Danh mục

Ân tình sâu nặng P5

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 225.12 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nghĩ đến đây, anh bỗng nheo nheo một bên mắt cách khó chịu, vì không phải mới vừa rồi đây, việc ký hợp đồng với tay giám đốc Nhật Duy xưa nay nổi tiếng rắc rối cũng đã thành công mỹ mãn rồi đó sao. Lắc nhẹ đầu như phủ nhận tất cả, anh gượng gạo nói: - Tạm thời không có người, tôi đành chấp nhận cô ta đó thôi. Đại Phong ranh mãnh: - Tôi thấy cái lý do ông đưa ra không được thuyết phục cho lắm. Nếu nói về người tài giỏi, tôi nghĩ công ty...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P5Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG PHẦN 3 N ghĩ đến đây, anh bỗng nheo nheo một bên mắt cách khó chịu, vì khôngphải mới vừa rồi đây, việc ký hợp đồng với tay giám đốc Nhật Duy xưa nay nổitiếng rắc rối cũng đã thành công mỹ mãn rồi đó sao. Lắc nhẹ đầu như phủ nhậntất cả, anh gượng gạo nói: - Tạm thời không có người, tôi đành chấp nhận cô ta đó thôi. Đại Phong ranh mãnh: - Tôi thấy cái lý do ông đưa ra không được thuyết phục cho lắm. Nếu nói vềngười tài giỏi, tôi nghĩ công ty ông không thiếu. Qua sự kiện này, tôi nhận thấybản thân ông đang có chiều hướng thay đổi, hoặc chính ông cũng chưa xác địnhmình đang muốn gì. Khắc Hiên gạt phăng và cũng là cách lẩn tránh: - Ông chỉ giỏi tưởng tượng. Chuyến này ông về nghỉ được bao lâu? - Hai tuần. Hôm nào ông đến nhà tâm sự cùng tôi một bữa, sẵn cho biết nhàluôn. Khắc Hiên đồng ý ngay. - Ừm! Đáng lý ra tôi phải đến nhà ông cho biết từ cái thời còn là sinh viêncơ, quả là một sự thiếu sót. - Ngừng một chút anh lại nói – Nhưng lúc đó thờigian đầu, chúng ta chưa thân nhau mấy, cho đến giữa năm, chuyện học hành đankín thời gian, càng về cuối năm càng tối tăm mặt mũi bởi cái luận án tốt nghiệp.Đến khi tốt nghiệp xong, gia đình tôi lại nhận được ngay hồ sơ sang Mỹ. Tôitheo gia đình ra đi cách đợt ngột ngỡ ngàng, cho đến một bữa tiệc liên hoan tiễnbiệt cho ra hồn cùng bạn bè thân còn không thực hiện được nữa là... Có thể nói thời gian họ xa nhau quá dài so với một tình bán thân thiết nhưthế, cũng như so với tuổi trẻ một đời người thì quả thật phí hoài, nên giờ đâychợt gặp lại nhau, mọi cảm xúc lạ dâng trào lai láng, đồng thời có biết baochuyện buồn, vui, ngang trái để tâm sự hàn huyên. Cứ thế, họ ngồi bên nhauthật lâu cũng không nói hết nỗi niềm, nên đành khất lại một ngày thuận tiệnkhông xa sẽ nói tiếp câu chuyện dở dang này... Ë Ë Ëwww.vuilen.com 55Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG T ừ hôm bị say bí tỉ không còn biết trời đất đến nay, ngày nào vào công ty,Kỷ Quân cũng lo nơm nớp. Cô sợ phải gặp mặt giám đốc ghê gớm. Cũng nhưsáng nay, cô cứ khấn thầm trong miệng: “Đừng nhận được một hợp đồng nào!”Vậy mà ác nghiệt thay, người tính không bằng “bề trên” tính. Vừa ngồi xuống,cô đã thấy ngay một mảnh giấy viết tay chặn trên bàn: “Đến văn phònggặp tôi có chuyện gấp! Tổng giám đốc”. Dằn tờ giấy xuống bàn, Kỷ Quân iầm bầm: - Xí! Làm như không xưng danh rồi thiên hạ không biết ông là Tổng giámđốc độc tài, hắc ám vậy. Có chuyện gì hệ trọng mà đòi cô gấp dữ vậy khôngbiết? Tuy rất tức giận; lo lắng, song Kỷ Quân cũng không dám chống lệnh. Trấntĩnh, cô đưa tay gõ nhẹ vào cửa. Tiếng “ngài” tổng cất lên vẫn lạnh lùng muônthuở: - Vào đi! Bước vào, cô thấy ngay cái lưng ông ta đang hướng về mình như lần đầu tiêncô bị gọi lên đây. Đứng tần ngần một lúc không nghe ông nói gì Kỷ Quân đànhlên tiếng: - Giám đốc gọi tôi cớ chuyện gì không ạ? Vẫn không quay lại, Khắc Hiên cất tiếng đột ngột: - Mấy hôm nay, cô trốn tôi? Bị hỏi bất ngờ, Kỷ Quân ú ớ: - Ơ… tôi… Khắc Hiên xoay một vòng cho mặt đối mặt nói tiếp: . - Không cần cô trả lời, nhìn mặt cô lúc này, tơi đã có đáp án. Cô ngồi đi, câuchuyện cũng hơi dài đấy! Mím chặt môi, Kỷ Quân ngồi xuống chiếc ghế được chỉ định. Bình thản đốt cho mình điếu thuốc, anh lại cất tiếng: - Cô nhất thiết phải tập tành chuyện đó, bất chấp hậu quả vậy sao?www.vuilen.com 56Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG Quả thật cô không hiểu nổi cách nói chuyện tắt ngang không đầu không đuôicủa giảm đốc, song không dám hỏi lại, sợ bị coi thường. Rốt cuộc ông ta địnhám chỉ gì đây? Nhưng cách tốt nhất vẫn là im lặng. Không nghe cô trả lời, Khắc Hiên nghĩ cô xấu hổ nên lại nói, bởi dường nhưanh cũng không cần thiết cô phải trả lời. - Hôm đó, cô bị say rượu như vậy, là chủ ý của cô, hay Anh Hào muốn giúpcô? Kỷ Quân chưng hửng: - Giúp cái gì? Quay mặt nhìn ra cửa sổ, giọng Khắc Hiên lạnh như chuông đồng vừa maimỉa: - Về chuyện cô quay cuồng nghiêng ngả trong vòng tay của Anh Hào tronglúc quá say không thể làm chủ được mình ấy. Kỷ Quân bỗng nghe mặt mũi nóng bừng vì xấu hổ, nhưng tại sao ông ta lạitận tường mọi chuyện đến thế? Bởi theo Anh Kào nói là chỉ tình cờ gặp ông tangang qua đó. Cúi thấp đầu, cô đáp lí nhí: - Là do tôi nhờ vả Anh Hào. Khắc Hiên nhếch môi: - Đã thuần thục rồi chứ? Mím môi, Kỷ Quân cứng cỏi đáp: - Chả có gì khó khi mình đã quyết tâm. Khắc Hiên nhướng nhẹ mày. - Cô tự tin nhỉ! Không tin vào bản thân mình thì còn ...

Tài liệu được xem nhiều: