bà đã thương cháu lắm, chỉnhững người có trái tim đầy lòng nhân ái mới làm được một việc làm giàu ýnghĩa như thế. Thuyên im lặng, bà tiếp: - Nhưng ở đây một năm, và ở hẳn là hai việc rất khác nhau, có lẽ bà nói việcnày ra e không phải lắm, nhưng bà.. bà cứ sợ thằng cháu khù khờ, ngốc nghếchcủa bà lại làm hỏng việc lớn. Có lẽ Thuyên đã biết bà muốn nói gì, má nàng thoáng ửng hồng. Thế mà bànhận ra ngay: - Cháu biết bà muốn nói gì rồi phải không? Nhìn cháu e thẹn thế này thì chắcđúng rồi đây. - Bà ơi! - Cháu đừng nói vội, cháu hãy nhìn, hãy quan sát, hãy cảm nhận cuộc sống ởđây. Còn về thằng Kha, bà bảo đảm nó tốt lắm. Nó không chỉ cần cù, siêngnăng, hiền lành mà còn rất biết thương người. Nó sống giàu tình cảm lắm, cháuạ. Thuyên cười khẽ, rồi nói: - Nhưng có một điều bà chưa hiểu rõ anh Kha đâu ạ. - Thế à? Cháu nói bà nghe thử xem. - Bà thì thế nào cũng lo anh Kha khù khờ, nhưng không phải thế đâu bà ạ.Anh ấy.. mà thôi, cháu không nói đâu. Hai má Thuyên lại ửng hồng, bà nội của Kha nhìn nàng bằng đôi mắt từngtrải, đột nhiên bà cười thật tươi. Bà có vẻ vui lắm.www.phuonghong.com 130 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG Thụy Miên phân vân, ngập ngừng mãi mới bước tới. Nàng đã đứng nhìn Duyrất lâu, từ phía sau. Anh ngồi im bất động, nhìn ra bầu trời giăng kín màn mưatrắng đục. Mấy ngày liền chiều nào trời cũng mưa, chiều nào anh cũng ra đây,đôi mắt đau đáu nhìn vào mưa như muốn tìm kiếm một điều gì đó thật xa xôitrong mắt anh. Miên rụt rè ngồi xuống cạnh Duy, rồi cũng bằng giọng rụt rè: - Anh Duy! - Em đấy à! - Duy hơi giật mình - Anh đang nghĩ về trời mưa. Mưa ở đây thếmà không giống ở thành phố đâu. - Anh nhớ... trong ấy lắm phải không? - Mưa ở đây đến thật nhanh, thật bất ngờ, mưa to như trút nước... - Sao anh không đi đỉ Ngồi đây buồn bã đâu phải là tính cách của anh. Lẽnào anh lại dễ dàng đầu hàng như thế sao? Duy thở dài, biết là không thể tránh né được nữa. Nhưng THụy Miên bao giờcũng nhìn thấu lòng anh. Miên nói tiếp: - Anh ngồi đây thở vắng than dài thì cũng đâu được kết quả gì. Anh phảimạnh mẽ lên chứ, phải tấn công người ta, như thế mới giống một người đi chinhphục. Nếu anh muốn phá bỏ tiền lệ, muốn làm người đàn ông thứ hai, muốn cóđược trái tim chung tình của người ta thì anh phải làm gì hơn là ngồi đây buồnbã vì thất vọng. Duy bỗng nhìn nàng hơi lạ: - Tại sao em nói với anh những điều này? Miên chớp mắt, không giấu được nỗi buồn tê dại. - Em không chịu được khi nhìn thấy anh đau khổ. - Giọng nàng gần nhưnghẹn đi - Em muốn anh Duy phải là người chiến thắng, em muốn anh dượchạnh phúc. Duy không kềm được xúc động, suýt chút nữa là kéo nàng vào lòng. Anhkhông ngờ được Thụy Miên của anh có trái tim cao thượng dường ấy. - Em không hề ghét anh chút nào sao Miên? Không oán hận anh thật sao? Nàng nhoẻn cười. Duy cố tạo ra nụ cười: - Sao em phải hận anh? Anh có là gì của em đâu chứ. Chẳng qua chỉ là mộtchút rung động. Chút xíu thôi - Nàng giơ ngón tay út xinh xinh lên - Bây giờ thìkhông còn nữa rồi. Duy nhìn sâu vào mắt nàng, chợt có một cảm giác rất kỳ lạ, cảm giác củathất vọng. Duy chợt thở dài: - Có lẽ rồi đây anh sẽ mất tất cả. Anh mất tình bạn với Thu Hà, tình yêu củaem, tình cảm chân thành của hai bác. Anh đúng là người chả ra gì.www.phuonghong.com 131 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG - Sao anh lại nói thế? Em và gia đình của em lúc nào cũng quý mến anh mà. Duy gục xuống đầy vẻ thất vọng. Những gì anh đang nghĩ, cho dù ThụyMiên tinh tế thế nào cũng không hiểu được, không bao giờ hiểu được. Thụy Miên đưa tay ra hứng giọt mưa rơi xuống từ mái hiên, rồi nàng vụtnước mưa vào Duỵ Nàng cười rạng rỡ: - Sau này có đi đâu, anh Duy cũng đừng quên mưa ở cao nguyên nhé. Duy gạt mấy giọt nước đọng trên má rồi cùng cười: - Anh thì không quên nước mưa trên mái nhà Thụy Miên đâu. - Em đi ngủ đây. Còn anh? - Anh cũ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P25Tác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG CHƯƠNG XV B à kéo Thuyên đứng lại trước mảnh vườn có hàng rào bằng những câynứa khô đan lại. Thuyên bỗng thấy đôi mắt hom hem của bà ướt nước, nhữnggiọt nước mắt hiếm hoi mà đau lòng của người già. Có lẽ bà đang nghĩ đến condâu và rể. Bà đưa bàn tay gầy nhăn nheo lau nước mắt rồi nói tiếp: - Bà không biết cuộc sống của cháu ở thành phố như thế nào, nhưng ở đâylâu cháu sẽ thấy mảnh đất này hiền lành lắm. Mảnh đất trù phú này cần mẫnnuôi sống những con người biết cần mẫn. - Cháu không phải là người để ý đến hoàn cảnh đâu bà ạ. - Bà biết chứ. Bà đưa mắt âu yếm nhìn Thuyên: - Ngay từ lúc biết cháu là bác sĩ ở thành phố lên, bà đã thương cháu lắm, chỉnhững người có trái tim đầy lòng nhân ái mới làm được một việc làm giàu ýnghĩa như thế. Thuyên im lặng, bà tiếp: - Nhưng ở đây một năm, và ở hẳn là hai việc rất khác nhau, có lẽ bà nói việcnày ra e không phải lắm, nhưng bà.. bà cứ sợ thằng cháu khù khờ, ngốc nghếchcủa bà lại làm hỏng việc lớn. Có lẽ Thuyên đã biết bà muốn nói gì, má nàng thoáng ửng hồng. Thế mà bànhận ra ngay: - Cháu biết bà muốn nói gì rồi phải không? Nhìn cháu e thẹn thế này thì chắcđúng rồi đây. - Bà ơi! - Cháu đừng nói vội, cháu hãy nhìn, hãy quan sát, hãy cảm nhận cuộc sống ởđây. Còn về thằng Kha, bà bảo đảm nó tốt lắm. Nó không chỉ cần cù, siêngnăng, hiền lành mà còn rất biết thương người. Nó sống giàu tình cảm lắm, cháuạ. Thuyên cười khẽ, rồi nói: - Nhưng có một điều bà chưa hiểu rõ anh Kha đâu ạ. - Thế à? Cháu nói bà nghe thử xem. - Bà thì thế nào cũng lo anh Kha khù khờ, nhưng không phải thế đâu bà ạ.Anh ấy.. mà thôi, cháu không nói đâu. Hai má Thuyên lại ửng hồng, bà nội của Kha nhìn nàng bằng đôi mắt từngtrải, đột nhiên bà cười thật tươi. Bà có vẻ vui lắm.www.phuonghong.com 130 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG Thụy Miên phân vân, ngập ngừng mãi mới bước tới. Nàng đã đứng nhìn Duyrất lâu, từ phía sau. Anh ngồi im bất động, nhìn ra bầu trời giăng kín màn mưatrắng đục. Mấy ngày liền chiều nào trời cũng mưa, chiều nào anh cũng ra đây,đôi mắt đau đáu nhìn vào mưa như muốn tìm kiếm một điều gì đó thật xa xôitrong mắt anh. Miên rụt rè ngồi xuống cạnh Duy, rồi cũng bằng giọng rụt rè: - Anh Duy! - Em đấy à! - Duy hơi giật mình - Anh đang nghĩ về trời mưa. Mưa ở đây thếmà không giống ở thành phố đâu. - Anh nhớ... trong ấy lắm phải không? - Mưa ở đây đến thật nhanh, thật bất ngờ, mưa to như trút nước... - Sao anh không đi đỉ Ngồi đây buồn bã đâu phải là tính cách của anh. Lẽnào anh lại dễ dàng đầu hàng như thế sao? Duy thở dài, biết là không thể tránh né được nữa. Nhưng THụy Miên bao giờcũng nhìn thấu lòng anh. Miên nói tiếp: - Anh ngồi đây thở vắng than dài thì cũng đâu được kết quả gì. Anh phảimạnh mẽ lên chứ, phải tấn công người ta, như thế mới giống một người đi chinhphục. Nếu anh muốn phá bỏ tiền lệ, muốn làm người đàn ông thứ hai, muốn cóđược trái tim chung tình của người ta thì anh phải làm gì hơn là ngồi đây buồnbã vì thất vọng. Duy bỗng nhìn nàng hơi lạ: - Tại sao em nói với anh những điều này? Miên chớp mắt, không giấu được nỗi buồn tê dại. - Em không chịu được khi nhìn thấy anh đau khổ. - Giọng nàng gần nhưnghẹn đi - Em muốn anh Duy phải là người chiến thắng, em muốn anh dượchạnh phúc. Duy không kềm được xúc động, suýt chút nữa là kéo nàng vào lòng. Anhkhông ngờ được Thụy Miên của anh có trái tim cao thượng dường ấy. - Em không hề ghét anh chút nào sao Miên? Không oán hận anh thật sao? Nàng nhoẻn cười. Duy cố tạo ra nụ cười: - Sao em phải hận anh? Anh có là gì của em đâu chứ. Chẳng qua chỉ là mộtchút rung động. Chút xíu thôi - Nàng giơ ngón tay út xinh xinh lên - Bây giờ thìkhông còn nữa rồi. Duy nhìn sâu vào mắt nàng, chợt có một cảm giác rất kỳ lạ, cảm giác củathất vọng. Duy chợt thở dài: - Có lẽ rồi đây anh sẽ mất tất cả. Anh mất tình bạn với Thu Hà, tình yêu củaem, tình cảm chân thành của hai bác. Anh đúng là người chả ra gì.www.phuonghong.com 131 www.taixiu.comTác Giả: Lê Duy Phương Thảo ÂN TÌNH SÂU NẶNG - Sao anh lại nói thế? Em và gia đình của em lúc nào cũng quý mến anh mà. Duy gục xuống đầy vẻ thất vọng. Những gì anh đang nghĩ, cho dù ThụyMiên tinh tế thế nào cũng không hiểu được, không bao giờ hiểu được. Thụy Miên đưa tay ra hứng giọt mưa rơi xuống từ mái hiên, rồi nàng vụtnước mưa vào Duỵ Nàng cười rạng rỡ: - Sau này có đi đâu, anh Duy cũng đừng quên mưa ở cao nguyên nhé. Duy gạt mấy giọt nước đọng trên má rồi cùng cười: - Anh thì không quên nước mưa trên mái nhà Thụy Miên đâu. - Em đi ngủ đây. Còn anh? - Anh cũ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Tiểu thuyết Truyện cười – truyện tranh Truyện du lịch truyện ma – kinh dịGợi ý tài liệu liên quan:
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Cẩm nang du lịch 16 điều giúp bạn an toàn khi đi du lịch
4 trang 64 6 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 62 0 0 -
Để viết một kịch bản truyện tranh?
4 trang 43 0 0 -
344 trang 43 0 0
-
2239 trang 42 0 0
-
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 41 0 0 -
Kinh Sở Tranh Hùng Ký - Huỳnh Dị
84 trang 39 0 0 -
Âm Dương Thần Chưởng - Trần Thanh Vân
256 trang 38 0 0 -
Điệu Sáo Mê Hồn - Ngọa Long Sinh
1451 trang 38 0 0 -
Truyện ngụ ngôn Bài học đâu tiên của Gấu con
1 trang 36 0 0 -
Chấn Thiên Kiếm Phổ - Độc Cô Hồng
459 trang 35 0 0 -
276 trang 32 0 0
-
Truyện kiếm hiệp Uyên Ương Đao - Kim Dung
70 trang 30 0 0 -
Hắc Thánh Thần Tiêu - Giả Kim Dung
1124 trang 29 0 0 -
Hạnh Hoa Thôn phục hận - Sơn Linh
305 trang 28 0 0 -
315 trang 28 0 0
-
397 trang 28 0 0
-
6 trang 28 0 0
-
Ngũ Hành Sinh Khắc - Ngọa Long Sinh
462 trang 28 0 0